Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tô Tửu sắc mặt âm trầm đẩy Bạch Kiêu ra.
Bạch Kiêu thấy biểu tình Tô Tửu không đúng, tự giác dựa theo sức lực lui về phía sau hai bước.
Trong lòng hắn rõ ràng hiểu, hắn biết.
Rõ ràng là Tô Tửu không có ghen.
Sở dĩ Tô Tửu ở trước mặt Tạ Kha ngang ngược như vậy, đại khái là bởi vì bị Tạ Kha trêu chọc tức giận.
Khi hai người ở một chỗ, còn giả bộ tức giận mà nói những từ "muốn anh hôn". Tám chín phần mười là trêu chọc anh.
Tô Tửu đã quen trêu chọc anh, từ nhỏ đã luôn như vậy.
Không biết có phải vì phân hóa vào mùa hè Sơ Tam hay không mà cậu hầu như không có ý thức được mình là một Omega.
Có thể thấy được từ hành động chủ động ôm lấy cổ anh để ngửi tuyến thể Alpha, trong lòng cậu vốn không quan tâm đến giới tính của hai người
Nhưng rõ ràng là như vậy.
Bạch Kiêu vẫn giả vờ không biết, ngoan ngoãn hôn Tô Tửu.
Sẽ là tốt nhất nếu anh có thể để đối phương hiểu được sự khác biệt giữa họ, để cậu nhận ra rằng tình cảm của anh dành cho cậu không chỉ đơn giản là tình cảm anh em, mà là tình cảm AO ở mức độ cao hơn.
Nhưng Tô Tửu đã tức giận.
Bạch Kiêu thầm nghĩ, cậu thật sự nên tức giận.
Không khỏi cụp mắt xuống, chờ đối phương mở miệng.
Chỉ là trong lòng cảm thấy có chút tiếc nuối.
Anh nên tận dụng cơ hội để hôn thêm vài cái.
Sau đó, anh cụp mắt xuống để che giấu sự hối hận đang lớn dần trong mắt mình.
Nhưng Bạch Kiêu đợi mãi, cũng chỉ đợi Tô Tửu lắp bắp vài câu.
Tô Tửu nói: "Bạch Kiêu, tớ nói cho cậu biết, tớ thật sự không thích cậu, hi..."
Vốn muốn nói 'Tớ thật sự không thích cậu', lại không biết vì sao, lại không thể kết thúc câu này một cách trôi chảy.
Tô Tửu đành phải thay đổi ngữ khí, nói: "Bạch Kiêu, tớ chỉ coi cậu là..."
Tuy nhiên, từ 'em trai 'cuối cùng dù như thế nào cũng không phát âm được, tựa hồ như bị người nào đó chặn lại.
Trong lòng Tô Tửu run lên, cậu ngập ngừng nói lần nữa: "Cậu không thể..."
Một lần nữa, "Cậu không thể thích tớ" lại bị chặn lại.
Tô Tửu: "..."
Cậu tức giận nện vào thân cây.
Nhưng hành động này không những không khiến cậu bình tĩnh lại mà càng khiến cậu tức giận hơn vì tay bị đập rất đau.
Bạch Kiêu mới nghe được một nửa câu cậu nói, nghi ngờ hỏi: "Tô Tô? Cậu muốn nói cái gì?"
Tô Tửu thuận miệng đáp: "Vừa rồi tớ lừa gạt cậu, tớ ' Tớ chính là ghen tị!"
Bạch Kiêu: "!"
Tô Tửu: "!!"
Có trời mới biết, cậu căn bản không nghĩ tới sẽ trả lời như vậy!
Cậu vội vàng nói: "Tớ không có! Tớ nói nhảm! Cậu đừng nghe! Tớ không có..."
Ai có thể ngờ rằng câu nói 'tớ không ghen' vừa mới có thể nói ra được, vào lúc này lại không nói ra được.
Tô Cửu không tin có tà, lại nói: "Tớ không..."=
Lần này, ngay cả "Tớ không quan tâm cậu" cũng nuốt vào.
Tô Tửu tức giận đến gan đau.
Tuy nhiên, trong lòng Bạch Kiêu lại nảy sinh một số mong đợi thầm kín.
Chẳng lẽ, Tô Tửu thật sự...
Đầu bên kia, Tô Tửu bực mình nói: "Đợi đã! Tớ gửi tin nhắn cho cậu"
Tâm nói, "Tớ nói không lên lời, con mẹ nó gõ chữ thôi cũng được? "
Em đẹp trai nhất thiên hạ: Tớ không thích cậu, tớ không ghen, không quan tâm cậu, không muốn cậu hôn tớ! Đó không phải là tớ vừa rồi, tớ bị mê hoặc! Tớ thề, nếu tớ thích cậu. Tớ là một con chó!
Tô Tửu gõ xong mấy chữ này, kiểm tra không có vấn đề gì, bấm gửi đi.
Sau đó, cậu nói một cách đắc ý: "Cậu có thấy không? Thấy rồi thì mau xin lỗi tớ ngay lập tức!"
Nhưng Bạch Kiêu lại sững sờ, đứng bật động tại chỗ.
Mặt anh từ trắng bệch chuyển sang đỏ bừng một cách quỷ dị, chốc lát đỏ như tôm chín.
Tô Tửu thầm mắng trong lòng, tiến lên một bước đoạt lấy điện thoại của Bạch Kiêu.
