Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 51
Vivian thức dậy trong vòng tay của Phong Giai Thành, cô phát hiện mình nằm lên cánh tay anh, tay ôm choàng lấy eo của anh.
Vivian lười biếng muốn ôm Phong Giai Thành thêm chút nữa thì nghe anh cất tiếng.
- Chào buổi sáng, Cố chủ tịch.
- Chào buổi sáng, bác sĩ Phong, tối qua anh ngủ ngon không?
- Anh đã trãi qua một đêm tuyệt vời nhất trong cuộc đời mình. Em thì sao, my lady?
Vivian hôn nhẹ lên môi Phong Giai Thành, trả lời anh.
- Em cũng đã có một đêm tuyệt vời nhất.
Phong Giai Thành hôn nhẹ Vivian.
- Em đói chưa, anh đi làm đồ ăn sáng.
Vivian gật đầu, thật ra cô cũng không thấy đói lắm nhưng Phong Giai Thành đã muốn làm đồ ăn cho mình thì cô tất nhiên là vui vẻ đồng ý.
Phong Giai Thành rời giường đi vào bếp, Vivian đi vào phòng tắm, tắm rửa và thay một bộ đầm đơn giản.
Cô đi vào bếp trong lúc Phong Giai Thành đang làm làm trứng ốp la, cô đi đến ôm anh từ sau lưng. Tựa má vào bờ vai vững chãi của anh, cô thấy thật bình yên, ấm áp.
Giai Thành nở nụ cười hạnh phúc. Đây là viễn cảnh mà anh luôn mong đợi trong lòng từ lâu, hạnh phúc mà anh mong mỏi giữa anh và cô.
- Có ăn thể ăn chưa, bác sĩ Thành, em đói quá rồi.
- Có ngay đây, công chúa của anh.
Phong Giai Thành chuẩn bị thức ăn ra dĩa, Vivian mở tủ lạnh lấy hai ly nước ép.
Họ ngồi vào bàn ăn, đây không phải lần đầu tiên Vivian ăn thức ăn do Phong Giai Thành nâu, cô đã ăn rất nhiều lần, nhưng lần này cô thấy món ăn đặc biệt ngon.
Cô hỏi anh
- Lần này anh sẽ ở lại bao lâu?
- Anh sẽ ở lại một tuần.
Vivian rất hài lòng với điều nay, cô muốn thời gian ở bên Phong Giai Thành lâu một chút, cho nên một tuần vẫn tốt hơn một vài ngày.
- Vậy, em sẽ không đến công ty trong tuần này để ở bên anh, chúng ta có thể đến Long Beach chơi, được không anh? .
Truyện Hài Hước
- Anh nhớ những lần trước đến đây thì Cố chủ tịch bận rộn đến nỗi không có thời gian để ăn uống cho tử tế, hôm nay đã có thể không làm việc trong một tuần sao? Không ảnh hưởng gì đến công việc của em chứ?
- Điều đó chứng tỏ là bạn gái của anh giỏi, với lại không phải em không làm việc, mà là sẽ làm việc từ xa. Em sẽ vẫn đảm bảo Cố thị vận hành suôn sẽ.
Phong Giai Thành mỉm cười
- Được, được, bạn gái anh là giỏi nhất.
Sau đó họ bàn nhau việc chọn khách sạn, chuẩn bị hành lí rồi lái xe đi Long Beach, Vivian rất mong đợi vì cô đã muốn một kì nghỉ hè với cocktails và bãi biển khá lâu rồi.
Đặc biệt lần này, có Giai Thành đồng hành cùng cô.
Họ quyết định không thuê khách sạn mà thuê một căn hộ biệt lập sát bờ biển Long Beach, trả tiền thuê xong, họ xếp đồ lên xe, sau đó cùng đi siêu thị mua đồ chuẩn bị cho tuần lễ hạnh phúc riêng tư của cả hai.
- ----------------****----------------
Trong siêu thị.
Đi ngang quầy rượu, Vivian hỏi Phong Giai Thành.
- Anh thích loại rượu nào? Của Pháp hay của Mỹ?
- Rượu thì anh không quan trọng lắm, chọn theo ý em là được.
Vivian chọn hai chai rượu Pháp, sau đó mua thêm các loại thịt, rau củ và các nguyên liệu khác.
- Anh thấy cần mua thêm gì hay không?
Phong Giai Thành nhìn số hàng hóa họ đã mua, nói với Vivian.
- Chúng ta chỉ mới mua đồ ăn thôi, còn nên mua vật dụng cá nhân nữa.
- Được.
