Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Vâng, Vương thượng.” Đôi hàng lông mi của tiểu cung nữ run lên, nghe lời cụp mắt nhìn vào chỗ phóng đãng đó.
Thiếu Đế giơ tay bóp lấy gáy nàng, thẳng lưng thọc vào rút ra lúc nông lúc sâu giữa hai v//ú nàng. Từ trước tới nay, hắn đều không kiểm soát sức lực, cằm nhỏ mồ hôi, dưới thân dùng toàn lực đập mạnh vào, nhìn nó tung bay, nhũ thịt trắng nõn của Lạc Thù nhanh chóng đỏ bừng lên.
Tiểu cung nữ hơi đau, cắn môi không dám nói, sợ làm hỏng hứng thú của đế vương, môi dưới tựa như cánh hoa bị nàng cắn ra một dấu răng thật sâu.
Doanh Chính hưng phấn vô cùng, lại muốn nhìn dáng vẻ đỏ mặt của nàng, bỗng nhìn thấy nàng cắn môi.
Hắn nhíu mày, dừng động tác, hỏi nàng: “Đau?”
Tiểu cung nữ cẩn thận quan sát ánh mắt hắn, sau đó mới gật gật đầu.
Thiếu Đế trầm mặc trong chốc lát, đưa tay vòng qua sau lưng Lạc Thù cởi bỏ đai da, đai da màu đen rơi xuống, lúc này mới nhìn rõ trên bộ ngực trắng nõn của nàng có một vết đỏ ửng do bị đai da hằn lại.
Hắn nhìn, d//ục v//ọng dưới đáy mắt dần dần dày lên, yết hầu lăn lên trượt xuống, lại nhìn lướt qua dấu răng trên môi dưới của tiểu cung nữ, cuối cùng vẫn là thu tay không tiếp tục.
Nước bắn tung toé lên mép hồ, Thiếu Đế nhẹ nhàng dùng một tay ôm chân tiểu cung nữ đứng lên, tư thế ôm bằng một tay này, Lạc Thù gần như nửa ngồi trên khuỷu tay hắn, bắp chân thõng xuống đến đầu gối Doanh Chính, lập tức bay lên không như vậy, tiểu cung nữ khẽ kêu một tiếng, hai tay ôm lấy vai Thiếu Đế, thấp giọng: “Vương thượng, nô tỳ tự đi được.”
Doanh Chính không trả lời, bước mấy bước lớn đi vào gian trong, ném nàng lên trên giường, lại kéo khăn tắm lau khô nước trên người nàng sau đó bỏ đi, thân dưới của hắn vẫn chưa trở lại bình thường, vểnh cao, lắc lư qua lại theo bước đi của hắn.
Lạc Thù vốn muốn nhìn xem hắn định đi làm gì, nhìn thấy hắn như vậy lại đỏ mặt nhìn sang chỗ khác.
Không bao lâu sau, hắn đã trở về, trong tay cầm một lọ thuốc cao đen, ngồi xuống cuối giường, nhướng mi liếc nhìn nàng một cái, thấy tiểu cung nữ ngốc nghếch này cũng không hiểu ý hắn, hoang mang nhìn qua.
Trên người Thiếu Đế có chút khô nóng, lúc này không còn kiên nhẫn, giơ tay bắt được mắt cá chân mảnh khảnh của thiếu nữ một tay kéo nàng đến bên cạnh mình, đưa thuốc cao đen cho nàng.
“Tự bôi đi.” Hắn hất cằm ra hiệu với Lạc Thù bôi lên vết đỏ trên ngực nàng.
Bởi vì hắn là Doanh Chính, là đế vương cao cao tại thượng, cho nên Lạc Thù vẫn luôn rất tỉnh táo.
Nàng nhìn ra hắn tràn đầy hứng thú, cho nên không dám nói đau, nhưng thật sự không ngờ hắn nhìn thấy nàng cắn chặt môi, có thể dừng lại khi đó, lại đi lấy thuốc cao ra cho nàng.
Rõ ràng chỉ là một chút quan tâm, nhưng tiểu cung nữ thật sự kinh ngạc, nàng giấu cảm xúc dưới đáy mắt, dùng ngón tay lấy một ít thuốc mỡ rồi cẩn thận bôi lên vết đỏ, tâm tình phức tạp giọng nói cũng có chút rầu rĩ nói: “Nô tỳ đa tạ Vương thượng.”
Thiếu Đế không để ý tâm tình của nàng quá nhiều, chỉ ừ một tiếng tùy ý, lẳng lặng nhìn nàng bôi thuốc mỡ một lát, đột nhiên dùng ngón tay lau mạnh vào dấu răng trên môi nàng.
Thật chướng mắt.
Không hiểu sao lại khô khốc.
Doanh Chính bóp cằm tiểu cung nữ, đánh giá cẩn thận, trên đôi môi hồng hào mềm mại có vết đỏ sậm, cánh môi đầy đặn, còn có một cái hạt môi nho nhỏ hơi nhô lên.
Nếm thử một chút.
Thiếu Đế nghĩ như vậy cũng đã làm như vậy, cúi đầu xuống hôn nhẹ lên đôi môi của tiểu cung nữ, rất mềm, hắn lại ngại không đủ, ngậm hạt môi kia, dần dần tăng đậm nụ hôn, khi đầu lưỡi liếm qua dấu răng, hơi thở của Lạc Thù đều phải ngưng lại, tay chân tiểu cung nữ luống cuống mở to đôi mắt ướt nhẹp nhìn Thiếu Đế, hơi thở cực nóng quấn quanh ở chóp mũi, thật lâu sau, thiếu nữ nhắm mắt lại, rụt rè đáp lại nụ hôn này.
Chỉ là một chút chủ động, khiến nam nhân càng thêm hưng phấn thâm nhập, ôm hôn nàng quấn lấy nhau, quấn quýt lấy nhau, dưới thân cũng dính vào nhau, cho đến khi nến cháy hết, một hồi phóng đãng mới kết thúc.