Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nó hiện đang là cô gái 10 tuổi, 1 người con gái vô tư, luôn nở trên môi nụ cười, ngay lúc này đây nó thật sự đang rất hạnh phúc, vì sao hạnh phúc ư, vì nó có 1 gia đình ấm áp, ba mẹ thương nhau, đặc biệt là vô cùng chiều chuộng nó. Nhưng không nó đã sai lầm. Vào 1 đêm định mệnh, mẹ nó phát hiện ba nó đang ngoại tình, mẹ nó đã khóc rất nhiều, đêm ấy là 1 đêm kinh hoàng nhất đối với nó vì nó biết được 1 sự thật mà tất cả mọi người đã giấu nó trong 10 năm qua:-Sao anh lại dấu tôi, tôi chưa đủ tốt để được anh yêu ư, mấy năm qua sống chung trong 1 ngôi nhà anh vẫn không có tình cảm với tôi sao, anh nói đi._Mẹ vừa khóc vừa kéo áo ba nó lại.
-Cô im đi, tôi đã thật sự mệt mỏi rồi, tôi cảm ơn cô vì thời gian qua đã nuôi đứa con gái của tôi, bây giờ thì tôi lấy lại nó, còn cô biến ra khỏi nhà tôi, ngay lập tức._Ba nó quát lên, ở ngoài cửa nó đang thắc mắc tại sao ba nó lại nói vậy, còn mẹ nó nữa, sao lại hỏi ba nó những câu khó hiểu đó, chẳng lẽ 2 người đó không yêu nhau sao.
-Anh làm ơn đừng đuổi em được không, dù Ngọc Hân không phải là con gái của em nhưng em đã nuôi nấng nó 10 năm qua, em cũng đã yêu thương nó như con ruột của mình, em không trách nó vì nó là con riêng của anh, em đã làm tốt trách nhiệm 1 người mẹ và 1 người vợ rồi mà, xin anh, hãy để em ở lại với con, anh hãy làm những gì anh thích chỉ cần đừng bắt em phải rời xa Ngọc Hân, được không anh?_Mẹ nó lúc này đã quỳ xuống chân ba nó. Nó đã thật sự hiểu ra mọi chuyện, vì muốn nó có 1 gia đình hạnh phúc nên 2 người đã cố gắng tạo ra 1 sự yêu thương sau, nó là con riêng của ba nó sau, còn mẹ nó đâu, sau bà ấy lại bỏ rơi nó, bây giờ nó phải làm sao đây, nước mắt nó đã thấm đẫm trên gương mặt, đang suy nghĩ thì...
"CHÁT"-CÔ MAU BIẾN KHỎI ĐÂY, MẸ NÓ SẼ VỀ ĐÂY SỐNG VỚI NÓ._ba nó tát mẹ nó rồi quát lên, nó không chịu được nữa, chạy tới chỗ mẹ nó:
-Ba im đi, con không cần ba và người mẹ đó, con chỉ cần mẹ Hương (mẹ nó hiện tại) bây giờ thôi, con ghét ba._Nó ôm mẹ nó khóc rồi quay qua ba nó hét lên.
-Con...con đã nghe rồi sao?_Bà Hương (mẹ nó) lo lắng hỏi.
-Vâng, con đã nghe hết rồi, mẹ đừng bỏ con, hức hức, con chỉ cần mẹ thôi, hức hức.
-Đó không phải là mