Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
  3. Chương 94
Trước /201 Sau

Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 94

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thời gian dường như chậm lại ngay lúc này, nhưng mà chỉ là lướt qua, khiến cho người ta có chút không nỡ, hận không thể giữ lại khoảnh khắc đẹp đẽ ấy.

Đến khi trà nguội lạnh, sắc trời dần dần tối đi, hai người từ trong khung cảnh tuyệt đẹp tỉnh dậy, thấy nghỉ ngơi cũng được kha khá. Họ bắt đầu dọn dẹp mớ hỗn độn sau khi ăn xong, cùng nhau thu dọn đĩa, rửa sạch và cất gọn. Họ làm tất cả những việc đó trước khi trời hoàn toàn tối.

Thu dọn xong, thấy trời cũng chẳng còn chút ánh sáng nào, Kiều Nại liền đi tắm rửa, sau khi bước ra cả người đều thoải mái, cô vừa lau tóc, vừa trở lại trong lều, mở đèn của doanh trại lên rồi treo lên đầu, ánh sáng ấm áp toả ra sáng ngời.

Thấy Kiều Nại tắm xong, Hình Sâm cũng theo sau đi tắm. Lúc này, Kiều Nại đã ngồi trên ghế gấp, lật ra cuốn sổ nhỏ xem như thường lệ, xem được một lúc, Hình Sâm cũng tắm xong đi ra, anh đi đến ngồi đối diện Kiều Nại, khoảng cách giữa hai người bị cách bởi chiếc bàn gấp.

Phát hiện Kiều Nại xem cuốn sổ vô cùng chăm chú, ánh mắt Hình Sâm lại không tự chủ dừng trên đuôi tóc vẫn còn ẩm ướt của cô, rồi dơ tay lên, gập ngón trỏ lại gõ gõ mặt bàn.

“Cốc, cốc…”

Kiều Nại đang đắm chìm trong kịch bản thì bị đánh thức. Cô ngước mắt hoang mang nhìn Hình Sâm, như không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hình Sâm duỗi tay chỉ và nói: “Tóc của em vẫn chưa khô, để lúc nữa sẽ bị đau đầu.”

Kiều Nại lúc này mới nhớ ra, vội vàng lau tóc đến khi lau tóc gần khô mới thôi. Mà lúc này Hình Sâm lấy điện thoại ra bắt đầu xử lý công việc.

Thấy cảnh tượng này, nhiều fan đã được gợi nhớ đến những ký ức cũ. Họ còn nhớ ngày đầu tiên ghi hình cũng giống như vậy, ý thức được, các fan cũ đã nhanh chóng lấy sách và bài tập ra, bắt đầu chế độ tự học.

[Cảnh tượng quen thuộc, thì ra là giờ tự học đã đến!]

[Không ngờ xem chương trình giải trí lại có ích cho việc học của tôi!]

[Theo dõi Nại Sâm, vừa ship cp, vừa có thể tiến bộ, thật tuyệt vời!]

Cũng tại thời điểm ấy, so với sự yên tĩnh và hòa hợp của cặp này, hai nhóm còn lại lại hoàn toàn khác biệt.

Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha, vì không có phương thức giải trí và cũng không có việc gì khác làm, lại không có pin dự phòng cho đèn doanh trại, nên chỉ có thể tiết kiệm điện bằng cách ngủ sớm. Mỗi người chui vào túi ngủ của mình và bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

Một phút sau.

Nguyễn Ti Anh buồn chán mở mắt hỏi: “Anh ngủ chưa?”

Triệu An Kha nhắm mắt không nhúc nhích nói: “Ngủ rồi.”

Nguyễn Ti Anh nghĩ nếu đã ngủ thì thôi, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại và quay đầu lại: “???” Đã ngủ rồi mà còn nói chuyện được sao?

Ngay tức khắc Nguyễn Ti ảnh cảm thấy bực mình trong túi ngủ trợn mắt, sau đó liền quay người không lên tiếng.

Thời gian như hiện tại, so với thời gian bình thường ngủ sớm hơn vài tiếng, việc mất ngủ là điều không thể tránh khỏi.

Năm phút sau.

Triệu An Kha đang nằm ngửa quay người, đổi sang hướng đối diện Nguyễn Ti Anh, anh ấy do dự nói: “Em ngủ rồi?”

Một lúc, không khí trở nên hơi kỳ lạ, không nhận được câu trả lời, Triệu An Kha nghĩ rằng Nguyễn Ti Anh đang báo thù chuyện bản thân nói đã ngủ rồi, đang nghĩ xem nên giải quyết thế nào, đã nghe thấy phía trước truyền tới tiếng ngáy nhẹ.

