Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau khi xào xong món đồ ăn trên tay, nàng ấy cởi tạp dề rồi vui vui vẻ vẻ ra cửa.
Hạnh Tử hâm mộ nhìn thoáng qua Quan Thuý Nhi, nhưng quay đầu lại đã nhìn thấy tỷ tỷ mình nhíu mày, nàng ấy vội vàng xoá đi biểu cảm trên mặt rồi chuyên tâm xào nấu đồ ăn.
Chuyện quan trọng trước mắt của hai tỷ muội bọn họ là học nấu ăn, những chuyện khác không nên mong ước, cũng không được mong ước.
Lê Tường không nhìn hai đồ đệ mắt đi mày lại, lúc này nàng đang chuyên tâm chuẩn bị món đồ ăn của mình.
Một mình nàng đứng trong góc bệ bếp, phía sau đặt một cái chậu lớn đựng đầy lươn đã làm thịt sạch sẽ mới mang vào từ bên ngoài.
Thứ này rất bổ dưỡng lại có vị thơm ngon, ở hiện đại, nó còn có giá đắt hơn cá rất nhiều.
Lê Tường cho món lươn này vào trong danh sách những món nàng thích ăn nhất nhưng đã lâu rồi nàng không được thưởng thức thứ này, thật là hoài niệm.
Nàng trực tiếp đổ đầy khay lươn vào trong nồi rồi cho nước sôi vào. Nếu không dùng nước nóng, sẽ không làm sạch được lớp dịch nhầy trên người lươn, ăn vào sẽ còn mùi tanh.
Rửa sạch sẽ bằng nước nóng xong, nàng trực tiếp vớt từng đoạn thịt ra, rửa thêm lần nữa, sau đó mới là công đoạn đun nóng dầu, cuối cùng mới đến bước xào lươn.
Nàng chuẩn bị làm món lươn om tỏi. Món này không cần thêm cay cũng đủ hương vị, ăn vào sẽ không còn vô vị như những món thanh đạm khác.
“Tiểu Hoa, cho lửa lớn chút.”
Lê Tường vừa đảo qua lại vừa với một chút thịt ba chỉ trong tầm tay bỏ vào trong nồi, lại ép chút dầu hạt cải trộn vào trong món này.
Dầu hạt cải thơm thì thơm thật, thế nhưng lại kém hơn một bậc so với mỡ được chiên từ trong thịt béo.
Rất nhanh thịt ba chỉ trong nồi đã được chiên tới vàng ươm và giòn giòn, lúc này nàng mới cho vài cọng hoa tỏi non vào nồi xào thơm lên, sau đó mới bỏ chút tương đậu với những loại gia vị khác vào, xào thơm mấy thứ này là đến lượt những đoạn lươn nho nhỏ chui vào nồi theo.
Đã nấu những món thuỷ sản kiểu này, hiển nhiên phải có thêm rượu gia vị tăng độ thơm và giảm mùi tanh, sau khi thêm rượu vào xào đều một lần, nàng không còn tiếp tục đụng tới chúng nó nữa.
Bởi vì thịt lươn này rất mềm, đã bỏ thịt lươn vào nồi mà cứ liên tục đảo đều sẽ rất dễ dàng làm nát nó.
Cứ như vậy đun lửa đều đều, lại cho thêm chút nước nữa, tiếp theo nàng trực tiếp đậy nắp lại, đun thêm mười lăm phút cho thịt lươn thật mềm và ngấm đều gia vị.
Lúc chuẩn bị bắc nồi xuống, nàng bỏ thêm chút hành tây và hành hoa vào, cuối cùng mới nhẹ nhàng trút món lươn om tỏi ra ngoài.
Mùi thơm vô cùng.
Là một loại hương vị tươi ngon khác hoàn toàn với mùi thịt.
Lê Tường lập tức nhớ tới tẩu tử, bởi vậy nàng không có ý định cho người trong phòng bếp nếm thử món này mà trực tiếp xới cơm và canh, sau đó mới đặt cơm, canh và thức ăn vào khay rồi bưng tới trong phòng đại ca.
Vừa vào cửa nàng đã nghe thấy tiếng Tiểu Phúc Bảo đang rên hừ hừ. Không phải khóc, nàng ấy chỉ hơi khó chịu mà trên hừ hừ thôi.
“Tẩu tẩu, Tiểu Phúc Bảo làm sao vậy?”
Kim Vân Châu xấu hổ cười cười: “Chắc là không ăn no. Không biết vì sao lại thế, dường như hôm nay ta không nhiều sữa bằng hôm qua.”
Lê Tường sửng sốt, dường như hôm qua nàng đã nghe nương nói ăn uống không tốt, tâm tình không vui sẽ ảnh hưởng tới lượng sữa. Không biết tẩu tử thuộc loại nào……
“Tẩu tẩu vậy ngươi ăn cơm trước đi, uống nhiều nước canh một chút, sữa sẽ nhiều. Để ta dỗ nàng trước.”
Kim Thư rất tự giác đi lên đỡ tiểu thư nhà mình ngồi dậy, v.ú già chỉ mang tính chất trang trí trong phòng cũng thức thời mà nhanh chóng đi ra ngoài cửa.
Tuy người ta gọi bà tới chăm sóc, nhưng tiểu oa nhi quá bảo bối, người một nhà bọn họ đều không nguyện ý cho người ngoài chạm vào.