Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hơn một tháng trước Lê Minh đã nhờ Trần Mạnh Quân gửi giúp hắn một lá thư, người nhận là Trần Khải, đây là người bạn tốt hiếm hoi của Lê Minh, hai người gặp nhau đã lâu trước đây, do cùng chung ý chí nên rất nhanh đã kết làm bằng hữu
Sau khi Lê Minh gặp chuyện Trần Khải không ít lần tới hỏi thăm, sau đó tình trạng của Lê Minh càng ngày càng tệ cũng không muốn gặp ai. Trần Khải không ít lần tới động viên nhưng không thành chỉ để lại một câu "Khi cần giúp đỡ cứ tìm ta, chúng ta mãi là bạn bè của nhau"
Trong thư Lê Minh trình bày sơ qua hoàn cảnh của bản thân, hiện hắn đang thân cô thế cô, bệnh tình cũng chưa hoàn toàn khỏe hẳn không tiện xuất đầu lộ diện. Hắn cần Trần Khải giúp hắn điều tra một số việc bắt nguồn đầu tiên là từ đứa bé mà hắn đã cứu được. Dùng cách thức liên lạc bí mật mà trao đổi với nhau
Hôm nay nhận được hồi âm của Trần Khải, thông tin Trần Khải điều tra được gần như là không hề có đứa bé nào được nhắc đến sau vụ hỏa hoạn, gia đình, tên tuổi của đứa bé kia như hoàn toàn bốc hơi khỏi nơi này
Đầu mày Lê Minh nhíu chặt hắn đã biết đây là một cái bẫy, cái bẫy này được chuẩn bị rất lâu chực chờ hắn nhảy xuống rồi chết trong đó
Sau khi bàn bạc cùng Trần Mạnh Quân, Lê Minh đã đưa ra ý kiến hắn muốn quăng ra một miếng mồi dẫn dụ người sau lưng lộ diện. Tuy cách này hơi mạo hiểm nhưng họ cũng không thể bị động đợi người khác đến lấy mạng mình được
Chưa đến trưa hôm sau trên dưới Lê Gia đều bị xáo trộn bởi tin tức Lê đại thiếu gia liệt giường bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng có thể cử động được tay mình, tinh thần cũng cải thiện nhiều mà bằng lòng nói chuyện với người khác
Bệnh tình Lê Minh nhiều năm qua càng ngày càng nặng, bao nhiêu thuốc bổ đắt tiền đều đổ vào người nhưng chưa một lần khởi sắc cả ngày chỉ nằm chết một chỗ, từ lâu đã không mở miệng nói chuyện với ai câu nào dù là lão gia hay phu nhân đến đều vô dụng
Vậy mà một nam thê vừa cưới vào cửa chưa được hai năm đã có thể thành công khiến đại thiếu gia chịu nói chuyện, không còn bộ dáng chết khô nữa mà hình như bệnh tình cũng cải thiện đáng kể, làm người trên kẻ dưới đều thắc mắc không biết Trần Mạnh Quân là thần tiên nơi nào hay thật sự cậu có khả năng xung hỷ cho Lê Minh
Tin tức vừa được phát ra khiến không ít người tò mò, muốn xem thử tình trạng của Lê Minh, số người vui mừng thì ít số người muốn xem trò lại nhiều hơn, đứng ngồi không yên mà nghe ngóng tin tức khắp nơi
Trái ngược với không khí gà bay chó sủa bên ngoài, sáng nay Lê Minh vẫn ôm chặt Trần Mạnh Quân mà ngủ say sưa, sau đó bị cậu cắn cái tay hư hai phát mới chậm rề rề mà thả cậu xuống giường
Người đến hỏi thăm không ít nhưng người họ cần vẫn chưa đến Trần Mạnh Quân đã căn dặn tiểu Đồng ngăn chặn bên ngoài, không phải người kia thì không cho vào
Sau khi ăn sáng xong xuôi, Trần Mạnh Quân để Lê Minh ngồi trên chiếc xe lăn đã lâu không dùng tới, đắp lên đùi hắn một cái chăn mỏng che lại đôi chân dài đã dần khỏe mạnh hơn. Lấy chút phấn cùng bột than đen bôi bôi lên mặt che lại nhan sắc khuynh thành của hắn
Lúc đầu Trần Mạnh Quân chỉ bôi một ít sợ phá hư mặt Lê Minh, song lại thấy chút ít này nào có che được nhan sắc trời ban đó. Không nói hai lời Trần Mạnh Quân mạnh tay tàn phá trên dung nhan Lê Minh đến mức thỏa thuê
Nhìn cậu hào hứng như vậy Lê Minh cũng không ngăn cản, còn không biết sống chết mà đưa mặt thêm ra cho cậu chơi đã đời. Cả hai nhìn nhau cười ngốc một hồi mới chuyển sang làm việc khác
Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, Trần Mạnh Quân đẩy Lê Minh ra sân nhỏ hóng mát vừa hay tiểu Đồng đang dẫn phu nhân với vài nha hoàn vào. Thoáng thấy Lê Minh, bước chân bà càng nhanh hơn đến khi đến trước mặt Lê Minh thì ngừng lại, bà nhìn hắn không dứt lát sau quay sang Trần Mạnh Quân
Ta nghe tiểu Hoa nói bệnh tình Minh nhi có chuyển biến sao? Ánh mắt bà không khỏi mong đợi mà nhìn Trần Mạnh Quân
Cậu cũng không keo kiệt liền cười tươi như hoa nhìn bà gật đầu. Trần Mạnh Quân chỉ thấy mắt bà rưng rưng nước, sợ bản thân sẽ rơi nước mắt trước mặt mọi người, bà dùng tay áo khẽ lau nhẹ
