Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Yêu Em Thêm Lần Nữa
  3. Chương 43: Dụ dỗi ngon ngọt
Trước /101 Sau

Yêu Em Thêm Lần Nữa

Chương 43: Dụ dỗi ngon ngọt

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cho đến khi cô khó thở, hai tay giơ lên đập đập lồng ngực chắn hắn kia. Lục Tề Nam lúc này mới chịu rời khỏi môi cô, ánh mắt vẫn còn chút luyến tiếc:

- Khả Như!

Dường như cô cảm nhận được giọng của hắn có chút khàn khàn, hắn đang nhẹ nhàng gọi tên cô. Hắn có biết là câu nói của hắn mang sự cám dỗ rất lớn không? Khả Như chẳng biết nên làm gì, đầu óc cô mơ hồ, mông lung. Dường như cô đã sớm bị hắn mê hoặc rồi.

- Cho tôi, được không?

Lục Tề Nam lại tiếp tục dụ dỗ đầy ngon ngọt, bàn tay ấm áp của hắn luồn vào mái tóc mềm mượt của cô, sau đó tiến vào cổ áo mỏng của cô. Cô thở gấp gáp, ngực cô cứ phập phồng lên xuống một cách căng thẳng:

- Nhưng ở đây là phòng làm việc...

Thật không hay chút nào khi làm tình ở đây. Nhỡ đâu có người vô tình bước vào thì sao, vậy chẳng phải sẽ bị nhìn thấy hết ư?

Nhưng Lục Tề Nam mặc kệ lời nói của Khả Như, bàn tay to lớn của hắn đã không chút yên phận mà tiến tới phần dưới của cô từ lúc nào rồi.

- A.

Cả cơ thể cô run rẩy, cô nhạy cảm khẽ rên lên một tiếng đầy mê người. Lục Tề Nam cong môi lên thích thú nhìn Khả Như cô, sau đó cúi xuống hôn lấy phần cổ nõn nà của cô, mút mát từng chút một. Cô há miệng thở dốc.

- Ưm...

- Khả Như, thả lỏng...

Lục Tề Nam cắn nhẹ vành tai cô khiến cho nó ửng đỏ lên. Cô xấu hổ gật gật đầu, tình huống này cô không thể nào cự tuyệt hắn được nữa.

Và cô cũng không có tư cách để mà cự tuyệt hắn, vì đây chính là giao dịch của cô và hắn rồi.

Đầu cô khẽ ngả về sau, nhường toàn bộ cổ mình cho hắn. Hắn từ cổ rồi lướt xuống vùng xương quai xanh đầy mẫn cảm của cô, cắn nhẹ một cái. Cả cơ thể cô lại run rẩy:

- Ưm...

Bàn tay còn lại của hắn liên tục xoa nắn phần ngực của cô, kích thích, dụ dỗ cô từng chút một.

Bị kích thích như vậy, cô không thể nào chịu nổi nữa. Hai tay cô chống ra sau ghế sofa, hai chân cô vô thức quấn chặt lấy thân hắn:

- Em thật nhiệt tình.

Lục Tề Nam gặm lấy vành tai cô thì thầm, nỉ non. Cô cảm thấy cô cùng xấu hổ, chỉ muốn ngay lập tức chui vào cái hố nào đó mà thôi. Nhưng mà hiện giờ cô đã hoàn toàn bị gục ngã rồi.

- Sao nào? Thích không?

Từng nụ hôn nóng bỏng tiến tới phần bụng cô, bàn tay hư hỏng xấu xa còn vô tư đùa nghịch nơi sâu thẳm nhất trong cô. Cô chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu, thật sự muốn...rất muốn được lấp đầy nơi tư mật của mình.

- Thích...

Cô vô thức gật đầu trả lời. Xong cô mới nhận ra mình vừa nói gì.

" Cái miệng nhỏ của mình thật đáng chết, sao có thể dâm đãng như vậy, sao có thể nói ra những lời đó? "

Rồi cô lại nhanh chóng lắc lắc đầu. Không được làm chuyện xấu hổ đó ở đây, như vậy còn ra thể thống gì nữa?

Lục Tề Nam lại cười, hắn hôn xuống bàn thân thon dài của cô. Da của cô vốn rất mịn màng, chỉ hôn nhẹ thôi đã để lại những dấu hôn đỏ ửng rồi.

- Khả Như, em có biết em như này đáng yêu tới mức nào không?

Khả Như vẫn tiếp tục thở dốc, lần đầu tiên trong đời cô cảm nhận được cảm giác này lạ lẫm thế này. Hắn vẫn tiếp tục hôn bàn chân cô, rồi dần dần tiến lại gần nơi tư mật của cô thêm một lần nữa.

Đầu óc cô trống rỗng, quay cuồng. Lúc này cô không còn nhận thức được mọi việc nữa rồi. Cảm giác như cô đang lênh đênh trên biển, không một lối thoát. Tất cả mọi thứ đều tựa như mơ hồ, mông lung.

Lục Tề Nam hoàn toàn hài lòng khi Khả Như không có ý phản kháng nữa, cô hoàn toàn ngoan ngoãn mà phối hợp theo hắn rồi. Hắn dễ dàng lật ngược cơ thể mềm mại của cô lại, từng nụ hôn nóng bỏng rơi xuống tấm lưng trần của cô.

- Ưm...aa...! Lục...Lục...Tề Nam, đừng mà...!

Khả Như nỉ non hắn, cầu xin hắn hãy mau dừng lại hành động của mình đi. Bỗng chuông điện thoại của cô vang lên, cô giật mình.

Chính tiếng chuông đã khiến đầu óc cô tỉnh táo trở lại.

Khả Như định với tay lấy chiếc điện thoại thì bị chặn lại:

- Mặc kệ đi!

Lục Tề Nam ra lệnh, hắn không cho phép cô lơ là chuyện hiện lại. Rồi hắn lập tức hôn lên đôi môi cô, cắn mạnh coi như là trừng phạt cô.

Đầu óc cô vô cùng rối bời, trái tim nhỏ đã sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi. Hồi hộp ư? Sao có thể?

Khi cô cảm nhận được chiếc váy mình đang mặc đã bị vén lên quá mức, cô mới khẽ đẩy Lục Tề Nam ra. Khuôn mặt cô lúc này không còn là ửng hồng, ửng đỏ nữa, mà là đỏ như quả cà chua rồi.

- Tôi...giờ thì không được. Hay là...tối nay nha. Được không?

Cô lắp bắp từ chối Lục Tề Nam, không phải là cô không muốn trao bản thân cho hắn, mà là trong thâm tâm cô, cô cảm thấy mình không xứng đáng. Một người phụ nữ đã có chồng con rồi, giờ còn gì là đáng giá đâu chứ. Huống hồ trong lòng cô vẫn còn rất yêu Cố Đông...

Lục Tề Nam dừng mọi hành động lại, hắn im lặng nhìn cô một hồi rồi cất giọng lạnh:

- Là vì hắn? Cố Đông?

Quảng cáo
Trước /101 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Quận Vương Phi Phúc Hắc

Copyright © 2022 - MTruyện.net