Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Triệu tộc trưởng khách khí, ” Lý Phong ôm quyền nói với hắn, người khác khách khí với hắn, hắn cũng không phải là người ỷ thế hiếp người, huống hồ vị Triệu tộc trưởng này có ý gì hắn cũng nhìn rõ ràng, có người như vậy ở Triệu gia cũng bớt chuyện cho hắn cùng Minh ca nhi, bọn họ chính là không muốn nhìn thấy Triệu lão ma cùng tam thúc công nhảy nhót khắp nơi, cuối cùng phải có người hạn chế họ mới được, “Chuyện Triệu a ma cầu vượt quá khả năng của bọn ta, cụ thể xử lý thế nào vẫn là Triệu tộc trưởng thương lượng cùng bọn họ đi.”
Nói xong cũng cùng Đường Xuân Minh lui xuống, hắn sở dĩ ra tay, ngoại trừ bởi vì người kia nhục nhã Minh ca nhi, cũng bởi vì hắn muốn khiến cho đối phương sợ hãi, để bọn họ biết ở trên đất của thôn Bình Sơn không phải muốn làm gì cũng được, nơi này không giống như những chỗ khác sợ bọn họ cùng thế lực sau bọn họ, còn Triệu lão ma muốn cho hắn thay Triệu gia không mất một phân tiền nào lấy không khế phòng cùng khế đất, coi Lý Phong hắn là người nào?
“Ca, người nhà này cũng thật quá phận, cũng may không có ai đứng về phía hắn buộc Phong đại ca.” Đường Xuân Vanh tức giận nói với ca ca hán.
Đường Xuân Minh cũng không để trong lòng, cười nói: “Người này đạo đức thế nào không phải lần đầu biết được, không cần tức giận, hơn nữa ta cùng A Phong sẽ không để hắn thực hiện được, muốn chiếm tiện nghi của chúng ta? Dễ chiếm như vậy sao?”
Lý Phong đứng bên cạnh nghe xong nhếch nhếch khóe miệng, Hà lão cũng vuốt râu mà cười.
Triệu tộc trưởng từ lời nói của Lý Phong liền hiểu rõ, lần này Lý Phong là muốn một nhà Triệu lão ma chịu lần này, hắn cũng không cảm thấy Lý Phong không giúp đỡ liền rất quá đáng, dù sao chuyện chính là tự Triệu Đại Ngưu chọc, nếu như trước đó Lý Phong không dọa sợ bọn người này, chỉ sợ sau này thương lượng còn phải rất khó khăn.
“Ba vị tráng sĩ, ” cũng không biết Triệu tộc trưởng tôn trọng hay là trào phúng ba người vẫn đang nằm đất không đứng dậy được, “Nhà này cũng không phải một mình Đại Ngưu có thể định đoạt, nợ bao nhiêu bạc nhất định sẽ trả, chỉ là khế đất cùng khế phòng mong quý phường có thể trả lại.”
Ba người này cũng không còn dũng khí như trước, đều bị Lý Phong đánh làm rơi mất, ánh mắt nhìn vào Lý Phong đều mang theo vẻ kính sợ. Dù sao bọn họ cũng chỉ biết mấy công phu quyền cước dọa người, trong tay có chút sức lực, nhiều nhất là dọa bách tính tóc húi cua thôi, nếu như thực sự đụng phải người luyện võ chỉ có thể tè ra quần, vừa rồi Lý Phong ra tay bọn họ cũng đã rõ ràng, người này không phải người nhà nông bình thường, dù cho bọn họ cũng không thể sánh được.
Nhưng mà bọn họ cũng nhìn ra, người nhà này bất hòa với Triệu gia, căn bản không muốn ra mặt giải quyết chuyện này, chỉ là trong lời nói cũng rất rõ ràng, thôn Bình Sơn sẽ không để cho người ngoài. Nghĩ đến chuyện đương gia nhà mình giao cho, ba người liếc mắt ra hiệu với nhau, chỉ sợ không thể thực hiện được.
“Chúng ta chỉ là thay đương gia đến đây đòi nợi, chỉ cần trả bạc thì khế phòng khế đất tự nhiên sẽ trả lại.”
“Gào ——” Triệu lão ma nhào lên muốn đánh Triệu tộc trưởng, chính người này làm hỏng chuyện của hắn, chỉ cần cầu Lý Phong cùng Đường Xuân Minh, bọn họ còn không cho một lão ma ma mặt mũi sao? “Ngươi là tộc trưởng gì chứ? Triệu gia chúng ta không chấp nhận tộc trưởng các ngươi, ngươi cút ngay cho ta, muốn bạc không có, chỉ có một mạng già này thôi, ngày hôm nay các ngươi không trả lại khế phòng khế đấ, lão ma ta liền liều mạng với các ngươi…” Kêu khóc, khóc lóc om sòm lăn lộn, tóc tai tán loạn, không khác gì kẻ điên.
