Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
  3. Chương 185
Trước /201 Sau

Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 185

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thấy tình cảnh này, Kiều Nại cũng rơi vào suy nghĩ sâu xa, cô đang tự hỏi ý đồ của đội sản xuất là gì, và làm sao để phá vỡ tình thế này.

Cho đến khi cô bắt gặp ánh mắt của Từ Giai Mạn từ trên tầng hai, hai người vui vẻ vẫy tay với nhau từ xa. Nhìn Từ Giai Mạn trông không có vẻ gì lo lắng, trong khoảnh khắc đó, Kiều Nại cảm thấy như mình đã hiểu ra câu trả lời, ít nhất cô cũng hiểu được câu trả lời của Từ Giai Mạn.

Nghĩ đến đây, Kiều Nại sờ vào mấy món trang sức trên người mình, làm động tác định tháo vòng tay ra, nhưng bị Hình Sâm giữ lại.

Hình Sâm: "Em định làm gì?"

Kiều Nại: "Tôi muốn giúp họ."

Dù đã nhìn thấy mọi thứ, cô không thể hoàn toàn giải quyết vấn đề, nhưng cũng không thể làm ngơ. 

Nghe vậy, Hình Sâm vẫn giữ chặt vòng tay của cô, không cho tháo ra, rồi lấy từ thắt lưng ra một túi bạc.

Hình Sâm: "Tôi còn đây, sao có thể để em bán đồ đạc cá nhân được?"

Kiều Nại chu môi chỉnh lại: "Là trang sức, anh đừng nói linh tinh."

Hình Sâm thản nhiên đáp: "Dù chỉ là một cây trâm cũng không được."

Kiều Nại lắc nhẹ cánh tay anh: "Được rồi, chúng ta đi nhanh thôi!"

[Haha, Hình Sâm trông thật bá đạo!]

[Hình Sâm lúc nào cũng vậy khi liên quan đến Kiều Nại]

[Bá đạo thì tốt mà, càng bá đạo càng tốt!]

Thấy Kiều Nại sốt sắng như vậy, Hình Sâm cũng nhận ra được đôi chút, cô lo Sầm Lâm Vũ sẽ đồng ý với quận chúa sao?

Thực ra, Hình Sâm cũng không rõ, và anh cũng không quan tâm, chỉ theo lời cô mà ném túi bạc lên quầy của Sầm Lâm Vũ, tạo ra một âm thanh nặng nề trên bàn.

Sầm Lâm Vũ theo thói quen nói một câu "cảm ơn bà chủ", khi anh ấy ngẩng đầu lên thì thấy hai người thân mật trên lưng ngựa, thì lập tức nghẹn lời, tỉnh táo đến mức không thể tỉnh táo hơn.

Lượng "thức ăn cho chó" này khiến anh ấy tỉnh ngộ hẳn :)

Ban đầu, Sầm Lâm Vũ suy nghĩ không biết bao giờ mình mới có thể kiếm được mười nghìn lạng vàng. Càng nghĩ, anh ấy lại càng cảm thấy mục tiêu này xa vời và khó mà đạt được.

Trong lúc Sầm Lâm Vũ còn đang chìm trong tuyệt vọng thì sự xuất hiện của Hình Sâm và Kiều Nại hoàn toàn làm anh ấy kích động. Sầm Lâm Vũ tuyệt đối không thể chịu thua.

Không phải chỉ là kiếm tiền thôi sao? Kiếm một ngày hay kiếm hai ngày thì cũng là kiếm, chỉ cần luôn kiên trì kiếm thì rồi cũng sẽ có ngày kiếm đủ!

Nghĩ như vậy Sầm Lâm Vũ không khỏi lạc quan hơn. Đối với yêu cầu của quận chúa, tuy đó có vẻ là giải pháp duy nhất có thể dùng trong lúc này nhưng anh ấy biết mình không thể làm thế, Sầm Lâm Vũ không thể làm tổn thương Từ Giai Mạn.

Dù có phải đang quay chương trình thực tế đi chăng nữa Sâm Lâm Vũ cũng sẽ không đồng ý. Vì cứu người mình thích mà phải đi nhờ vả đến người khác, đó là chuyện cực kỳ vô lý. Chẳng lẽ trông anh ấy giống kẻ yếu đuối vô dụng đến vậy sao?

Một khi Sầm Lâm Vũ chấp nhận, mọi thứ anh ấy đã làm trước đó và kể cả bây giờ đều sẽ tan biến thành bọt biển vô nghĩa.

Tâm lý dần ổn định lại, Sầm Lâm Vũ cũng nhớ lại ánh mắt của Kiều Nại khi nhìn anh ấy, bên trong còn tràn ngập sự mong chờ. Tuy rằng số tiền này là do Hình Sâm cho nhưng Sầm Lâm Vũ biết chắc chắn là nhờ Kiều Nại đề nghị nếu không với cái tính cách này của Hình Sâm, anh sẽ chẳng thèm dừng lại ở đây.

Tuy sự hỗ trợ này đã giúp Sầm Lâm Vũ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhưng dù nhìn thấy hai người vui vẻ như vậy anh ấy vẫn không từ bỏ ý định. Sầm Lâm Vũ cũng muốn được vui vẻ bên Từ Giai Mạn nhưng suy xét thế nào thì cuối cùng anh ấy vẫn phải kiên trì.

Lúc này, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ thấy ánh mắt của Sầm Lâm Vũ đã thay đổi, đâu còn sự mơ hồ hoảng hốt nữa, anh ấy đã hoàn toàn vực dậy tinh thần.

[Số tiền này không chỉ là bạc mà còn giống như hồi chuông cảnh tỉnh vang dội.]

[Nhìn sự kịch tính này đi, ngay cả bài hát cũng trở nên căng thẳng như một trận đánh lớn, bốn phía đều bị bao vây.]

[Sầm Lâm Vũ: Hai người không phát cơm chó cho tôi một ngày là không yên lòng được à.]

Một lát sau, nàng quận chúa mặc trang phục đẹp đẽ quý phái lại một lần nữa xuất hiện ở trước quầy hàng.

Lần này nàng ta thậm chí còn không mở miệng nói, chỉ đứng đó với vẻ tự tin như đã nắm chắc phần thắng, tỳ nữ bên cạnh thay mặt nàng ta hỏi: “Đã đến thời gian rồi, ngươi nghĩ kỹ chưa?”

Sầm Lâm Vũ trông rất bình tĩnh: “Ta vốn không nghĩ gì cả.”

Tỳ nữ nghi ngờ hỏi: “Ngươi có ý gì? Ngươi đồng ý rồi sao?”

Sầm Lâm Vũ lắc đầu: “Ta từ chối.”

“Nếu ngươi không còn việc gì nữa thì mời nhường chỗ một chút. Ta còn muốn bán nghệ kiếm sống kinh doanh nhỏ lẻ, kiếm ít tiền không dễ dàng gì, ngươi đứng đây chắn hết đường của ta.”

[Hahaha, Vũ Vũ bắt đầu ngầu hơn rồi đó.]

[Sầm Lâm Vũ: Không có việc gì thì đừng cản trở tôi kiếm tiền.]

[Cười chết mất, quả nhiên papa không nhìn nhầm con.]

  

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /201 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Liệt Hỏa Yêu Phu

Copyright © 2022 - MTruyện.net