Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thế nên, Kiều Nại vừa nói là không thể xảy ra, một giây sau lại thấy một bầy hồn ma đang mang theo Sầm Lâm Vũ dẹp đường hồi phủ, khi đi ngang qua, từ xa còn không quên kêu cô đến cùng nhau chia sẻ "con mồi", cái đầu nhỏ của cô tràn đầy dấu chấm hỏi, đây... Cũng có thể bị bắt sao?
Nhưng thật ra Hình Sâm cũng không có phản ứng gì, như đã dự đoán được tất cả mọi chuyện từ trước, hoặc là hoàn toàn không quan tâm, bình tĩnh cực kỳ.
[Nại Nại bối rối trực tuyến: Tôi không hiểu...]
[Sâm Sâm: Không hy vọng thì sẽ không thất vọng.]
[Thành thật mà nói, tôi cười đến mức đau bụng!]
Hồn ma, vừa nhận mệnh lệnh, nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy Kiều Nại vẫn ở nguyên chỗ cũ, đột nhiên cảm thấy thân thiết, anh ta tiến hành một tràn chào hỏi, khiến mọi người nghe tới ngây cả người: "A ú a ú a ú” Mau cùng tôi trở về
Hình Sâm: "...?"
Quần chúng trên mạng: “???”
[Này là đang nói gì vậy?]
[Thật là khác thường quá!]
[HHH, không hiểu gì cả!]
[Không biết có có bị lộ không?]
Ngay khi cư dân mạng tin chắc rằng Kiều Nại là người tốt, vô cùng lo sợ cô không thể trả lời câu hỏi, sẽ bị vạch trần thân phận và bị bắt giữ…
Kiều Nại chớp chớp mắt, đáp: "Âu u âu u âu u!"
Hồn ma vui vẻ múa may đôi tay: “A ú a ú!”
Kiều Nại cũng vui vẻ vẫy tay: "Âu u âu u!”
Hình Sâm: "...?"
Cư dân mạng: "Phụt...!"
[Mặc dù nghe không hiểu nhưng vẻ mặt thật đáng yêu!]
[Hahaha, thật ngớ ngẩn! Rất dễ thương!]
[Chờ một chút, Kiều Nại không phải là ma sao?]
[Ai có thể phiên dịch cho tôi là rốt cuộc đang nói gì vậy?]
Về vấn đề nay, tổ tiết mục cũng tỏ vẻ họ vô phương cứu chữa, vì điều này hoàn toàn không nằm trong phạm vi kế hoạch, có thể là do NPC tự nhiên phát huy? Còn có khả năng là hai bên cũng không biết cả hai đang nói gì?
Bỏ những chuyện này sang một bên, mọi người có thể thấy hồn ma và Kiều Nại đang giao tiếp rất vui vẻ, mà Kiều Nại cũng lặng lẽ đưa mu bàn tay ra phía sau, ra hiệu cho Hình Sâm. linh hoạt phất phất tay, ý bảo chính mình phải đi, nếu hồn ma tới tìm cô, chắc chắn không phải chỉ để gặp cô, khả năng cao là cô phải đi chuyến này, Hình Sâm không thể đi được vì vấn đề về trang phục.
Có lẽ vì cảm nhận được mùi vị của sự chia ly, ngay tức khắc khung bình luận cũng có chút khó chịu.
[Nại Nại muốn tách Sâm Sâm ra sao?]
[Ô hô ô hô, Nại Nại có thể đừng đi được không?]
[Vì lý do an toàn, Hình Sâm ở lại sẽ tốt hơn.]
Hình Sâm ngồi xổm xuống phía sau Kiều Nại, mặc dù cái gì cũng không thấy, nhưng anh cảm nhận được, có gió trước mặt, gần như là xuất phát từ bản năng, Hình Sâm bắt tay Kiều Nại lại, nắm bằng một tay, cảm giác mềm mại, khiến người ta lưu luyến không muốn buông ra, mà Kiều Nại đã sẵn sàng một mình dũng cảm tiến vào tổ quỷ.
Cô đi xem Sầm Lâm Vũ như thế nào rồi, Hình Sâm cũng có thể tìm các khách mời khác sau khi Kiều Nại rời đi, tụ họp cùng mọi người, sở dĩ vừa rồi hai người ở lại đây cũng là để chờ đợi tiếp theo, nhưng kết quả tệ nhất đã xảy ra, có người đã bị bắt.