“Được, không chấp nhận ta cũng được, ” Triệu tộc trưởng tức đến mức nở nụ cười, “Không chấp nhận ta liền khỏi chuộc lại, chính các ngươi đi thương lượng với bọn họ đi, chính mình gây chuyện liền tự giải quyết, ta còn lười quản chuyện này đây.”, Triệu tộc trưởng tức giận muốn hất tay rời đi.
“A Mẫu nói chuyện cẩn thận, ngươi còn ngại không đủ mất mặt sao? Dù giải quyết được chuyện này, mặt mũi ta cũng mất hết, sau này còn không bằng bỏ học từ trên huyện về nhà bồi lão nhân người.” Sắc mặt Triệu lão tam âm trầm, xem tình hình trước mắt, nhà bọn họ ở thôn Bình Sơn là tứ cố vô thân, tình hình như vậy khiến cho hắn suýt chút nữa liền thổ huyết.
Người bên ngoài là vô dụng, chính Triệu gia tam thúc công cũng phải khiến Triệu lão ma cân nhắc một chút mới có nghe theo, nhưng đối với Triệu lão tam, Triệu lão ma chính là thuận theo thành thói quen rồi, miệng động mấy lần, đến cùng vẫn không nói gì đứng lên, người dính đầy bùn đất còn có cứt gà cùng với những thứ bẩn không biết tên nữa, suýt chút nữa khiến Triệu lão tam bịt mũi tránh xa, trong nhà này mỗi lần đều ô uế hơn lần trước, khiến cho hắn càng ngày càng không muốn về.
“Tam thúc công, ngài xem việc này…” Triệu lão tam cũng là người thông minh, biết tộc trưởng mới của Triệu gia sẽ không đứng về bên hắn, Triệu gia vì sao mà nháo chia lìa hắn lại sao không rõ ràng, này tân tộc trưởng rõ ràng thiên hướng trong thôn cùng Lý gia.
Tam thúc công lần này bị chọc tức, thân thể càng không ổn, cố gắng chống chịu nói, “Hỏi a mẫu của ngươi một chút, trong nhà còn bao nhiêu bạc, nhìn xem có thể chuộc được bao nhiêu.” Bọn sòng bạc cho vay nặng lãi này có thể trêu được sao? Nhưng bây giờ hắn không thừa nhận cũng không được, chỉ sợ có hai người Lý Phong mới có thể có biện pháp, nhưng đã sớm đắc tội người rồi, hắn cũng không thể bỏ mặt mũi này đi cầu người được.
Con cháu tam thúc công cũng không mặc kệ hắn, chỉ oán hận nghĩ, rõ ràng việc này không có quan hệ gì với bọn họ, nhưng chính cha (a gia) mình lại muốn ôm lấy chuyện này, nhưng mà bọn họ cũng quyết định, sẽ không tiếp tục vì bên Triệu lão tam đào ra một thỏi bạc nữa, còn cha (a gia) bọn họ muốn làm thế nào, ngược lại bây giờ bọn họ cũng không đánh chủ ý gì đến chút đồ kia.
“A Mẫu…” Triệu lão tam quay đầu nhìn về phía Triệu lão ma, Triệu lão ma vừa muốn gào lên, liền bị ánh mắt lạnh lẽo của Triệu lão tam ức chế. Triệu lão tam suy nghĩ một chút, chỉ đành tự mình bước về phía phòng của Triệu lão ma, Triệu lão ma giấu bạc ở chỗ nào cũng không có giấu hắn, vì vậy muốn Triệu lão ma móc bạc ra còn không bằng tự mình động thủ.
“Không, lão tam, ngươi cũng không thể làm như vậy, số bạc kia đều là để cho ngươi cưới phu lang cùng tham gia khoa cử ——” Triệu lão ma kêu to vọt tới. Nhìn biểu hiện ngày hôm nay của Triệu lão ma, nghĩ đến trước kia động đến hắn một cái là ngất, có người liền cười nhạo lên, cũng chỉ là mấy thủ đoạn bắt bí tiểu bối mà thôi.
Mẹ con hai người ở trong phòng cãi vã, ngoài sân, tam thúc công cau mày khó chịu nhìn con cháu hắn, nhưng từng đứa từng đứa lại cùng nhau quay đầu nhìn sang bên khác, cuối cùng có người không nhịn được nhỏ giọng nói, “Bạc của chúng ta đều cầm mua giống, trong tay không còn thừa chút nào.”
“Các ngươi… Tốt, từng đứa từng đứa đều lớn rồi cánh cứng cáp rồi nên không thèm nghe ta nữa…” Tam thúc công chỉ vào mũi tiểu bối mắng lên.
