Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Du Tịch cất dọn đồ ăn không bao lâu, tin tức của thực phẩm đã gửi đến. Cậu hoan hô một tiếng rồi nhảy lên sofa dùng quang não dạo một vòng quầy nguyên liệu nấu ăn trên thương thành, mới vừa ăn xong cậu đã nằm bò ra ghế nhưng cậu vẫn luôn luôn như thế.
Tiểu người máy kỹ năng quản gia giúp cậu bôi thuốc lên cổ tay, Du Tịch cũng phối hợp đem băng vải trên cổ tay gỡ bỏ.
Vết thương trên tay nói sâu không sâu, nói cạn cũng không cạn, còn ngâm trong nước lâu như vậy nên hiện tại miệng vết thương vẫn chưa lành. Tiểu Liên lấy đèn trị liệu để chữa khỏi vết thương cho cậu, Du Tịch liền mở quang não ra.
Hiện tại ăn uống đã no đủ, Du Tịch vẫn chưa có ý tưởng gì để làm món tiếp theo vì thế cậu lên Tinh Võng muốn nhìn trình độ mỹ thực của một số người khác. Có lẽ là cậu không có kiến thức còn đắc chí, nói không chừng những chú bá lớn trên đó mỗi một lần phát sóng trực tiếp có thể kiếm hàng vạn Đế Quốc tệ.
Du Tịch, người mang số dư hai ngàn Đế Quốc tệ nhìn lướt qua trang đầu,nhìn đến một số người có lượt online trong phòng phát sóng trực tiếp rất cao.
Chú bán này là một đại mỹ nữ, cách trang điểm rất tươi mới, thoạt nhìn ra cảnh thực không tồi, đang nhìn màn ảnh quang não mà cười tủm tỉm, "Chào mọi người, chủ đề mà đêm nay mang đến phát sóng trực tiếp là đến thăm cửa hàng nha, ta sẽ mang các đại gia cùng nhau nhấm nháp món ăn thiên nhiên mới tại nhà hàng, xem xem hương vị sẽ như thế nào."
【 trời ạ, là ‘ tư sắc ’! Chủ bá quá bá rồi, mang người xem tới một nhà hàng cao cấp như vậy ăn, lễ vật cần thiết xoát một cái! 】
Quả nhiên là đại chủ bá, đồ ăn còn chưa lên, tiền thưởng mà fans tặng đã cao hơn toàn bộ số tiền mà Du Tịch thu vào khi nấu ăn. Chanh tinh Du Tịch tuy rằng muốn kêu rên nhưng giá trị chờ mong cũng rất lớn, nhà hàng lớn này sẽ mang đến món ăn có sắc thái như thế nào a?
Đồ ăn rất nhanh liền được mang lên, tổng cộng có ba món, hai mặn một chay. Hai món mặn là bò lát sốt tiêu, tiếp theo là cá hương chiên và một món chay là nấm đùa gà tưới nước sốt. Màu sắc của các món ăn đều rất bắt mắt, Du Tịch và những người xem khác đi theo không kiềm được mà vươn đũa, thử nghiệm một chút công nghệ chế biến món ăn của thế giới tương lai.
Ăn thịt là chủ nghĩa hàng đầu cỷa Du Tịch nên đương nhiên là cậu ăn bò thái lát trước, vừa ăn một miếng cậu đã nhíu chặt mày.Nước sốt hương vị tạm được, chỉ là phần gân bò quá dày, thitj nấu quá chín, khi nhai rất thịt bò vừa khô lại vừa dai. Trong lòng cậu khó khăn lắm mới xem như món này đạt tiêu chuẩn.Vì thế cậu lại tiếp tục thử món ăn thứ hai, khi lần này bỏ đồ ăn vào miệng mày cậu lại nhíu chặt hơn.