Tóm lại, kế hoạch của Kiều Nại diễn ra vô cùng suôn sẻ, cho tới khi đột nhiên Hình Sâm đứng lên, khiến hồn ma hoảng sợ, giống như là không nghĩ tới đột nhiên ở đây có người? Cô lập tức muốn tiến lên nắm tay anh, Kiều Nại cũng bị làm cho trở tay không kịp, cô không hiểu tại sao Hình Sâm lại đi ra, nhưng điều đó không ngăn cản việc cô che chở cho anh.
Trong mắt Hình Sâm, hình dáng Kiều Nại rất giống một con vật nhỏ bé, rõ ràng là là đối tượng cần được bảo vệ mà lại liên tục chắn trước mặt anh, điều này là điều mà Hình Sâm không bao giờ dự đoán được, dù biết rằng đây chỉ là một show truyền hình thực tế, nhưng anh vẫn cảm thấy xúc động như cũ.
Đồ vật khắc sâu vào trong xương tủy muốn đi, khiến Hình Sâm không thể trơ mắt nhìn Kiều Nại bị hồn ma đem đi một mình, dường như cô cũng không sợ hãi, nhưng Hình Sâm vẫn quyết định muốn đi cùng nhau, lập tức không suy nghĩ và do dự, cho dù cô có là hồn ma, anh cũng không ngại bị Kiều Nại bắt.
Vì vậy Hình Sâm chủ động đặt tay lên tay Kiều Nại, nhỏ giọng nói: "Em đã quên, em đã bắt tôi, nếu muốn rời đi thì cũng phải đem tôi theo cùng."
Lúc đầu những lời này không có vấn đề gì, nhưng người nghe càng nghe càng thấy muốn mỉm cười lên là sao?
[Anh thật thảm, anh đã rơi vào bể tình!]
[Vậy ra là đây là nguyện lòng cắn câu sao!]
[Đi cùng nhau! Đi cùng nhau! Tuyệt vời!]
[Sâm Sâm rõ ràng là lo lắng cho Nại Nại!]
Nghe vậy, Kiều Nại không tiếng động nhìn về phía Hình Sâm, chớp chớp mắt nhìn anh, cô vẫn chưa quên rào cản ngôn ngữ, không thể đáp lại anh trước mặt hồn ma, chỉ có thể lặng lẽ nhéo ngón tay Hình Sâm, sau đó lại “Âu u âu u” với hồn ma để giới thiệu con mồi mình mới bắt được - Hình Sâm! Có thể nói là hòa nhập một cách hoàn hảo, kỹ năng diễn xuất co duỗi một cách tự nhiên!
Thấy vậy hồn ma không còn căng thẳng nữa, có vẻ cũng không nghĩ tới Kiều Nại lại lợi hại như vậy? Một nhóm quỷ như họ mà chỉ mới bắt được một người, nhưng Kiều Nại - là một nhóc quỷ - thực sự lại bắt được một người, nên vui vẻ “A ú a ú” kêu Kiều Nại mang Hình Sâm trở về.
Cứ như vậy Hình Sâm đi theo Kiều Nại cùng hồn ma lên đường, trước khi đi anh còn không quên để lại giá nến, nhằm cung cấp manh mối cho các khách mời khác.
Ba người Triệu An Kha đuổi tới sau, sau khi trải qua sự ngạc nhiên và nghi ngờ ban đầu, họ phát hiện ra hướng mà giá nến chỉ có hơi kỳ lạ, ba người họ cũng phải đối mặt với hai lựa chọn.
Một là tiếp tục theo hướng đó để cứu người, nhưng cũng có nguy cơ rơi vào cạm bẫy, toàn quân đều bị tiêu diệt.
Thứ hai là tìm lối ra của mê cung, theo vị trí hiện tại, có vẻ như họ không còn cách lối ra bao xa.
Nghĩ đến Nguyễn Ti Anh sẽ sợ hãi, Triệu An Kha muốn dẫn cô ta đi tìm lối ra trước, nhưng Nguyễn Ti Anh không thể để Từ Giai Mạn đi cứu người một mình, cuối cùng họ vẫn quyết định cùng nhau đi cứu người.
