Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
[Ting! Hệ thống thông báo: Nhiệm vụ đầu tiên của kí chủ mang mã số 1902 là phải thay đổi cách nhìn của mọi người đối với cậu. Biến vạn người ghét thành vạn nhân mê. Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: 2 tháng. Nếu hoàn thành sẽ được phát quà, nếu không hoàn thành sẽ bị thu hồi 10% tài sản hiện có. Lưu ý: Cách thời gian thân phận thiếu gia giả bị phát hiện còn 1 năm 3 tháng]
Hệ thống kết thúc việc thông báo một đoạn thông tin dài đã được một lúc nhưng Giang Vân Ảnh thì vẫn hơi ngơ ra, đôi lông mày thanh tú cũng nhíu chặt lại thể hiện tâm trạng không mấy vui vẻ của cậu bây giờ. Ba mươi giây nữa trôi qua, lúc này đây cậu mới chậm chạp hiểu được hết dụng ý trong dòng thông báo kia.
Và sau khi tiêu hóa hết đống thông tin kia, Giang Vân Ảnh bắt đầu tức giận mà lôi đầu hệ thống ra nói chuyện.
[Tiểu hệ thống, ngươi ló mặt ra đây cho ta!]
Tiểu hệ thống đang ở trong không gian, nghe kí chủ gọi mình thì cũng nhanh chóng lên tiếng, mặc dù trong lòng rất sợ hãi.
[Kí chủ, có chuyện gì sao?] Tiểu Miêu nhẹ giọng hỏi. Nói thật bây giờ nó rất sợ Giang Vân Ảnh sẽ nổi khùng lên mà tra tấn lỗ tai nó.
[Ha, chuyện gì? Ngươi còn dám hỏi ta câu đó? Cái nhiệm vụ kia là sao?] Giang Vân Ảnh không nhịn nổi mà bắt đầu càm ràm. Nói thật kiếp trước cậu chưa từng bị ai sai khiến vô lý như này đâu.
Ra nhiệm vụ thì thôi đi, lại còn bắt cậu tẩy trắng trong vòng 2 tháng. Kiếp trước cậu là kim chủ papa chứ có phải bột giặt omo đâu mà tẩy ghê vậy..
[Kí chủ...nhiệm vụ là do quản lý hệ thống đưa ra, tôi đâu có quyền quyết định. Cậu có nói với tôi cũng vô ích..]
Hay lắm, Giang Vân Ảnh nghe xong câu kia còn không hiểu ý của con mèo đen này à? Đây là đang muốn nói cậu muốn càm ràm thì đi mà kiếm quản lý hệ thống để càm ràm, chứ nó không liên quan. Nghe mà tức chết rồi! Đúng là đồ vô trách nhiệm!
[Hừ, bỏ đi, không thèm nói với ngươi nữa] Giang Vân Ảnh tức tối nhưng không thể làm được gì, cuối cùng cậu tự động ngắt kết nối với hệ thống, cũng cùng lúc Kiều Yến đã nghe xong điện thoại và trở lại.
"Tiểu Ảnh, mẹ có việc ở cửa hàng một chút.. Con ở lại tự chăm sóc bản thân nha? Chiều anh hai sẽ qua nói chuyện cùng con. Anh ấy về nước rồi đó." Kiều Yến vừa nói vừa có chút ngượng ngùng. Thật sự bà cũng không muốn vừa mới hàn gắn được mối quan hệ với con trai lại phải rời đi đâu. Nhưng bên cửa hàng là có việc thật, thân là bà chủ Kiều Yến bắt buộc phải ra mặt xử lý.
Trái lại với vẻ lo lắng vẫn luôn hiện hữu trên khuôn mặt Kiều Yến, Giang Vân Ảnh lại không có chút gì gọi là buồn rầu. Cậu vẫn tươi cười đáp lại "Con không sao, mẹ cứ đi lo công việc của mình đi."
Nhìn sắc mặt con trai một lần nữa, Kiều Yến cảm thấy không có gì bất ổn xong mới thở dài một hơi, nói câu chào tạm biệt Giang Vân Ảnh rồi mới xách túi xách rời đi.
Cạch!
Kiều Yến đi rồi, căn phòng bây giờ có chút vắng vẻ cùng trống trải. Nhưng Giang Vân Ảnh là người duy nhất trong căn phòng lại không để ý đến sự cô đơn này. Thứ cậu để tâm là nguyên chủ vậy mà lại còn có anh trai? Sao lúc ở không gian hệ thống tiểu Miêu không thông báo cho cậu nhỉ?
Giang Vân Ảnh còn đang định gọi tiểu Miêu tiếp để hỏi thêm về anh trai của nguyên chủ thì từ đâu một màn hình nhỏ hiện lên trước mặt cậu. Trên màn hình đó là một đoạn văn dài nói kĩ về anh trai nguyên chủ, Giang Vân Ảnh liếc mắt qua một lượt rồi thở phào, cũng may lần này là ngôn ngữ bình thường rồi..
Giang Minh Trực, 35 tuổi, anh trai Giang Vân Ảnh. Từ nhỏ đã là một chàng trai tinh anh, có đầu óc biết tính toán, là một đứa trẻ nhanh nhạy, và còn là học sinh ngoan trong mắt các thầy cô và cha mẹ. Là hình mẫu "con nhà người ta" đúng chuẩn. Năm 18 tuổi ra nước ngoài du học, sau khi học xong thì lập công ty bên đó và quản lý, hàng năm chỉ về lại Giang gia vào ba ngày Tết nguyên đán. Năm nay, không hiểu lý do gì Giang Minh Trực lại chọn quay về nước sớm. Hơn nữa còn là trở về tận 2 tháng, công ty bên nước ngoài thì ném cho trợ lý tiếp quản. Có việc quan trọng mới được tìm y.
Giang Vân Ảnh lướt mắt đọc hết đoạn giới thiệu về Giang Minh Trực, xong xuôi không khỏi tặc lưỡi một cái rồi cảm thán. Anh trai nguyên chủ cũng thật ưu tú, vậy mà ba mẹ nguyên chủ lại không hề ghẻ lạnh cậu ta vì phá phách, ăn chơi. Có thể thấy Kiều Yến và Giang Triết Viễn vẫn luôn yêu quý đứa con trai này. Cốt truyện lúc trước, Giang Vân Ảnh nhớ rõ hình như lúc phát hiện ra thân phận thiếu gia giả của nguyên chủ, hai người họ cũng không có làm gì quá đáng. Thậm chí họ còn định mua cho cậu ta một căn hộ và cho cậu ta một số tiền để có thể trang trải được đến lúc có việc làm.
Đáng tiếc là ba mẹ nguyên chủ tốt như vậy nhưng mà nguyên chủ cậu ta lại không biết trân trọng, không những có thái độ không tốt với be mẹ cũ, lại còn từ chối mọi sự giúp đỡ của họ. Cũng vì thế nên lúc gần chết rồi cậu ta mới bắt đầu hối hận vì tất cả những việc đã làm, đặc biệt là muốn bù đắp lại mọi lỗi lầm cho Kiều Yến và Giang Triết Viễn.
Nhưng đến tận lúc cậu ta phát hiện ra, thì cũng đã quá muộn. Mọi chuyện đã đi quá xa, không thể vãn hồi. Bản thân cậu ta cũng là một nhân vật phản diện, sớm hay muộn cũng phải nhận cái kết đắng. Chỉ là cậu ta lại là boss phản diện, cái kết của cậu ta đương nhiên là phải thảm hơn các nhân vật phản diện khác cả trăm cả ngàn lần rồi..