Quả nhiên cậu đoán không sai, người ở nơi này thật sự không khử được mùi loại cá làm món cá hương chiên là cá trắm cỏ,chất thịt của cá trắm cỏ rất nhiều và giàu dinh dưỡng tuy nhiên mùi cũng rất tanh, phải xử lý thật tốt mới khiến món ăn trở nên tuyệt hảo. Cậu nghĩ hẳn là mùi tanh của cá chưa được xử lý sạch sẽ mà đầu bếp của nhà hàng này lại dùng mùi hương của nhiều loại nguyên liệu để át đi mùi tanh.
Nhưng trên thực tế như vậy không chỉ có không hoàn toàn che lại mùi tanh, lại còn đem một hàm lượng hương vị vốn có biến mất, hoàn toàn mất đi ưu điểm chất thịt tươi ngon dày thịt của cá trắm cỏ. Món này ngay cả mức đạt tiêu chuẩn cũng không đến được.
Cuối cùng Du Tịch đem ánh mắt đến món ăn chay cuối cùng, hi vọng có thể tìm ra được kinh ngạc khi nhấm nháp.
Nấm đùi gà bị cắt thành những miếng tròn thật dày, mỗi phiến đều được bao trọn bởi nước sốt đặc sệt. Tuy bên ngoài nấm được bao phủ bởi từng tầng nước sốt dày đặc nhưng bên trong lại không thấm được hương vị của nước sốt thậm chí còn sót lại một ít mùi tanh của đất.
Du Tịch thất vọng buông xuống chiếc đũa, nhanh chóng đi rót một chút nước để uống. Ba món đồ ăn này, một món cũng không thể nào làm cậu ngon miệng. Mà đạn lại là một mảnh trầm trồ khen ngợi và âm thanh tán thưởng, này cũng không phải do Du Tịch khó tính mà là cậu cảm thấy ba món ăn này có thể có hương vị xuất sắc, đáng tiếc đã bị hủy hoại. Một người đầu bếp luôn rất yêu quý đối với nguyên liệu nấu ăn.
【 “Mạc Lạc Hàn Thiền” cấp chủ bá một quả Trùng Thiên Pháo, chủ bá tiếp tục cố gắng nha ~】
【 ca ca: Ăn quá ngon, không hổ là nhà hàng 3 sao, quả nhiên thật sự có tài, dinh dưỡng dịch trong tay ta lại uống xuống rồi! Cảm tạ chủ bá! 】
……
Du Tịch nhìn một màn này thầm kinh ngạc không thôi, loại trình độ này vậy mà có thể được khen ngợi là nhà hàng 3 sao, cậu đối với trình độ của thế giới này thật sự có một cái nhìn mới, cuộc sống của người tương lai có chút đáng thương.
Mỹ thực kì thật đẹp nhất không phải dựa trên mùi hương và lượng nước sốt, nước chấm chỉ là dệt hoa trên giấm, nguyên liệu mới chính là cốt lõi của một món ăn ngon. Loại bỏ đi khiếm khuyết của nguyên liệu nấu ăn, tận dụng triệt để những ưu điểm của nguyên liệu nấu ăn đó mới chính là mục đích mà tất cả các đầu bếp đều muốn theo đuổi.
Du Tịch hiện tại nghèo đến mạt nên chỉ tặng cho chủ bá mỹ nữ kia một lễ vật nho nhỏ sau đó rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp. Rốt cuộc việc đi theo nhân gia nếm thử đồ ăn hàng đầu của nơi này cũng thật sự không dễ nuốt chút nào.
Tuy rằng cậu ăn không tận hứng nhưng cơn thèm thịt của Du Tịch đã được gợi lên. Lần đầu phát sóng trực tiếp khi mới ra khỏi bệnh viện, không nên ăn thức ăn khó tiêu hoá, đồ ăn cậu làm rất thanh đạm và dinh dưỡng.
Nhưng cậu vừa mới ăn qua thịt liền nhịn không được, hôm nay cậu nhất định phải ăn thịt! Vì thế cậu lập tức lên thương thành, không nương tay mà mua một đống nguyên liệu nấu ăn. Có tiền, bạc đải bản thân làm gì!