Họ mua thêm khăn tắm, áo choàng, dép đi trong nhà, bàn chải đánh răng, tách uống cà phê...tất cả đều là đồ đôi.
Mua thêm nước uống và đồ ăn vặt, vậy là họ đã sẵn sàng để lên đường.
Căn hộ họ thuê có ba phòng ngủ, 1 phòng tập thể thao, chỗ đậu xe, trong đó có để sẵn một số xe đạp để người thuê có thể chạy thư giãn dọc bờ biển, khu sân vườn rộng và có một lối mòn nhỏ hướng thẳng ra biển.
Tầm nhìn vô cùng khoáng đãng và riêng tư.
Chủ nhà theo giờ hẹn đã chờ sẵn và đưa khóa cửa cho họ, sau đó rời đi.
Họ cho xe vào garage và bắt đầu xếp đồ đạc vào.
Phong Giai Thành mang thức ăn cất vào tủ lạnh, Vivian treo quần áo và đồ đạc cá nhân của cả hai vào chỗ. Mang hai đôi dép đi trong nhà, đặt kem và bản chải đánh răng vào phòng tắm. Hai cái tách sứ mỗi chiếc vẽ một nửa trái tim, khi chúng đứng bên cạnh nhau sẽ thành một trái tim hoàn chỉnh.
Vivian khẽ cười khi ghép đôi hai cái tách lại với nhau, để thêm hai chiếc bàn chải vào mỗi tách, hình ảnh thật ấm áp.
Vivian làm xong mọi việc rồi nằm sấp lên chiếc giường lớn trong phòng, cảm giác lười nhác khiến cô không muốn động đậy nữa.
Phong Giai Thành chuẩn bị xong đồ dưới bếp rồi đi tìm Vivian, thấy cô nằm trên giường thì anh ngồi xuống bóp vai cho cô, massage phần lưng để cô thư giãn.
Vivian cảm thấy vô cùng thoải mái, sao Giai Thành có thể tâm lý và tuyệt vời đến vậy chứ. Cô quay người lại, kéo Phong Giai Thành đè lên người mình và tặng anh một nụ hôn nồng cháy.
Hôn xong lại đến mục nấu ăn trưa, người nấu vẫn là Phong Giai Thành trong lúc Vivian gọi điện thoại trao đổi công việc với trợ lý của mình.
Trong lúc họ ăn trưa, Vivian báo với Phong Giai Thành rằng trợ lý của cô chút nữa dễ đến, mang một số hồ sơ đến cho cô kí. Long Beach chỉ cách công ty của cô chừng 30 phút lái xe.
Vivian tưởng trợ lý sẽ đến vào đầu buổi chiều, không ngờ họ vừa ngồi vào bàn ăn một chút, thì trợ lý của cô đã đến.
Ellen bước vào căn hộ của Vivian thuê, đi về phía trong, cô thấy sếp đang ngồi ăn với một chàng trai.
Máu bát quái đột nhiên sôi sục, cô không thể chờ được muốn tiến lên nhìn mặt người kia. Tin sốt dẻo, chủ tịch đi nghỉ với người yêu, cả công ty sẽ phải nhảy dựng lên mất thôi.
Nói thật là cô nghĩ sếp cô hơi đáng sợ, cô từng lo lắng không biết cô ấy có thể có bạn trai hay không.
Vậy là cô anh dũng tiến vào bàn ăn của hai người, ngồi xuống bên cạnh Vivian, đối diện với Phong Giai Thành.
Người này cũng đẹp trai quá đi.
Vivian không phải không hiểu được sự kích động của trợ lý mình, biểu hiện rõ như vậy ai lại không nhìn ra.
Trong lúc đọc bản hợp đồng, cô giới thiệu sơ qua.
- Ellen, người yêu của chị, bác sĩ Phong Giai Thành. Giai Thành, trợ lý của em, Ellen.
Ellen đứng lên bắt tay Phong Giai Thành, anh cũng đứng lên, lịch sự bắt tay cô.
Vivian kí tên xong đưa tập tài liệu cho Ellen rồi nói.
- Em còn nhìn nữa chị sẽ ghen đó. Tụi chị đang ăn cơm, có muốn ăn cùng không.
Ellen vì tranh thủ mang hồ sơ cho Vivian kí nên còn chưa có ăn trưa, thật sự cô cũng muốn ở lại hóng thêm một số tin tức nữa.
Nhưng lại không có gan làm bóng đèn cản trở người ta ân ái nên đành phải về.
Chiều nay công ty nhất định rất sôi động, Ellen hào hứng nghĩ trong lúc lái xe rời đi.