Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
  3. Chương 163
Trước /220 Sau

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 163

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chân Nguyệt gật đầu, sau đó Kiều Triều mới đưa Tiểu A Sơ cho Chân Dương thị. Bà ta bế cháu lên, hôn lấy hôn để,"Cháu ngoại của ta ngoan quá!"

Chân Nguyệt thản nhiên nói,"Nếu đã ngoan như vậy, nương có mang theo quà cho nó không?"

Chân Dương thị lúng túng đáp,"À... Ta có mang điểm tâm đến."

Kiều Trần thị ở gần đó liền nói,"Để ta mang đồ vào bếp."

Chân Nguyệt tiếp tục,"Nhưng nhi tử con thì ăn không hết đâu, nương ạ. Nếu không có quà, nương cho cháu chút tiền, con sẽ mua gì đó cho nó. Dù sao, nó cũng là cháu ngoại của nương mà, nương không thương sao?"

Trước mặt nhiều người, Chân Dương thị không thể nói không thương. Bà ta đành lòng móc ra năm văn tiền đưa cho Chân Nguyệt.

Chân Nguyệt cầm tiền nhưng vẫn chưa hài lòng,"Năm văn ít quá nương ạ, cho mười văn đi."

Chân Dương thị đau lòng vô cùng, bà ta muốn giật lại tiền nhưng nhớ đến mục đích hôm nay tới đây, nên hít sâu vài hơi để giữ bình tĩnh, dù cháu ngoại đã bị Kiều Triều bế lại.

Bên cạnh, Tiền Giang thị nhìn mà kinh hãi, thầm nghĩ may mắn Chân Nguyệt không phải nữ nhi mình, thật là đáng sợ, vừa mới đó đã lấy được mười văn tiền.

Nhưng ngay sau đó, Chân Nguyệt liếc sang Tiền Giang thị, khiến bà ta cảm thấy không ổn. Quả nhiên, Chân Nguyệt mở lời: "Thím thông gia đến thăm nhị đệ muội và ngoại tôn nữ của mình, có chuẩn bị quà cho Tiểu Niên nhà ta chứ?"

Tiền Giang thị cười gượng gạo,"Ta có mang theo ít trứng gà cho Tiểu Niên tẩm bổ."

Chân Nguyệt gật đầu,"À, vậy là bao nhiêu trứng gà?" Rồi quay sang hỏi Kiều Trần thị.

Kiều Trần thị đáp,"Ta đếm có bốn quả."

Tiền Giang thị vội vàng xác nhận,"Đúng đúng đúng."

Chân Nguyệt nghe vậy thì nhíu mày,"Sao lại là bốn quả trứng gà? Số bốn không may mắn đâu thím thông gia. Thế này không được, ít nhất phải tám quả trứng gà mới tốt. Nương, nương lấy thêm bốn quả từ nhà mình ra rồi tính vào số quà của thím thông gia. Đúng rồi, thím thông gia mua bốn quả thêm vào, mỗi quả hai văn, tổng cộng tám văn, để Tiểu Niên có tiền mua đồ ăn ngon."

Tiền Giang thị trợn tròn mắt,"Trứng gà sao lại tính hai văn một quả! Không phải chỉ một văn thôi sao?"

Chân Nguyệt cười nhạt,"Thêm vào đó là tiền thăm hỏi Tiểu Niên mà."

Tiền Giang thị phản đối,"Nhưng ta đã mang trứng gà rồi."

Chân Nguyệt không nhượng bộ,"Ta đã nói là số lượng không may mắn!"

Tiền Giang thị bối rối không biết đối đáp thế nào, còn Chân Nguyệt ra hiệu cho Tiền thị. Tiền thị liền thẳng lưng nói,"Nương, đại tẩu nói rất đúng. Tiểu Niên nhà con cũng lớn rồi, con muốn để dành chút tiền mua vải may quần áo cho con bé." Nói rồi định thò tay vào túi của Tiền Giang thị.

Tiền Giang thị giữ tay lại,"Nha đầu cần gì quần áo mới?"

Chân Nguyệt lạnh lùng cắt ngang,"Thím thông gia, thím nói cái gì đấy? Nha đầu thì không cần mặc quần áo à? Thím cũng là nha đầu đấy, cởi đồ ra cho ta mặc thử xem, xem thím có ngại không?"

Tiền Giang thị bối rối,"Ai, ngươi nói gì thế, giữa nơi đông người thế này."

Chân Nguyệt đáp,"Thím vừa nói nha đầu không cần mặc quần áo mà."

Tiền Giang thị gượng gạo,"Ý ta là không cần mặc đồ mới."

"Quần áo nào chả là quần áo? Mới hay cũ thì cũng đều là thứ để mặc."

Tiền Giang thị lúng túng, không nói lại được. Tay bà ta bất giác thả lỏng, rồi móc ra mấy đồng tiền.

Tiền thị liền thắc mắc,"Nương, sao chỉ có năm văn? Tiền của nương đâu rồi?"

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /220 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tiếu Ngạo Chi Ràng Buộc

Copyright © 2022 - MTruyện.net