Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
  3. Chương 95
Trước /201 Sau

Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 95

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); [Có những con mèo hồng bề ngoài là thú bông, nhưng thực chất là hiện thân của báu vật (âm thầm quan sát)]

[Các chị em, tôi thật sự muốn  đề nghị đưa con mèo hồng ra mắt làng giải trí với vị trí center! Thật sự rất muốn có một con như vậy quá đi QAQ]

Hình Sâm không hề biết rằng bản thân mình đang được quần chúng trên mạng phân tích kỹ lưỡng, anh cũng cảm thấy không thể chống cự được. Sau đó, anh không duy trì tư thế ngủ nằm thẳng nữa, mà nhượng bộ trở mình.

Dù lúc này không có ánh sáng và anh chẳng thấy được gì cả, nhưng Hình Sâm biết Kiều Nại đang nằm ngay đối diện. Trái tim đang lơ lửng cô độc bỗng nhiên hạ xuống, trở nên an tâm hơn rất nhiều.

Dường như cô đã ngủ từ lâu. Cũng chỉ có ngủ ngon thì mai mới có tinh thần được. Hình Sâm nghĩ vậy, cũng biết đã đến lúc mình nên ngủ.

Vì vậy các bình luận đều phát hiện, sau khi Hình Sâm nằm nghiêng thì không còn mất ngủ nữa. Chẳng mấy chốc anh đã ngủ, như thế quãng trằn trọc trước đó chỉ là một sự tình cờ. Nhưng nếu hướng anh quay mặt vào để ngủ không phải đối diện với Kiều Nại thì sẽ có lực thuyết phục hơn.

[Hê hê hê, tôi nghĩ tới một cụm từ: Nhìn thấy quả mơ mà hết khát*! Ực!]

*Nguyên văn là 望梅止渴, chỉ việc dùng tưởng tượng để giải quyết nhu cầu thực tế, thường không khả thi hoặc không mấy hiệu quả.

[Tuy không thể ôm vợ đi ngủ, nhưng ngắm thôi cũng đủ rồi!]

[Ha ha ha, có một vài người trông thì lạnh lùng nhưng thực chất lại là một kẻ cuồng vợ!]

Một đêm không có gì xảy ra đã lặng lẽ trôi qua như vậy.

Mặc dù hơi mất ngủ, nhưng do ngủ sớm cộng thêm đồng hồ sinh học đều đặn nên vừa đến giờ thì Hình Sâm đã tự động tỉnh dậy. Lúc này, trời đã sáng rõ.

Hình Sâm ngồi dậy từ trên giường. Điều đầu tiên anh nhìn thấy là ở phía đối diện giường, thấy Kiều Nại vẫn đang ngủ. Dường như điều này anh không hề bất ngờ. Dù sao thì lần nào cũng như vậy, hiển nhiên là đã quen rồi. 

Anh nhìn chăm chú một lúc, lúc này mới để ý đến tư thế ngủ của Kiều Nại. Anh thấy cô đang nằm nghiêng dựa vào chăn ngủ, bỗng nhiên như hiểu ra điều gì đó.

[Hình Sâm: Đã học được.jpg]

[Sâm Sâm! Chào buổi sáng!]

[Ha ha ha, ngắm đến nỗi ngây người luôn!]

Lại học được thêm một kỹ năng mới, Hình Sâm không nhìn nữa. Anh nhẹ nhàng đứng dậy gấp chăn gọn gàng rồi đi rửa mặt sơ qua, bắt đầu chạy bộ buổi sáng. Anh chạy dọc bờ biển vài vòng, sau khi ra mồ hôi thì đi tắm. Tiếp đó, anh bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.

Nhóm lửa trong lò gạch lên rồi anh đập hai quả trứng lên phiến đá. Anh đầu bếp “nghiệp dư” họ Hình chưa từng vào bếp bao giờ, nhờ trải qua một khoảng thời gian học hỏi từ đầu bếp Kiều thì giờ đã có thể chiên hai quả trứng ốp la một cách thuần thục. Chỉ cần lật qua lật lại vài lần là anh đã có ngay quả trứng ốp la nóng hổi ra lò. Do phiến đá hơi lõm ở giữa nên trứng sống không bị chảy lung tung, hình dáng quả trứng còn toàn vẹn. Sau đó anh cắt hai lát xúc xích, chiên hai mặt cho giòn lên, rồi cắt bốn lát bánh mì nướng và phết đều sốt mayonnaise lên trên. Vậy là bữa sáng cơ bản đã hoàn thành.

[Chạy bộ buổi sáng là một thói quen tốt, rất mong khách mời nam bên cách vách còn đang ngủ ngon lành kia có thể học tập (đầu chó)]

[Tay của Sâm Sâm đẹp quá đi, làm bữa sáng thôi mà trông cũng đẹp mắt thật, quả thực là phúc phận của những người thích tay đẹp!]

[Tôi còn nhớ ngày đầu tiên Sâm Sâm đã nói rằng mình không biết nấu ăn, bây giờ cũng có thể làm bữa sáng rồi đó!]

[+1, sự thật chứng minh, không có đàn ông dốt, chỉ có đàn ông lười. Điều khác biệt ở chỗ anh ấy có muốn bỏ công sức ra hay không mà thôi!]

Tiếp theo, khi mọi người nghĩ rằng cuối cùng cũng có thể ăn rồi thì Hình Sâm lại lấy dao nĩa ra. Chỉ thấy anh bắt đầu “phẫu thuật” trên phần ranh giới giữa lòng đỏ và lòng trắng của trứng ốp la, tay nghề càng lúc càng điêu luyện. Sau khi lấy trọn vẹn phần lòng đỏ ra ngoài, anh lại dùng miếng xúc xích cắt thành hình tròn tương tự, lấp đầy chỗ trống của lòng đỏ trong quả trứng.

[Ờmmm, anh ấy đang làm gì vậy nhỉ?]

[Tôi nhớ rồi! Nại Nại không thích ăn lòng đỏ trứng!]

[Hiểu rồi, đĩa này là làm cho Nại Nại. Ngưỡng mộ chết mất thôi!]

[Hí hí, ca phẫu thuật thành công đấy]

[Sự tỉ mỉ này đỉnh quá đi!]

Bây giờ mọi thứ mới được chuẩn bị xong. Cuối cùng, Hình Sâm dùng hai lát bánh mì kẹp lấy trứng ốp la ở giữa, chia làm hai phần, mỗi người một phần rồi đặt vào đĩa. Rồi anh còn mở hai chai sữa rót vào cốc và bưng vào lều trại.

Dường như ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, Kiều Nại mơ màng ngó đầu ra và nhìn thấy món ăn được đặt trên bàn gấp. Bữa sáng được mang đến tận trước mặt như thế, dù là ai đi nữa cũng không thể cưỡng lại được.

Kiều Nại ngay lập tức tỉnh táo hẳn, vội vàng chui ra khỏi chăn, rửa mặt thay quần áo xong liền một mạch. Khi quay trở lại lều, cô đã thấy một người đang ngồi trước bàn.

Thấy Kiều Nại đi vào, Hình Sâm ngẩng đầu nhìn cô rồi nói: “Chào buổi sáng.”

Kiều Nại chớp chớp mắt, vẫy tay và cũng đáp lại: “Chào buổi sáng.”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /201 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thanh Dục Tuyết Chủ

Copyright © 2022 - MTruyện.net