Khi nhận ra rằng là Nguyễn Ti Anh đang ngáy, Triệu An Kha hơi ngẩn ra rồi suýt cười ra tiếng. Ban ngày dựng lều đã tốn nhiều thời gian, chủ yếu là do thời tiết khó chịu, có lẽ vì mệt quá nên bản thân Nguyễn Ti Anh không ngờ lại ngủ nhanh đến vậy, thậm chí còn ngáy.

[Ha ha ha, không chịu nổi! Cười chết tôi rồi!]

[Ngáy khi ngủ, hình tượng sụp đổ (icon đầu chó*)]

[Hóa ra nữ minh tinh cũng ngáy khi ngủ OvO]

Cuối cùng, có lẽ do giấc ngủ dễ lây lan, Triệu An Kha nghe tiếng ngáy nhẹ nhàng ấy, cũng nhanh chóng đi vào giấc mơ.

Cặp khác.

So với hai cặp trước, cặp này có phong cách hoàn toàn khác biệt, thậm chí có chút ồn ào tới mức “gà bay chó chạy.”

Mặc dù lều có hơi nhỏ, nhưng hai người nằm vẫn đủ, khoảng cách giữa họ dù ngắn hơn so với Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha, nhưng vẫn dài khoảng nửa cánh tay, nhưng lại không thể ngăn được những người nằm ngủ không yên.

Lúc đầu Từ Giai Mạn đang nằm trong túi ngủ chuẩn bị ngủ, bất ngờ bị một bó sâu bướm đập vào mặt, hình như Sầm Lâm Vũ trong túi ngủ muốn lật người, làm cả túi ngủ lăn một vòng, đúng lúc đè lên Từ Giai Mạn, Từ Giai Mạn suýt không thở được, cô ấy giơ mạnh hai chân lên, gập lại và lấy sức, qua hai lớp túi ngủ, một chân đá qua, khiến Sầm Lâm Vũ bị đá lăn trở lại.

Nhưng việc gì có một cũng có hai, cả đêm đã làm cho Từ Giai Mạn mệt rã rời, mà Sầm Lâm Vũ đang nằm mơ một giấc mơ, mơ thấy bản thân biến thành một quả bóng, bị người ta đá qua đá lại, tuy có hơi mệt, nhưng ngủ vẫn rất ngon.

[Hahaha, Từ Giai Mạn cũng khổ quá rồi!]

[Tư thế ngủ của Vũ Vũ làm người ta cảm thấy mặc cảm!]

[Đây không phải là ngủ, rõ ràng là đánh nhau!]

Khi hai cặp khác đã ngủ, Kiều Nại và Hình Sâm cũng cất sổ tay và điện thoại, chuẩn bị nghỉ ngơi. Hai người có giường hơi độc lập, đương nhiên là thoải mái hơn nhiều so với túi ngủ.

Tuy nhiên, vì không mang theo gấu bông, Kiều Nại cảm thấy có chút khó ngủ, nhưng rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên gặp tình huống này, cô đã có giải pháp. Cô nhanh chóng cuộn một bên chăn để trên người mình, làm gấu bông tự chế từ chăn, chỉ một lúc sau đã ngủ say.

Ngược lại Hình Sâm rất ít khi mất ngủ, lại là người lạ giường nhất, không phải vì địa điểm hay giường, người cũng không có chịu khi lật qua lại, đã thử nhắm mắt thư giãn, nhưng khi mở mắt lần nữa, anh lại tỉnh táo như cũ.

Vậy chỉ có một khả năng, Hình Sâm không có gấu bông mèo nhỏ Nại Nại, mất ngủ rồi.

Hình Sâm nhận ra điều này, không tự chủ mà muốn vỗ trán, thói quen là một thứ vô cùng đáng sợ, sẽ ở trong một thời gian không xác định, đi sâu vào trong máu, bước vào cuộc sống một con người.

Những người xem cảnh này cũng không ngừng cười vì sự vui vẻ của mình.

[Quả thực, cơ thể con người trung thực đến đáng sợ (icon đầu chó)]

[Hình Sâm không có gấu bông thật sự rất khó chịu!]

[Nhưng, vấn đề thực sự nằm ở trên người gấu bông mèo nhỏ?]

[Gấu bông chỉ là một món đồ, có làm gì sai đâu!]

[Theo tôi thấy không phải là thiếu gấu bông, mà là thiếu bảo bối Nại Nại!]

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /201 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sa Ngã Vô Tội

Copyright © 2022 - MTruyện.net