Triệu tộc trưởng không vừa mắt, tiến lên khuyên nhủ: “Tam thúc cũng đừng mắng bọn họ, mọi người có ai lại không muốn sống càng tốt hơn, hơn nữa tam thúc ngươi bảo bọn chúng mang bạc ra có thể thu về được sao? Bọn họ cũng phải sinh sống mấy tiểu tử cũng còn phải đi học.” Những tiểu bối kia nhìn về phía Triệu tộc trưởng, tam thúc công quay đầu không muốn nhìn tiểu bối này, còn tộc trưởng cái gì chứ, hắn căn bản không thừa nhận, nhưng mà nhìn đến vẻ mặt giận mà không dám nói gì cùng với sự thất vọng của đám tiểu bối, tam thúc công đột nhiên có chút lay động.
Hắn thật sự sai lầm rồi sao?
Nhưng mà khi thấy Triệu lão tam cầm bạc đi ra từ trong nhà, hắn lại tự nói với mình, hắn không sai, người nào có tiền đồ hơn Triệu lão tam chứ? Đám tôn tử này có đứa nào có khả năng bằng Triệu lão tam chứ, bằng không sao hắn lại đặt toàn bộ tinh lực lên người Triệu lão tam.
“Tam thúc công, toàn bộ cũng chỉ có bảy mươi mấy lượng bạc, chuyện này…” Cái này còn kém hơn một nửa, mà phía sau Triệu lão ma ngã ngồi ở cửa đau lòng đến nước mắt nước mũi gào khóc, lần này là thật sự thương tâm, hắn chính là bị lấy hết tiền tích lũy, không phải là giả vờ giả vịt như trước kia. Lão tam sao lại đối xử với hắn như vậy, hắn khổ cực kiếm bạc là vì ai, nói lấy liền lấy đi, sau này hắn sống như thế nào a.
“Ai, ta còn có mười mấy lượng bạc, gộp lại một chút, trước tiên đem một phần nhà chuộc lại đi, cũng không thể để cho ngay cả chỗ ở cũng không có.” Tam thúc công thất vọng thở dài nói.
Con cháu hắn cũng thất vọng, quên đi, cứ như vậy đi, chút bạc trong tay bọn họ nhất định cũng sẽ không móc ra, cha (a gia) cho rằng thuốc hắn uống cùng với mời lang trung không cần bạc sao? Bọn họ lấy hết bạc ra chẳng nhẽ muốn nằm chờ trên giường chờ chết sao? Không còn mắt thấy còn không phải là thất bại sao?
Người trong thôn xì xào bàn tán, Triệu lão ma này luôn luôn giả đáng thương, nhìn xem lần này lôi ra được nhiều bạc như vậy, nếu như trước kia đã xem như là phú hộ, nghĩ lại Triệu Đại Hổ trước kia, mới thật sự là đáng thương a, cùng Minh ca nhi quanh năm suốt tháng không may được một bộ đồ mới, đều phải cung phục Triệu lão ma này, càng phát hiện Triệu Đại Hổ thật sự là chết không đáng.
Đường Xuân Minh bĩu môi, hắn cũng biết trong tay Triệu lão ma này có không ít bạc, hiện tại vừa nhìn đúng như dự đoán, còn không nói đến chi tiêu sau khi Triệu Đại hổ chết rồi, chỉ sợ cũng phải lên đến trăm lượng bạc.
Tập hợp đến tập hợp đi, thêm vào ít bạc vụn trên người Triệu lão tam, cũng chỉ được trăm lượng, so với hai trăm còn kém một nửa a, phải làm sao mới ổn đây?
Đường Xuân Minh nói thầm với Trương Tú một chút, Trương Tú lập tức đi đến bên người Lý Chính nói thầm với hắn, ánh mắt Lý Chính sáng lên, đang lo không có cách nào giải quyết đây, muốn bọn họ đào bạc cho Triệu lão ma ai có thể cam tâm, nếu không có thể khiến Triệu lão ma này nhớ ăn không nhớ đánh. Lý Chính đi ra nói vài câu với Triệu tộc trưởng, sau khi Triệu tộc trưởng nghe được cũng không nhịn được gật đầu.
Tuy rằng trong tay Đường Xuân Minh không thiếu tiền, hai trăm lượng bạc đối với hắn dễ như ăn cháo, nhưng không muốn dính đến mấy người Triệu gia, bằng không lại thành không rõ, chính hắn cũng chán ghét, nhưng mà hiện tại trong tay xưởng rượu có bạc, vì vậy chủ ý của hắn chính là lấy danh nghĩa của xưởng rượu ra mặt, chỉ cần Triệu lão ma không lấy bạc chuộc đồ, liền treo dưới danh nghĩa xưởng rượu, chờ đến khi thu hoạch xưởng rượu liền lấy bạc thuê người làm, đến lúc đó thu hoạch được cũng là của xưởng rượu, như vậy mặc kệ là ai đầu tư vào xưởng rượu cũng có thể hưởng được chỗ tốt, Lý Chính cũng hỏi ý kiến của mẫy tộc lão, không có ý khác, bọn họ cũng ý thức được, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay người ngoài, sau này cũng phải chú ý.
