Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Lục...Lục thiếu gia...!
Lúc này đây, tất cả mọi người khi nãy vừa chỉ trích Khả Như cô, khi thấy Lục Tề Nam xuất hiện thì ai nấy cũng mặt mày tái mét. Ai mà chẳng biết Lục Tề Nam là nhân vật quyền lực tới cỡ nào chứ?
Bọn họ đang nghĩ, chẳng nhẽ Lục Tề Nam thực sự là người đang chống lưng cho Khả Như sao?
Lâm Thanh Vy cũng hốt hoảng vô cùng, cô ả lùi lại về phía sau.
- Lục...thiếu...?
- Ai là người gây ra chuyện này?
Lục Tề Nam lướt qua ánh mắt lạnh lẽo về phía mấy người có mặt ở đây. Bọn họ càng thêm sợ hãi hơn, hình như là Lục Tề Nam đã tức giận rồi.
Một người đàn ông lập tức chỉ vào mặt Thanh Vy:
- Là cô ta...
- Đúng vậy, là cô ta tự dưng xuất hiện và gây chuyện.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tất cả mọi người khi nãy còn đang bênh vực Thanh Vy đã lập tức quay lưng lại, bọn họ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Thanh Vy, mong rằng mình sẽ không bị liên lụy.
Lâm Thanh Vy hoảng sợ, cô ta vội vã giải thích mọi chuyện:
Không phải...là bọn họ, đúng rồi, là bọn họ mắng chửi Khả Như. Trong tình cảnh này, ai nấy tự lo thân mình, khung cảnh cãi chửi nhau thật ồn ào.
- Con đàn bà kia, cô đừng có ngậm máu phun người. Rõ ràng cô từ đâu chiu ra gây chuyện rồi bây giờ lại đổ tội cho chúng tôi ư? - một gã thanh niên thô lỗ chửi bới.
- Đúng rồi, cái loại tiểu tam còn học đòi có được hạnh phúc!
Mọi người quay lại chửi mắng Thanh Vy thậm tệ, không cần để Lục Tề Nam phải đích thân nhúng tay nữa. Hắn liền quay sang nhìn thư kí Quách Dương Thần:
- Xử lí mọi việc còn lại đi, chuyện hôm nay không được phép truyền ra ngoài.
- Rõ thưa Lục thiếu.
Lục Tề Nam nhìn Khả Như đang nằm trong vòng tay của mình, gấp gáp đưa cô rời khỏi nơi hỗn loạn này. Mấy người khi nãy chửi Khả Như, thấy Lục Tề Nam không trách tội thì thở phào nhẹ nhõm. Cả Thanh Vy cũng vậy.
Nhưng chưa kịp mỉm cười thì câu nói của Quách Dương Thần vang lên:
- Cũng may là hôm nay Lục thiếu không có hứng thú tính toán với các ngươi, nhưng vẫn phải tự tát vào mồm mình 10 lần thật mạnh, cho chừa lần sau sủa bậy!
Câu nói của Quách Dương Thần thật thâm thúy mà, ai nấy nghe xong cũng mặt mày tái mét. Nhưng so với họ, hình phạt tự vả vào mồm mình 10 lần đã quá nhẹ nhàng rồi, bọn họ không thể không nghe theo.
- Tạ ơn Lục thiếu đã không trách tội.
Tất cả đồng thanh cúi đầu rồi tự tát vào mồm mình 10 cái thật mạnh. Có Quách Dương Thần ở đây, bọn họ không dám tát bậy bạ cho qua chuyện được. Vậy nên ai nấy cũng đều ra sức tát vào mồm thật mạnh, tuy đau nhưng cũng chẳng ai dám kêu ca một lời nào.
Lâm Thanh Vy không chịu, cô ta định nhân lúc hỗn loạn muốn bỏ trốn thì lập tức bị nhóm vệ sĩ chặn đường lại, Quách Dương Thần nhìn cô ta và nở nụ cười nham hiểm:
- Còn cô ta, mỗi người tiến lên vả cô ta một cái thật mạnh rồi mới được ra về.
Thanh Vy nghe thấy câu nói đầy nguy hiểm của Quách Dương Thần, trong lòng sợ hãi vô cùng nhưng bên ngoài vẫn cố mạnh miệng:
- Các người...các người dám sao? Tôi sẽ nói với Cố Đông đó, lúc đó các người đừng hòng thoát tội.
- Cố thiếu gia ư? Đối với chúng tôi, Lục thiếu mới là mệnh lệnh.
- Lục thiếu chính là đấng tối cao, Cố thiếu là cái thá gì chứ?
Đám người kia không ai sợ hãi trước lời nói của Thanh Vy, ngược lại còn sỉ nhục Cố Đông nữa. Bọn họ ai ai cũng muốn tát Thanh Vy nhanh nhanh rồi về.
Thanh Vy sợ hãi định bỏ chạy thì lập tức bị đám người đó túm tóc lại, mỗi người giơ tay ra tát cô ta một cái thật mạnh...
Quang cảnh siêu thị cứ thế mà hỗn loạn vô cùng, đến tận trưa tất cả mới giải tán hết. Lâm Thanh Vy bị đánh cho sưng mặt, cô ta ngã xuống đất, tay nắm chặt lại:
- Khả Như, tôi nhất định sẽ trả lại mối thù này gấp trăm lần.