Lý Bội Ân không ngờ được đồng nghiệp sẽ bày kế hãm hại mình.
Cô uống phải đồ có thuốc, thế nên cùng với ông chủ của mình xảy ra quan hệ.
Cô cho rằng anh ta sẽ không có ý gì, nhưng anh lại vẫn muốn chịu trách nhiệm với cô.
Mọi chuyện còn có thể suy xét nhưng điều đáng xấu hổ nhất là trước kia, hai người họ chung trường, anh từng tỏ tình với cô, nhưng cô ghét anh, cho rằng anh học không tốt, còn là lưu manh, nên quyết liệt từ chối.
Nhưng cuối cùng thì sao? Anh ta lại là giám đốc của công ty nơi cô làm việc, sau ngày hôm đó anh ta ép buộc cô phải ký giấy giao dịch với anh ta rằng phải sinh cho anh ta một đứa con mới chịu bỏ qua cho cô.
Tống Khâm đưa đôi mắt lạnh lẽo đầy sự khinh thường nhìn Lý Bội Ân, cuối cùng bản thân cũng có thể trả thù được sự nhục nhã năm đó, bây giờ anh có thể chà đạp cô bất cứ lúc nào.
- Trích-
Đôi bàn tay lạnh lẽo của anh đè cô dưới thân mình cười hả hê.
“Cuối cùng thì học giỏi trí thức của cô có làm nên cơm cháo gì không? Cũng rồi lại nằm dưới thân kẻ bị cô khinh thường sỉ nhục đấy thôi.”