Nhưng ngay khi nhìn rõ nội dung tin nhắn, cậu liền mở to mắt.
Em đẹp trai nhất thiên hạ: Anh Bạch, tớ thích cậu! Tớ thích cậu nhất! Vừa rồi tớ ghen, kiểu tớ muốn hôn ở điểm khác! Không hôn trán! Hôn trên mặt cũng không được! Phải hôn môi! Nếu cậu không hôn tớ, tớ sẽ phàn nàn với mẹ nuôi!
Tô Tửu: "..."
Cậu lại lấy điện thoại ra chỉnh sửa tin nhắn, viết: "Mẹ kiếp, tớ mà thích cậu, tớ sẽ là một con gà rác rưởi!"
Nhấn gửi.
Cùng lúc đó, điện thoại của Bạch Kiêu nhận được tin nhắn của cậu.
Em đẹp trai nhất thiên hạ: Không đúng, tớ không thích cậu, Tớ yêu cậu! Tớ yêu cậu nhất! Tớ yêu cậu nhiều lắm, không thể dứt ra được!
Đôi mắt của Tô Tửu đã đỏ lên vì tức giận!
Sửa tin nhắn thì được mà sao bấm gửi thì nó lại thay đổi nhỉ!
Cái cốt chuyện chết tiệt này là muốn cậu theo tiết tấu của nó sao!
Tô Tửu không để ý đến ánh mắt âm trầm của Bạch Kiêu, vỗ vỗ cánh tay Bạch Kiêu.
"Tớ đang gõ chữ, cậu nhìn xem!"
Không biết vì sao, thanh âm Bạch Kiêu khàn khàn dị thường.
Anh nói: "Được."
Tô Tửu chuyên tâm biểu đạt chân ý, cũng không có quá để ý đến đối phương, bắt đầu nhập thông tin vào trong hộp chỉnh sửa.
"Tớ không thích cậu, tớ chỉ coi cậu là bằng hữu mà thôi! Vừa rồi là tớ bị trúng tà!"
Sau khi nhìn kỹ, phát hiện nội dung của mục biên tập quả nhiên không có gì thay đổi, Tô Tửu nói: "Cậu có thấy không? tớ đã viết cái gì?"
Nhưng Bạch Kiêu không trả lời những lời của cậu. Tô Tửu không kiên nhẫn.
Dùng cùi chỏ huých đối phương một cái, lại hỏi: "Thấy rõ đi! Nhìn rõ ràng đi! Cậu biết chuyện gì đang xảy ra mà!"
Lại không biết, Bạch Kiêu ở phía sau khi đọc được dòng tin nhắn, đồng tử lập tức co rút lại
Anh cảm thấy khô khốc, không thể tin được hỏi: "Tô Tô, cậu chắc chứ? Cậu thực sự, thực sự..."
Bạch Kiêu chưa nói xong.
Tô Cửu còn tưởng rằng đối phương kinh ngạc vì mình bị "trúng tà", liền gật đầu nói: "Tới lừa gạt cậu làm gì?"
Vừa nói, vừa định tiếp tục đánh máy giải thích.
Không ngờ, trước khi tiếp tục chỉnh sửa, cậu cảm thấy hơi thở của Bạch Kiêu phả vào tuyến thể sau gáy mình.
Ngay cả một lớp miếng dán hạn chế cũng không thể ngăn được hơi thở nóng như thiêu như đốt.
Tô Tửu khó chịu lắc lắc lỗ tai, nghi ngờ hỏi: "Cậu làm sao vậy? Đừng hít vào tuyến thể của tớ, ngứa lắm biết không."
Bạch Kiêu nói: "Thực xin lỗi, tớ hiểu."
Dừng một chút, lại bổ sung: "Tớ sẽ cố gắng không làm cậu đau."
Khi nói ra những lời này, thanh âm Bạch Kiêu khàn khàn, phảng phất giống như bị cảm lạnh nghiêm trọng.
Bất quá Bạch Kiêu nói 'mau chóng'?
Tô Tửu khó hiểu, mau chóng cái gì?
Cậu còn chưa kịp hỏi, miếng dán hạn chế sau gáy đã bị Bạch Kiêu xé ra.
Bị xé!
Xé!
Hương vị sầu riêng được che giấu kỹ càng tràn ngập.
Cùng lúc đó, Tô Tửu ngửi thấy mùi hương hoa hồng cực nồng của Bạch Kiêu, mang theo dục vọng nóng bỏng.
Tô Tửu nghĩ có gì đó không ổn, vội vàng muốn chạy.
Đáng tiếc cậu còn chưa chạy đi đã bị Bạch Kiêu đè lên vai.
Một giây sau, Tô Tửu cảm thấy da ở tuyến bị răng nanh đâm xuyên qua, sau đó có thứ gì đó từ răng của Bạch Kiêu tiêm vào tuyến của mình.
Theo sát sau là dục vọng xâm nhập phía trước, Tô Tửu vội vàng bấm gửi tin nhắn trong cột chỉnh sửa.
Chỉ thấy một tin nhắn như vậy nằm yên lặng trên điện thoại di động của Bạch Kiêu.
Em đẹp trai nhất thiên hạ: không được! hôn môi cũng không được! Tớ muốn cậu đánh dấu tớ! ngay lập tức! ngay lập tức! Bằng không, chuyện này sẽ không được yên!