Chuyện sau đó mặc kệ Triệu lão ma nháo thế nào cũng không được, dù là Tam thúc công cũng không thể không đồng ý, dù hắn không đồng ý cũng không được a, Lý Chính trực tiếp đứng ra cầm bạc lấy lại khế đất cùng khế nhà từ sòng bạc, cuối cùng thành xưởng rượu là chủ nợ của nhà Triệu lão ma. Còn khế phòng cùng khế đất, Lý Chính cũng không đè bạc ép thu hồi, xem như là nể mặt Triệu gia, chỉ để lại phần tương đương trăm lượng bạc ròng, hơn nửa vẫn trả lại Triệu gia.
Ba đại hán căn bản không mang theo khế phòng cùng khế đất bên người, điểm ấy khiến cho mấy người Lý Chính càng thêm cảnh giác, bởi vậy khi mang bạc đi theo đổi người còn mang theo một đồ vật khác, là mang từ nhà Lý Phong ra, khi chủ nhân của sòng bạc nhìn thấy cái này dù gan có to hơn nữa cũng không dám làm trái, ngoan ngoãn giao đồ vật ra.
Vật đấy không phải là cái gì khác, mà chính là miếng ngọc tượng trưng thân phận Dung đương gia để lại, để chứng minh thân phận của Dung đương gia. Sau khi Dung Nguyệt ở trong nhà Lý Phong mấy ngày, lấy ánh mắt thương nhân của hắn đương nhiên có thể nhìn ra được giá trị của những thứ nhà Lý Phong sản xuất, rất dễ khiến người ta chú ý đến, vì vậy đồng ý cung cấp một thứ che chở cho nhà Lý Chính, để lại một đồ không có tác dụng gì ngoài chứng minh thân phận như vậy.
Chuyện của Triệu gia không dễ xong như vậy, mặc kệ Triệu lão ma ầm ĩ như thế nào cũng đều vô cùng, thu vào tay thôn trừ phi Triệu lão ma lấy bạc ra còn không đừng hòng thu lại được, hơn nữa, Triệu Đại Ngưu không phải là không có trừng phạt gì, trực tiếp bị tộc trường Triệu gia phái người kéo vào từ đường đánh một trận. Không tiếp nhận tộc trưởng mới là hắn? Được a, vậy trực tiếp ra khỏi Triệu gia đi, dù là tam thúc công cũng không có cách nào.
Lần này tam thúc công nằm vật xuống, Triệu lão ma nằm vật xuống, Triệu Đại Ngưu cũng nằm vật xuống.
Đúng là hiện tại chỉ có Vương Xuân Hoa, sau khi ba người kia nằm xuống tinh thần liền không tồi, còn có sức lực cãi nhau cùng Triệu lão ma cùng Triệu Đại Ngưu, sao đó mang đồ của mình cùng Triệu Đống và Triệu Mai về nhà mẹ.
Nếu như trước kia hắn mới không quản một tiểu ca nhi không có tình cảm gì là Triệu Mai, nhưng mà lần này Triệu lão ma lại muốn bán Triệu Mai đi, khiến cho hắn có cảm giác nguy hiểm, hơn nữa dù muốn bán cũng không đến lượt Triệu lão ma, vì vậy liền mang theo cùng, còn Triệu lão ma cùng Triệu Đại Ngưu, hắn thực sự không hầu hạ nổi.
Tam thúc công vừa không có khí lực cũng không có bạc đi quản chuyện Triệu lão tam, tình hình trong nhà như vậy, Triệu lão tam cũng không thể hoàn toàn bỏ lại chuyện trong nhà không quan tâm, bởi vậy chạy lên trấn cùng huyện kiếm chút bạc về, thuê người chăm sóc hai người đang nằm trên giường, còn số bạc kia, hắn cũng không dám giao cho người bên ngoài, để cho tam thúc công quản, còn chính hắn, còn phải tiếp tục lên huyện học tập.
Dù là ai cũng không nghĩ tới, Triệu lão tam vừa đi chuyến này, đến khi trở về đã thay đổi một thân phận khác, thân phận này khiến cho người được Triệu lão ma cùng tam thúc công coi trọng, cuối cùng lại không có quan hệ gì với Triệu gia, không thể không nói là trò cười lớn nhất của Triệu gia.