Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
  3. Chương 98
Trước /455 Sau

Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 98

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đồn công an công xã có mặt rất nhanh, đi theo còn có Canh Trường Thanh và xã trưởng của công xã Lý Hồng Quân.

Ăn tối xong, Tô Mạt ở trong sân nhìn không ít người cầm đuốc đi lên núi từ đằng xa.

Bởi vì muốn nghe chút tin tức cho nên tối nay Tô Mạt không kéo rèm bật đèn, mà là đốt một ngọn đèn dầu, ngồi trên giường viết bài.

Nhưng mà mãi cho đến khi cô nghỉ ngơi, cô vẫn không thấy có động tĩnh gì lớn xảy ra.

Ngày hôm sau, Tô Mạt vừa mới dọn ruộng rau xong thì nhìn thấy Lục Thanh An và hai đồng chí công an một nam một nữ đang đi về phía nhà cô. Nữ công an mặc đồng phục có màu trắng ở trên và màu xanh ở dưới, còn đồng chí nam thì mặc màu xanh cả thân.

“Vợ thằng ba, đồng chí công an có chuyện muốn hỏi con, con chỉ cần nói ra những gì con biết đúng sự thật là được.” Lục Thanh An tiến tới nói.

“À, được.” Tô Mạt nhanh chóng đón bọn họ vào nhà, lại lấy vài ly nước, múc một ít đường vào mỗi ly, pha một ly nước đường nóng cho bọn họ.

“Đồng chí công an, mọi người muốn hỏi cái gì?” Tô Mạt rất hợp tác.

Thật ra công an chỉ đang thẩm vấn thông thường thôi, bởi vì Tô Mạt gần như là người xuống núi cuối cùng. Hai người công an cũng bận rộn cả đêm, lúc này uống một cốc nước đường nóng, cả người đều thoải mái hơn.

“Đồng chí Tô Mạt, chiều hôm qua cô lên núi làm gì?” Nữ công an lên tiếng trước.

“Chiều hôm qua tôi lên núi nhặt củi một lát, sau đó phát hiện ra Hoàng Liên, vừa đào vừa tìm, đào mãi cho đến khi trời tối, thấy trời đã muộn tôi mới vội vàng xuống núi.” Tô Mạt nói: “Hoàng Liên được tôi đào đang phơi trên chiếu tre dưới mái hiên.”

Nam công an nghe vậy thì đi ra ngoài nhìn thoáng qua. Quả thật đã đào vào ngày hôm qua, số lượng rất nhiều, có lẽ phải mất cả buổi chiều mới đào được đống đó.

“Cô đào nó ở đâu?” Nam công an bước vào hỏi.

“Này… Tôi không biết tên cụ thể của nơi này, nhưng tôi có thể dẫn mọi người đến đó.”

Lục Thanh An lại nói thêm: “Đồng chí công an, con dâu thứ ba của tôi đến từ Thượng Hải, con bé cũng chỉ ở đại đội này mới hai tháng, có lẽ con bé sẽ không nói được địa điểm.”

Nam công an xua tay: “Không sao đâu. Vậy buổi tối cô có nhận thấy điều gì bất thường không?”

“Bất thường? Tôi nghe được tiếng s.ú.n.g thì có tính không? Có vài tiếng. Tôi thật sự đã nghe được tiếng s.ú.n.g cho nên mới nhận ra rằng trời đã muộn, nếu không tôi vẫn còn muốn đào tiếp.” Tô Mạt nói.

“Vậy cô nghe thấy tiếng s.ú.n.g mà không sợ hãi à?” Nữ công an hỏi.

“Tại sao tôi lại sợ hãi? Tôi tưởng đội dân binh đi săn, còn tưởng trở về sẽ có được một phần thịt. Mẹ tôi đã nói với tôi, mùa đông đội dân binh đều sẽ lên núi đi săn.” Hai mắt Tô Mạt lấp lánh sự ngu ngốc trong veo.

“Tưởng? Tức là bây giờ cô đã biết không phải đội dân binh đi săn sao?” Nữ công an cảm thấy mình đã bắt được thứ gì đó.

“Đúng vậy. Lúc tôi xuống núi có gặp đội dân binh cho nên đã hỏi bọn họ, bọn họ nói không phải. Hơn nữa chẳng phải cha tôi đi báo án à? Tối hôm qua tôi đã gặp mẹ tôi.” Tô Mạt nhìn nữ công an với vẻ mặt sao cô lại ngu ngốc như thế?

Nữ công an xấu hổ ho khan, vậy mà cô lại quên mất chuyện đó.

“Ngoài tiếng s.ú.n.g ra, cô còn phát hiện điều gì bất thường nữa không? Cô có nghe thấy âm thanh gì lạ không?” Nữ công an hỏi tiếp.

Tô Mạt suy nghĩ rồi lắc đầu: “Trên núi này có rất nhiều tiếng động, tôi cũng không biết tiếng động lạ là như thế nào, hình như cũng không có gì bất thường.”

Hai công an nhìn thấy Tô Mạt như vậy, cũng không giống người có thể tham gia vụ việc như thế, sau khi hỏi thêm mấy câu như thường lệ rồi rời đi.

Lục Thanh An dẫn bọn họ đến tìm người tiếp theo để hỏi chuyện.

Chờ đến khi ba người đi rồi, Tô Mạt đóng cửa lại, đi đến nhà họ Lục tìm hiểu tin tức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-98.html.]

Lúc này Lý Nguyệt Nga đang chăm sóc mảnh vườn thưa thớt của mình, khi Tô Mạt đến thì nhanh chóng đi đến hạ giọng hỏi: “Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì vậy? Vừa rồi công an tìm con hỏi chuyện.”