Sau đó cậu lên Tinh Võng, gõ một đoạn thông báo: Đêm nay 7 giờ rưỡi, bữa tối là kim thang bò thái lát, cải thảo sốt tỏi, khoai sọ chiên, kính thỉnh chờ mong.
Phát xong thông báo, Du Tịch dặn dò Tiểu Liên đến giờ thì gọi cậu sau đó liền lên phòng nghỉ ngơi. Thân Thể Du Tịch vẫn còn hơi suy yếu, nghỉ ngơi một lát cả người mới có tinh thần. Cậu mở quang não ra, nhìn thông báo mình vừa đăng không lâu đã có lượt chia sẻ 10 vạn lần, nhưng còn chỉ là phạm vi Tinh Võng.
Truyện chỉ được chính chủ đăng tại Wattpad.vn ( Cua ham ăn), mọi trang web khác đều là giả mạo.
Du Tịch sợ tới mức bò nhanh từ trên giường dậy, hiện tại mới có 7 giờ mười mấy phút, chưa mở phòng phát sóng trực tiếp đã có trên vạn người chờ sẵn. Chính mình đây là……đã trở nên hot?
Tuy rằng cậu không rõ ngọn nguồn cho lắm nhưng cậu cũng không có ngốc lâu, chạy nhanh xuống dưới lầu chuẩn bị phát sóng, làm người khác chờ quả thực không tốt.
Du Tịch mở phòng phát sóng trực tiếp ra, giống như lần trước cuối người kính chào, " Chào mọi người, ta là chủ bá Khê Ngư, hoan nghênh mọi người vào phòng phát sóng trực tiếp của ta."
【 Ô Nha Nha: Ô ô ô rốt cuộc cũng mở, ta đợi đã lâu! 】
【 Vu Sơn chi vân: Mộ danh mà đến! Hy vọng chủ bá đừng làm ta thất vọng! 】
Làm đạn che trời lấp đất hiện lên, Du Tịch điều chỉnh làm đạn thực tế ảo một chút sau đó cho người máy đưa nguyên liệu tới để bày biện.
Du Tịch đêm thịt bò còn tươi đặt trên thớt, động tác nhanh nhẹn đem dao thái mỏng những miếng thịt nạc mỡ đang xen sau đó cuộn lại đặt một bên.
【 chén lớn: Oa,cái khác không nói, kỹ thuật xắc rau của chủ bá rất đỉnh, ta rất chờ mong thành phẩm a. Kim thang là cái gì? Làm từ vàng ư? Cũng quá xa xỉ đi 】
Du Tịch bị bình luận này làm cho bật cười, một tay vớt bí đỏ, nói: " Kim thang bí quyết chính là bí đỏ, không phải làm từ vàng."
【 ăn đại khối: Bí đỏ?! Là cái thứ có hương vị khổ quái kia sao?! Đừng!! Khê Ngư Ngư ta cầu ngươi, đừng lấy những thứ kỳ quái đó làm nguyên liệu nấu ăn a QwQ ta ghét nhất là ăn bí đỏ, ta một ngụm cũng sẽ không ăn!!! 】
【 Tiểu Koala: Ta tin tưởng vững chắc lần này nguyên liệu đó sẽ trở thành hương vị thần tiên, ngoan ngoãn ngồi chờ 】
Du Tịch tự tin cười, không giải thích, nhanh chóng đem bí đỏ cắt làm đôi, trong thời gian ngắn loại bỏ hạt sau đó đem bí đỏ cắt thành khối hốc khoảng 3 phút rồi bỏ vào chén.
Cậu lấy ra một cái muỗng, đem bí đỏ đã hấp mềm ra nghiền thành bùn. Cà chua cũng được cậu cắt nhẹ hình chữ thập ở phần đầu rồi đem đi hấp, bỏ vào nước lạnh, bóc phần vỏ, thái nhỏ sau đó đem nấu, cho bí đỏ và ớt xay vào rồi từ từ khuấy đều lên.
