Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Xách theo đèn lồng, đoạn đường trước mặt đều được chiếu sáng. Trên đường trở về một người cũng không có, nhưng có đèn lồng, Khương Đường bình an trở về.
Ban đêm, ngoại trừ Bán Hạ Bội Lan trông coi cửa viện thì những người còn lại đều ở thính phòng.
Thấy Khương Đường trở về, Lục Anh vội vã đứng lên, "
Sao về muộn vậy."
Khương Đường cười nói: "
Trên đường tối quá nên đi chậm rãi. Điểm tâm phu nhân thưởng cho, các ngươi có đói bụng không, cùng nhau ăn đi."Đã sớm đói bụng.
Ban đêm Lục Cẩm Dao cùng Cố Kiến Châu đi chính viện ăn, Triệu đại nương nấu cháo hoa và một bát rau lớn, vừa vặn làm điểm tâm.Ánh mắt Lục Anh sáng lên, "
Còn là Ngũ Hương Cư! Điểm tâm ở đây rẻ nhất tận một lượng bạc cơ đấy."
Khương Đường nói: "
Gần đây khẩu vị của phu nhân không tốt, đại nương tử liền để ta sáng trưa tối đều đi qua đó một chuyến. Bởi vì chuyện này còn nâng nguyệt ngân của ta lên phân lệ của nha hoàn nhị đẳng."
Bạch Vi nâng cằm lên nói: "
Chính viện cách chỗ này cũng chỉ một khắc đồng hồ, chạy tới chạy lui đúng là vất vả một chút, nhưng mà nguyệt ngân nhiều hơn. Đại nha hoàn bên người phu nhân là Nam Tuyết Nam Hương, đều là người hiền lành, những người khác ngươi cũng không cần để ý tới nhiều, dù sao ngươi là người của Yến Kỷ Đường chúng ta."
Cho dù Khương Đường là nha hoàn tam đẳng, nhưng đại diện cho tấm lòng hiếu thảo của đại nương tử.
Bạch Vi luôn luôn thông thạo tin tức, "
Phu nhân không thích ăn cay, khẩu vị thanh đạm, ở chính viện làm đồ ăn tuy nói là làm cho phu nhân nhưng nếu Hầu gia có ở đó thì cũng sẽ ăn một chút. Chuẩn bị nhiều một chút chắc chắn sẽ không phạm sai lầm, Hầu gia không có kiêng ăn gì, khẩu vị hơi nặng một chút, thích thịt và rau."
Vĩnh Ninh hầu trước kia đánh trận ở Tây Bắc, hiện tại thiên hạ thái bình, nhưng còn giữ thói quen hành quân đánh trận, thích nhất là nhậu nhẹt.
Nếu như là Khương Đường, chắc chắn nàng sẽ không nghĩ tới những thứ này.
Bạch Vi cầm khối điểm tâm để bên miệng cắn một cái, bánh đậu xanh của Ngũ Hương Cư đúng là ngon thật, "Đích tôn Đại nương tử thường đi chính viện, nhưng mà những người này ngươi không cần để ý tới, tất nhiên cũng sẽ không sai người làm giúp cái gì. Nếu như tìm ngươi hỗ trợ, lấy cớ đại nương tử chúng ta có hài tử không thể chậm trễ được."
Khương Đường gật gật đầu, mấy người Nguyệt Vân vốn chính là nha hoàn của Yến Kỷ Đường nên rất hiểu nơi này.
Nguyệt Vân nói: "
Quản lý chọn mua chính là Trương quản sự, phòng ngựa phòng thu chi, quản sự nha hoàn các viện cũng phải nhớ rõ. Khương Đường, đi chính viện là chuyện tốt."
Cũng chính vì Khương Đường có tay nghề nấu cơm nên mới có số phận như vậy.
Dù sao Lục Anh cảm thấy rất tốt, nàng nuốt miếng Hồ Điệp Tô trong miệng xuống, "
Cần hỗ trợ cứ gọi ta, cũng không thể ăn không điểm tâm của ngươi."
Khương Đường cười nói ‘được’, làm nha hoàn mặc dù có rất nhiều thời điểm thân bất do kỷ nhưng nhìn nha hoàn của Yến Kỷ Đường không có lục đục với nhau, cảm giác cũng rất tự tại.
Khương Đường nói: "
Các ngươi ăn trước đi, ta đến phòng bếp nhỏ xem thử, cũng không biết đại nương tử còn ăn được gì hay không."
Nguyệt Vân nói: "
Lúc trước khi ngươi chưa đến phòng bếp nhỏ, thừa thứ gì đều là Triệu đại nương tự xử trí, nếu ngươi tới rồi, những cái kia theo lẽ có một phần của ngươi."
Hoài Hề cách hai ngày liền xuất phủ chọn mua một lần, quản sự trang tử cách năm ngày sẽ tới đưa một chuyến rau và thịt, còn có chính viện thỉnh thoảng đưa chút rau quả, tôm cá theo mùa.
Nhưng Yến Kỷ Đường chỉ có hai chủ tử, những thứ đồ ăn này căn bản ăn không hết.
Rất nhiều thứ không để lâu được, nhất là thời tiết càng ngày càng nóng, gà vịt cá còn có thể nuôi, thịt heo thịt dê để một hai ngày thì sẽ hỏng.Đương nhiên đồ vật ăn không được sẽ không làm cho nha hoàn ăn, đều là Triệu đại nương mang đi, nếu không tại sao nói phòng bếp nhỏ nhiều thứ béo bở.
Hiện tại Khương Đường ở phòng bếp nhỏ, còn là chủ bếp, cho dù Triệu đại nương là người cũ thì cũng có thể lấy một chút.
Nếu Khương Đường nguyện ý làm, bọn họ có thể mua ở chỗ Khương Đường, loại chuyện này đại nương tử cũng sẽ không quản, nếu nhiều thì còn có thể hỗ trợ bán cho những viện tử khác.
Làm nha hoàn vốn dĩ ăn uống đã đơn giản, chỉ riêng cháo hoa một bát rau làm sao có thể ăn đủ no, vô luận nói như thế nào, Khương Đường đến phòng bếp nhỏ đối với các nàng đều là chuyện cực tốt.
Lục Anh: "
Một phần... Ngươi chí ít có thể được chia một nửa!"
Khương Đường cũng hi vọng có thể được chia một nửa, đến phòng bếp nhỏ, không chờ nàng chủ động nói ra, Triệu đại nương liền nói: "
Khương Đường cô nương, ngươi nhìn chút thịt ấy để hơn một ngày rồi, nếu cứ để nữa thì sẽ hỏng, chúng ta chia ra cho đỡ phải ném đi."
Thấy Khương Đường không nói chuyện, Triệu đại nương tiếp tục nói: "
Còn có hơn một cân thịt dê, nửa cân thịt heo, hai dải xương sống heo, một cái đuôi cá. Thịt dê giá hơi đắt một chút... Ngươi xem thử thích cái nào."