Bà ngồi xuống cái ghế đặt cạnh xe Lê Minh, nắm lấy hai tay hắn, gương mặt không khỏi lộ nét vui mừng khi ngón tay hắn cọ vào lòng bàn tay mình. Ánh mắt Lê Minh cũng nhìn bà, nhưng ánh mắt đó lại bình thản gần như không giống là đang nhìn người mẹ ruột thịt của mình
Bị ánh mắt lạnh lùng của Lê Minh nhìn, lòng bà hơi chùng xuống nhưng việc con trai có tiến bộ khiến bà rất vui mà bỏ qua khó chịu trong lòng
Nhìn ra được Trần Mạnh Đông đã bỏ không ít công sức trên người Lê Minh, bà nhìn Trần Mạnh Quân cảm xúc rối rắm không biết là đang biết ơn hay đang căm ghét. Khi nhận ra mình thất thố liền đứng lên nắm lấy tay Trần Mạnh Quân hỏi thăm tình hình sinh hoạt của cậu và Lê Minh dạo gần đây
Trần Mạnh Quân không keo kiệt mà kể cho bà nghe tình hình gần đây của Lê Minh còn vui vẻ trò chuyện với hắn một hai câu trước mặt bà, dù khi đó Lê Minh cũng chỉ đáp qua loa có lệ vài chữ nhưng đây đã là điều mà nhiều năm qua chẳng ai trong Lê gia làm được
Lê Minh từng kể cho Trần Mạnh Quân nghe về cha mẹ hắn, mẹ hắn tên là Phương Dao, chuyện tình của họ bắt đầu khi Lê Thiện Sinh trên đường lên kinh dự thi thì không may gặp phải bọn cướp
Chúng lấy đi toàn bộ tiền bạc của Lê Thiện Sinh, tuy nhiên đó không phải lý do khiến chàng trai chính trực kia bỏ cuộc. Ông vẫn tiếp tục lên đường đến kinh thành, nhưng do đường xa vất vả thêm thiếu thốn thức ăn rất nhanh ông đã kiệt sức mà ngất bên bìa rừng
Ngay lúc đó Phương Dao đang vào rừng hái nấm đã cứu Lê Thiện Sinh một mạng, nghe ông kể về hoàn cảnh của mình nàng không chần chừ mà đưa hết số bạc mà mình có để giúp đỡ ông
Mang tấm lòng cảm kích ân nhân cùng với sự dịu dàng xinh đẹp của Phương Dao, hai năm sau khi ông đỗ đạt trạng nguyên liền quay về nơi đó tìm lại người con gái đã giúp đỡ mình để trả lại tiền cũng như báo đáp ân tình
Không lâu sau ba mẹ Phương Dao vì bệnh mà mất, chị gái Phương Dao là Phương Dung đã được gả đi xa vào năm trước nên hiện tại Phương Dao chỉ có một thân một mình. Lê Thiện Sinh không chút do dự đã dùng kiệu tám người khiêng rước Phương Dao về làm phu nhân
Chuyện tình của họ thời điểm đó đã khiến không biết bao nhiêu người ngưỡng mộ, Lê Thiện Sinh có tiền có quyền lại khôi ngô tuấn tú bên cạnh là Phương Dao xinh đẹp dịu dàng đúng là trời sinh một cặp
Lại không lâu sau đó Lê gia lần lượt chào đón ba tiểu thiếu gia, con cả là Lê Minh phong quang vô hạn không những không kém hơn cha hắn khi xưa mà còn nổi bật hơn từ tướng mạo đến khí chất con trai thứ là Lê Quân và cuối cùng là Lê Thâm
Nhưng phước bất trùng lai họa vô đơn chí Lê Minh năm đó vì cứu người mà đổi lấy đôi chân tàn phế, đẩy hắn từ nơi không ai với tới xuống nơi trần gian phàm tục
Tưởng chừng Lê Minh sau khi uống thuốc một thời gian sẽ khỏe mạnh lại nhưng chuyện Lê Thạch Sinh lo sợ đã đến, tình trạng Lê Minh càng ngày càng tệ hơn đừng nói đến việc đi lại, ngay cả ăn uống cũng không tự mình làm được
Lo sợ con trai sẽ bị bệnh tật nằm một chỗ mà tình trạng càng thêm xấu, ông cho người mai mối với một tiểu thư đoan trang thùy mị, gia cảnh không sang giàu nhưng lại dịu dàng chịu khó, hy vọng Lê Minh có người bầu bạn sẽ bớt cô đơn. Ông đâu biết được quyết định của ông ngày hôm đó đã giết chết cô gái kia cũng đẩy Lê Minh càng lúng sâu vào bóng tối
Khi Trần Mạnh Quân vừa nghe xong câu chuyện đó liền quay sang Lê Minh ôm hắn vào lòng, dùng hơi ấm của mình lấp đầy những ký ức không vui đó. Cậu thực sự mong mỏi bản thân có thể xuyên đến thời điểm sớm hơn để có thể cùng hắn san sẻ những chuyện đau buồn kia
Trước khi Phương Dao rời đi, bà dặn dò người hầu mang cho Trần Mạnh Quân không ít các loại thuốc bổ, vải vóc cùng trang sức. Cậu đã từ chối nhiều lần nhưng không thành, đành ngậm ngùi mà mang cất vào kho
Sau hôm đó tin tức sức khỏe Lê Minh có chuyển biến thoáng cái đã lan truyền không ít, những quan lại có quan hệ thân thiết với Lê gia cũng đến hỏi thăm và tặng không ít nhân sâm quý giá chúc quý công tử mau sớm có thể khỏe lại
- ------------------------------------------
Lúc có hứng viết như lên đồng, lúc không có hứng viết 1 câu sửa tám chục lần aaaaaaa