Ba người đi theo hướng giá nến, một đường đến ngã ba đầu tiên, lập tức không biết phải đi tiếp như thế nào, tuy nhiên Nguyễn Ti Anh nhớ lại cái ổ quỷ đã gặp trước đó, trực giác bảo rằng chắc là ở gần đây, vì vậy quyết định tìm kiếm xung quanh.
Trong lúc ba người Triệu An Kha còn đang dò dẫm tìm đường, Kiều Nại và Hình Sâm cũng đã đến nơi, cửa mở ra đã bị cảnh tượng hỗn loạn trước mắt cho làm choáng váng, cả căn phòng đầy hồn ma, tất cả còn đang giơ tay lên cao, có thể nói giống như một đám quái vật đang nhảy máu, Sâm Lâm Vũ đáng thương bị bao vây ở chính giữa giữa, không còn gì lưu luyến ngồi trên ghế run bần bật.
[Hahahahahahahahahahaha!]
[Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn!]
[Muốn tặng cho Vũ Vũ một bài hát ‘Lạnh lẽo’!]
Sầm Lâm Vũ vừa thấy cửa mở ra, còn tưởng rằng viện binh đã đến! Sau khi phát hiện ra là Kiều Nại và Hình Sâm, tự nhiên càng sung sướng hơn, hai người này chính là những tồn tại vô địch, ở trong mê cung kinh dị không khác gì ở nhà, bình tĩnh đến mức không bao giờ sợ hãi!
Tuy nhiên, ngay sau khi Sầm Lâm Vũ cho rằng bản thân đã có thể rửa được mối nhục xưa, thì bất ngờ lại có thêm một chiếc ghế bên cạnh, một trong những người mà anh ấy coi là vô địch - Hình Sâm - bị ấn lên ghế, cả người đều không có ý định phản kháng, quan trọng nhất chính là... Anh vẫn bị Kiều Nại đè lại.
Sầm Lâm Vũ: "???"
Có chỗ nào không thích hợp ở đây đúng không?
[Nụ cười dần biến mất, Vũ Vũ!]
[Một bên là thiên đường, một bên là địa ngục!]
[Hiện thực tàn khốc như vậy!]
Sau khi phản ứng lại, mắt Sầm Lâm Vũ trừng đến mức tròng như muốn rớt ra ngoài, mặt lộ ra vẻ khó tin nhìn về phía Kiều Nại, như thể không ngờ rằng lời thuận miệng của mình lúc trước lại đúng đến vậy, Kiều Nại thực sự là phản đồ!
Anh ấy quay đầu lại muốn xem phản ứng của Hình Sâm, vì dù sao Sầm Lâm Vũ bị bắt là do không chạy thoát, còn Hình Sâm thì khác, bị phản bội chắc hẳn rất đau đớn? Nhưng điều anh ấy không ngờ chính là, trên mặt Hình Sâm không có chút tức giận nào, ngược lại còn vô cùng vui vẻ??
Sầm Lâm Vũ nghi ngờ liệu có phải mình nhìn nhầm hay không, sau khi xác nhận không nhìn lầm, chỉ có thể nói phong cách của chủ tịch khác với những người bình thường như anh ấy, không có thù oán sao? Đương nhiên nếu Sầm Lâm Vũ biết Hình Sâm là người tình nguyện bị bắt, chắc chắn sẽ há hốc mồm.
So với Sầm Lâm Vũ vẫn luôn quan sát người cùng bị bắt, thì thậm chí Hình Sâm còn chưa liếc mắt nhìn anh ấy, ánh mắt đều tập trung trên người Kiều Nại, mà Kiều Nại chỉ có một quỷ đã bắt được Hình Sâm, bởi vì Kể từ khi bị quỷ bắt được Hình Thần, lần này phải mở tiệc ăn mừng MVP, được thăng chức lên vị trí cao nhất, hiện tại ngoại trừ hai chiếc ghế dựa, chỉ còn lại một cái bàn, tất nhiên cái bàn sẽ trở thành ngai vàng của Kiều Nại.
Sau khi Kiều Nại ngồi lên, nhóm hồn ma cũng bắt đầu sôi nổi xoay quanh biểu diễn, tổ chức một màn giáo huấn đối với hai tù nhân ở giữa, biểu diễn một điệu nhảy rap và Street Dance ngay tại chỗ, dù không hiểu họ đang nói gì, nhưng có thể cảm nhận được sự phấn khích của họ, vì để tỏ vẻ bản thân hòa hợp với tập thể, Kiều Nại cũng bật lightstick, lắc lư theo nhịp không chút do dự hòa mình vào điệu nhạc.
