Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thực sự mà nói, Kiều Nại rất bất ngờ, cảm giác sữa trong miệng bỗng trở nên ngọt lịm hơn. Khác hẳn với bữa sáng đơn giản là bánh mì trứng chiên trên đảo, lần này chiếc sandwich của anh đã được cải thiện rõ rệt, hương vị cũng đậm đà và phong phú hơn. Trước đó, cô còn tưởng đây là phần ăn do tổ chương trình chuẩn bị.
Cô vẫn nhớ, khi chương trình mới bắt đầu, Hình Sâm thậm chí còn không phân biệt được các loại rau củ, vậy mà giờ anh đã có thể làm ra bữa sáng tuyệt vời như thế này, tiến bộ của anh thật sự rất lớn.
Về điều này, những người theo dõi chương trình cũng đã chứng kiến sự trưởng thành của Hình Sâm, không khỏi cảm thấy tự hào.
[Hình Sâm ngày càng giống một người chồng mẫu mực]
[Anh ấy luôn thay đổi, học cách yêu thương]
[Hu hu hu, Hình Sâm, mẹ tự hào về con]
Sau khi ăn sáng, có lẽ vì gặp đúng lúc ánh nắng đẹp, Kiều Nại cũng đã chuyển vị trí làm việc từ trong phòng ra ngoài. Cô ngồi xuống bên cạnh Hình Sâm, vừa đọc kịch bản vừa thỉnh thoảng viết và vẽ ghi chú.
Gương mặt trắng nõn xinh xắn trong trẻo của cô kết hợp với vẻ nghiêm túc tạo ra một cảnh tượng trông thật dễ chịu, khiến người ta say đắm không thể rời mắt. Hình Sâm ngồi bên cạnh cũng đang làm việc, ánh mắt sâu thẳm cùng gương mặt tuấn tú vô cùng. Dù không biểu lộ cảm xúc nhưng vẫn đẹp đến mức khiến ai nhìn vào cũng say đắm.
[Ngay cả vẻ bề ngoài cũng thật xứng đôi vừa lứa!]
[Quá xứng đôi, thật sự quá xứng!]
[Này mà không sinh con thì cực kỳ phí.]
[Xin hãy lập tức lên kế hoạch tái hôn.]
Hai người cứ ngồi như thế cả một buổi sáng, ngay cả bữa trưa cũng ăn cùng nhau. Chỉ đến lúc chiều, khi tổ chương trình mời ra ngoài tiến hành huấn luyện vai diễn thì họ mới tách nhau ra. Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ cứ thế trôi qua trong bận rộn nhưng ngập tràn sự ấm áp và ngọt ngào.
Sáng sớm hôm sau, như thường lệ Hình Sâm làm bữa sáng cho Kiều Nại. Khi khán giả tưởng rằng Hình Sâm sẽ làm lại món giống hôm qua nhưng lại nhận ra anh đã thay đổi và làm một món mới.
Cùng lúc đó, nhóm Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha cũng đang định chuẩn bị làm bữa sáng, hôm qua họ dậy muộn nên không gặp Hình Sâm, trùng hợp hôm nay lại gặp ở đây.
Nhìn thấy Hình Sâm một mình ở trong phòng bếp, hai người liếc nhìn nhau một cái trong ánh mắt cả hai đều đầy ắp sự ngạc nhiên. Vốn dĩ bữa sáng luôn do họ phụ trách, sao Hình Sâm cũng bắt đầu làm theo? Đừng nói là anh có ý kiến gì với họ? Thế là hai người cùng nhau tiến lên.
Nguyễn Ti Anh do dự nói: “Anh không cần phải làm bữa sáng đâu, bọn tôi làm sắp xong rồi.”
Hình Sâm vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi làm cho Nại Nại, hôm nay mọi người không cần lo phần của chúng tôi nữa.”
Nghe thấy lời này Nguyễn Ti Anh không biết phải nói gì thêm, chỉ cảm thấy trong miệng mình tràn ngập vị cơm chó.
Sau đó ba người chia nhau làm bữa sáng, Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha vẫn như cũ làm mấy cái sandwich. Đến khi nhìn thấy thành phẩm của Hình Sâm, không nghi ngờ gì nữa họ đã bị sốc. Một phần bánh mì trứng sữa thơm phức khiến họ phải nuốt nước miếng.
[Hai người này suốt một tháng vẫn chỉ có sandwich, Hình Sâm mới làm có hai ngày.]
[Hahaha, tôi cười chết mất, không so sánh thì không đau thương.]
Triệu An Kha không nhịn được nói: “Người anh em, còn có chiêu này sao không phô ra sớm hơn?”
Hình Sâm: “Vừa mới học.”
Nguyễn Ti Anh nhỏ giọng nói thầm: “Đúng là kiểu khoe ngầm…”
Nghe vậy, Hình Sâm không đáp lại vì anh còn nấu cháo rau củ tôm tươi, anh đang đi múc cháo đã nấu xong.
Nhìn thấy bát cháo hấp dẫn đủ màu sắc, Triệu An Kha và Nguyễn Ti Anh bị đả kích mạnh nghĩ bụng sao cái này cuốn quá vậy? Bất chợt cảm thấy sandwich mình làm thật nhạt nhẽo vô vị.
Cũng chỉ có người xem biết Hình Sâm nói thật, anh quả thật mới học nấu chưa lâu còn vừa làm hỏng một phần rồi tự mình ăn hết. Nhưng không thể phủ nhận sự tận tâm của Hình Sâm, có lẽ vì phụ giúp Kiều Nại nhiều mà cũng lây được chút khả năng nấu ăn.
Khi Kiều Nại thưởng thức bữa sáng, cô vô cùng thích thú, thật lòng khen anh: “Hình Sâm, sao anh giỏi vậy nhỉ!”
Dù được khen, Hình Sâm cũng chỉ cười nhẹ không hề có ý định khoe công, anh vô cùng khiêm tốn cứ như đây chỉ là một chuyện nhỏ nhặt đơn giản.
Khác với những người chỉ cần làm cho đối phương bất cứ điều gì là phải thông báo cho cả thiên hạ biết nhưng anh không gây bất kỳ áp lực nào cho Kiều Nại. Hình Sâm luôn chăm sóc chu đáo, khiến ai nhìn vào cũng cảm động vô cùng.
[Thật sự không chỉ ra nổi được một tật xấu của Sâm Sâm.]
[Bên ngoài càng điềm tĩnh bên trong càng vui vẻ~]
[Chủ tịch ngày càng trở nên toàn năng trong chương trình thực tế.]
[Đàn ông khi yêu là không có giới hạn.]
Ăn sáng xong, Kiều Nại như thường lệ mang theo kịch bản đến ngồi cạnh Hình Sâm định mở miệng nói điều gì đó lại để ý thấy ngón tay trỏ của anh hơi đỏ đỏ. Bởi vì da của anh rất trắng nên nhìn vô cùng rõ.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");