Phòng chính và phòng thứ cũng đã tò mò từ lâu nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội để hỏi. Bây giờ vợ chú ba đến đây, bọn họ nhanh chóng đi tới, ánh mắt trông mong nhìn Lý Nguyệt Nga, trông vô cùng hòa hợp.

Lý Nguyệt Nga:...

“Đừng đi nói bậy khắp nơi.” Trước khi nói, Lý Nguyệt Nga nhắc nhở, đặc biệt là với Lục Quế Hoa.

Lục Quế Hoa nhanh chóng gật đầu.

“Nghe nói có hai đặc vụ lên núi gặp một đàn lợn rừng, bọn họ đã g.i.ế.c c.h.ế.t mấy con lợn rừng.” Lý Nguyệt Nga hạ giọng nói.

“Vậy đặc vụ thì sao?” Lục Quế Hoa có chút khẩn trương, đặc vụ cầm s.ú.n.g lỡ như vào thôn làm người ta bị thương thì sao?

“Chết rồi. Hai đặc vụ đều c.h.ế.t hết, một người còn bị lợn rừng lôi ruột ra ngoài, một người nghe nói lúc té ngã, tự đ.â.m d.a.o vào tim rồi chết.”

“Vậy thì được.” Lưu Ngọc Chi vỗ ngực, con của cô ấy thường xuyên lên núi hái cỏ cho heo ăn, lỡ như gặp đặc vụ thì rất phiền phức.

“Mẹ, mẹ xác định chỉ có hai tên đặc vụ thôi đúng không? Lỡ như có mấy tên còn sống trốn đi thì sao?” Lục Quế Hoa bộc phát linh hồn thẩm vấn.

Lý Nguyệt Nga sửng sốt: “Chuyện này mẹ đâu biết được, đây là chuyện của công an. Tóm lại, trong khoảng thời gian này, các con đừng để bọn trẻ chạy lên núi, chính các con cũng đừng nên lên đó.”

Đối phương mang theo súng, bọn họ lại là những người bình thường, làm sao có thể chạy nhanh hơn súng?

Ba người nhanh chóng gật đầu.

Hỏi thăm tin tức xong, Tô Mạt cũng trở về. Cô không ngờ hai người đó lại được xếp vào loại gián điệp.

Nguyên nhân chính là vì công an không tìm thấy bất cứ thứ gì trên người hai người có thể chứng minh thân phận, ngay cả giấy giới thiệu cũng không có, khẩu s.ú.n.g được sử dụng cũng không phải là loại s.ú.n.g thường được sử dụng ở nước bọn họ. Những người như vậy thường được xếp vào loại gián điệp trước.

Sau đó bọn họ sẽ đăng tình hình lên báo, xem có bộ đội hay đơn vị khác nhận hay không. Nếu không có thì chính là đặc vụ.

Buổi sáng, người từ Cục Công an huyện cũng tới, có mấy chiếc ô tô chạy đến một đám người lại đi lên núi.

Đến chiều, 5 con lợn rừng trên núi cũng được đưa xuống. Công an đã lấy ba con, hai con còn lại để cho đại đội thôn Lục Gia.

Lục Bảo Quốc nhanh chóng gọi người đến giết, chia một phần cho các cán bộ công xã mang về, số còn lại chia cho xã viên trong đại đội thôn Lục Gia.

Mấy con lợn rừng này không hề nhỏ, chúng đều là những con lợn rừng lớn nặng từ 300-400 cân. Sau khi g.i.ế.c và loại bỏ nội tạng xong, hơn một nghìn người trong đại đội, mỗi người vẫn có thể được chia khoảng 4 lạng.

Mặc dù trong không gian có hai con lợn rừng lớn, nhưng Tô Mạt vẫn xếp hàng đi nhận. Thịt chia cho cô khá ngon, chắc khoảng nửa cân, đều đan xen nạc và mỡ.

Tối hôm đó Tô Mạt đã tẩm ướp gia vị kỹ càng rồi xào lên. Người ta nói thịt lợn rừng đều có mùi, nhưng có lẽ cô đã nêm đủ gia vị cho nên cô cảm thấy cũng không tệ lắm.

Chuyện đặc vụ đã gây xôn xao dư luận không nhỏ trong đại đội sản xuất xung quanh núi Bố Khai. Mặc dù mọi người không dám thảo luận một cách công khai nhưng bọn họ cũng âm thầm tụm năm tụm ba trao đổi tin nghe được cho nhau.

Mấy đội dân binh của đại đội sản xuất tự phát chia thành nhiều tổ. Trong khoảng thời gian này, họ thay phiên nhau tuần tra trên núi, cho dù có đặc vụ lọt lưới cũng phải dọa cho bỏ chạy. Nếu không các xã viên lên núi kiếm củi hoặc đánh cỏ cho heo ăn sẽ không an toàn.

Đội dân binh tích cực như vậy, Tô Mạt cũng không dám đến chuồng bò nữa, cô đợi khoảng thời gian này trôi qua rồi tính tiếp, tránh để đội dân binh bắt lầm thành đặc vụ.

Hy vọng sau thất bại lần này, trong khoảng thời gian ngắn đối phương sẽ không phái ai đến nữa.

Sau khi hỏi thăm tình hình rõ ràng, cô lại nghĩ cách thông báo cho Tô Đình Đức về chuyện đã xảy ra ở đây. Không thể gọi điện thoại vào thời điểm này, rất dễ bị nghe lén.

Cô mạnh dạn đoán rằng có lẽ đối phương đã cử người đến theo dõi bọn họ.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /455 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngục Thê

Copyright © 2022 - MTruyện.net