Các loại nguyên liệu ở trong chão hoà quyện thành một hỗn hợp toả ra mùi hương hấp dẫn, quả thật là kim than! Nước sốt được nấu đến khi đặc sệt, hơi nóng bốc lên, mùi hương cũng toả ra dày đặc, mọi người nhịn không được nuốt nước miếng.
【 ăn một miếng lớn:…… Ta, ta có điểm muốn thu hồi lời nói khi trước, làm sao bây giờ, cái này sao có thể thơm như vậy! Chủ bá có thể ăn chưa?! 】
Du Tịch vội vàng ngăn lại, sợ bọn họ ăn vụng lại khiến miệng bỏng, “Còn chưa được, lại chờ một chút nha.”
Động tác của Du Tịch lại nhanh hơn, nước sốt quá tuyệt, kẹo lại như kim thang, đậy nắp nấu một hồi nữa là được.
Trong lúc đợi, Du Tịch liền đem nấm kim châm đã rửa sạch bỏ vào đĩa thủy tinh, dùng thịt bò thái lát cuộn lại.
Bởi vì thịt bò đã được cậu thái cho thật mỏng, nưới chỉ cần sôi một tí là có thể chín, cậu tắt bếp, đem sốt kim thang ngon miệng tưới lên nấm kim châm.
Toàn bộ làn đạn đều điên cuồng thúc giục, một đám người như tiểu hài tử gào khóc đòi ăn, số người của phòng phát sóng trực tiếp cũng lấy tốc độ kinh người bay nhanh lên.
……
Người trong Quân Bộ rất mau liền đi hết, Nhung Địch mới vừa xử lí xong một đống công việc, kéo giãn gân cốt, đột nhiên nhớ tới hot search sáng nay.
Hình ảnh thiếu niên có mái tóc xoăn mềm mượt hiện ra trong đầu của hắn,ma xui quỷ khiến thế nào Nhung Địch liền click vào phòng phát sóng trực tiếp của cậu.
“Chờ một chút, lại nấu thêm một lát nữa liền có thể tắt bếp rồi, sau đó chúng ta lại đem cái nồi này trực tiếp xối lên trên thịt bò, món này liền hoàn thành nha.” Chủ bá luống cuống tay chân trấn an người xem đang sốt ruột, thanh âm mát lạnh mang theo một chút dụ hoặc, giống một cái móc nhỏ, đặc biệt trêu chọc nhân tâm.
Quả nhiên là thanh âm của Du Tịch, hơn nữa miệng vết thương trên tay cậu còn chưa khép lại, sao có thể bưng cái nồi lớn như vậy chứ? ( Cua: Chưa gì hết đã lo lắng cho voẹ nhỏ nhà mình roài)
Nhung Địch hơi hơi nhăn mày, suy tư một chút, nhập số của phó quan trên máy truyền tin của mình rồi nhấn gọi.
“Văn phó quan?”
“Có thuộc hạ, thiếu tướng có chuyện gì sao?” Thời gian này Nhung Địch còn sử lí công vụ, thiếu tướng thật sự là quá liều mạng. Có lẽ là có nhiệm vụ muốn giao cho mình đi, Văn Hoằng Trí không dám trì hoãn, vừa nhìn thấy liền lập tức trả lời.
“Ngươi có phải hay không có đăng ký một tài khoản ở Tinh Võng? Có thể cho ta mượn dùng một lát được không?”Ngữ khí Nhung Địch nhàn nhạt.
“ Được, ta đã rõ…… Ân?”??? Thiếu tướng không phải đã nói Tinh Võng là nơi không có gì tốt, không đáng đăng ký tài khoản sao?
“Ta mượn dùng một chút, ta muốn xem phát sóng trực tiếp.”Ngữ điệu Nhung Địch bất biến mà lặp lại một lần.
“……??!” Văn phó quan vẻ mặt huyền huyễn, “…… Tốt, ta đem tài khoản giao cho ngài, chờ một lát.”
Nhung Địch nhàn nhạt lên tiếng, nhớ tới cái gì lại bồi thêm một câu, “Đúng rồi, nếu ta dùng tiền trong tài khoản của người để thưởng cho người khác, ta sẽ trả lại cho ngươi.”