[Everybody, let's go!]
[Hãy vui lên! Vui lên!]
[Chế độ nhảy Disco đã được khởi động!]
Trong tình huống này, Sầm Lâm Vũ cảm thấy não mình như sắp nổ tung, chỉ có thể thu mình lại trên ghế nhằm giảm bớt độ tồn tại, không phải là anh ấy chưa thử ngẩng đầu lên, nhưng mỗi lần như vậy đều gặp phải những mặt quỷ ở khoảng cách gần, gần như là kiểu mặt dán mặt xN, các hồn ma đều rất xấu! Dần dần chỉ có thể ôm đầu khóc lên, so với Hình Sâm sát bên hoàn toàn là hai phong cách khác nhau.
Dáng ngồi của Hình Sâm vẫn luôn rất ngay ngắn, cho dù bị tấn công sát mặt, anh cũng không có phản ứng gì, ban đầu còn nhíu mày một chút, sau đó khi hoàn toàn thích ứng tình huống, ánh mắt nóng bỏng nhìn Kiều Nại, có thể nói lực chú ý trước sau như một, sau khi nhóm hồn ma phát hiện chơi Hình Sâm không thú vị, nên bắt đầu càng chú ý đến Sâm Lâm Vũ hơn, khiến Sầm Lâm Vũ trở thành khách mời khổ sở nhất trong mê cung kinh dị này.
Khi ba người Triệu An Kha đuổi tới nơi, mọi người đều choáng váng, cho rằng chính mình đang ở địa ngục, nhóm hồn ma này đang nói gì vậy? Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc họ thưởng thức cảnh tượng thê thảm của Sầm Lâm Vũ, sự bình tĩnh của Hình Sâm cùng với sự "kiêu ngạo" của Kiều Nại! Nhìn Kiều Nại ngồi phía trước cầm cây lightstick và bộ dạng “chỉ huy”, ba người chỉ cảm thấy giấu giếm quá sâu!
Nhưng nhìn kỹ lại sẽ phát hiện, Kiều Nại và Hình Sâm có vẻ như đang “liếc mắt đưa tình” với nhau? Chẳng lẽ Hình Sâm cũng có vấn đề? Nhưng rõ ràng anh cũng bị bắt, trong lúc nhất thời không hiểu gì hết, chỉ có thể chờ một chút xem, lộ trình ở đây bị cơ quan thay đổi. Nếu không theo bản đồ nhiều lần tìm kiếm, tuyến đường đến đây đã bị các cơ quan thay đổi, nếu không phải dựa vào bản đồ tìm kiếm, tốn rất nhiều công sức của ba người, dự định sẽ nghỉ một chút, sau đó tùy cơ ứng biến.
Hoàn toàn không biết mình đã trở thành trò cười, Sầm Lâm Vũ - tất cả các khách mời đều thấy tình cảnh thê thảm của mình - đang rất đau đầu, thậm chí anh ấy còn không có phương hướng để cầu nguyện, muốn kết thúc chuyện này nhưng lại không biết tiếp theo sẽ thế nào, liệu có còn tồi tệ hơn không? Nếu không kết thúc, mọi người sẽ không còn nữa.
Người khác tới show truyền hình thực tế là để kiếm tiền, nhưng anh ấy tới là mất mạng, nghĩ đến đây không nhịn được liếc mắt nhìn Hình Sâm, Sầm Lâm Vũ lại thay đổi suy nghĩ, còn có tới đây ở yêu thương, thực sự là quá quá đáng!
Chỉ thấy Hình Sâm đang lẳng lặng ngồi trên ghế, không hề bị quấy rầy, có lẽ nói ra không ai tin được, anh đang trao đổi với Kiều Nại về con đường trốn thoát, tổ tiếc mục không có khả năng sẽ cho họ cơ hội, nhưng cảnh tượng này trong mắt người khác, có khác gì đang ân ái với nhau đâu?
[Mê cung kinh dị đã nhận được sự tôn trọng xứng đáng (đầu chó)]
[Cảm ơn, yêu đương ở đây vừa k.ích thích vừa thú vị!]
[Đạo diễn: Có cần tôi đem Cục dân chính tới cho hai người không?]
[Đề nghị nên tái hôn ở đây, ngay cả kẹo cưới cũng là hàng mới sản xuất!]
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");