Một câu chuyện tình yêu vui nhộn, khi nữ chính vốn sống ở hiện đại nhưng không may chết đi linh hồn lại xuyên tới cổ đại trong thế giới tiểu thuyết. nàng phải làm như thế nào đây?
Bé con: Huoaaaa, cha không thương mẹ không đau, bé con thật đáng thương mà. Đứa trẻ đau khổ từ nhỏ không có cha, mẹ lại nói do trúng thưởng ven đường mà đem về nuôi. Tiểu nòng nọc năm tuổi vì quá uất ức mà dứt áo bỏ nhà ra đi, thề không tìm được cha sẽ không trở về.
Mẹ của bé con: Mẹ nó! Đồ sói trắng mắt! Bà đây đã nuôi ngươi tám năm, tận tám năm đấy! Ngươi dám…
Con sói đang bị chửi nào đó: Tám năm qua cơm ta nấu, nhà ta dựng, quần áo ta giặt. Nói xem nói xem, nàng nuôi ta chỗ nào?