“……!!!” Văn phó quan không thể tưởng tượng được mình đang nghe cái gì, đau đến nhe răng trợn mắt nhưng vẫn phải tỏ ra không có gì.
Nhung Địch dùng tài khoản của Văn Hoằng Trí lên Tinh Võng, rốt cuộc cũng có thể phát làn đạn.
【 “Nơi Chốn Nghe Tiếng” cấp chủ bá một trái siêu cấp hỏa tiễn, thổ hào giá lâm! Ái chủ bá moah moah ~】
Nhung Địch: “……”
Âm Thanh làn đạn trên Tinh Võng quăng cho Du Tịch một cú sốc,mờ mịt ngẩng đầu lên.
Siêu cấp hoả tiễn là lễ vật cí giá trị lớn nhất Tinh Võng, giá trị trăm vạn Đế Quốc tệ, rất hiếm người chơi lớn như vậy. Cho nên mỗt một người tặng ra, hệ thống Tinh võ sẽ quét sạch làn đạn truyền phát đặc hiệu của làn đạn, chỉ có thần tài này mới có thể phát làn đạn.
【 Nơi Chốn Nghe Tiếng: Chủ bá hình như bị thương, chú ý nghỉ ngơi. 】
Vừa này toàn bộ màn hình đều là lời thúc giục cậu mau mang đồ ăn lên, trong lúc nhất thời người xem quan tâm cậu lại đưa cho cậu một số tiền lớn như vậy làm màn hình thanh bình đi không ít khiến cậu rất cảm động, yên lặng nhớ kĩ ID noid lời ấm lòng kia.
Cậu nhấp miệng cười một cái, “Không đáng ngại, rất nhanh sẽ tốt lên, cảm ơn ngươi.”
Lời quan tâm vừa gửi xong, Nhung Địch tính toán tiếp tục vùi đầu vào công việc.
Lúc này, kim thang rốt cuộc cũng hoàn thành, Du Tịch tắt bếp, đem kim thang đổ vào trong bát, Nhung Địch rời khỏi động tác một chút.
Mùi hương nóng bỏng của nước sốt màu vàng khuynh đảo trong không khí, thịt bò được tưới lên moitj tầm nước sốt, cuốn bò thái lát nháy mắt giống hoa mà tràn ra bao bọc lấy những cây nấm kim châm mềm mại, mùi hương bá đạo ùa vào khoang mũi người xem. Du Tịch bới một chén cơm vừa nấu xong, đặt đĩa đồ ăn đến bên cạnh, từng hạt gạo trắng tinh mập mạp toả ra mùi hương nhè nhẹ.
Kim thang ( bí đỏ vàng), thịt hồng, nấm nộn, cơm tẻ, có thể nói đây là một bữa thịnh yến lớn kích thích vị giác và thị giác.
Người xem rốt cuộc kìm nén không được, sôi nổi tiến lên.
Con ngươi sắc lanh của Nhung Địch bất giác hiện lên một tia kinh ngạc, mùi hương bá đạo này đến từ.....Hắn chần chờ một lát, đem ánh mắt đặt lên chén đồ ăn làm từ nguyên liệu thiên nhiên trên nàn hình, cổ họng lập tức nuốt một cái.
Kim thang bò thái lát ( thịt bò cuộn nấm kim châm)
Cải thảo xào tỏi
Khoai sọ chiên
( Cua: hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa thôi nhen)
_____________
Cua: Không biết edit có xác với nội dung tác giả không nữa, nhiều đoạn tui không hiểu phải viết theo ý nghĩ của tui. Mong là các bạn đừng có nặng lời nha ಥ╭╮ಥ)
Tui định dịch vài bộ ngắn ngắn í mà chưa có tìm được, nhiều pà tìm được vài bộ có mấy chương ở đâu vậy. Chỉ tui với. Tui muốn cọ xát để edit được tốt hơn mà ngán mấy bộ dài quá chừng.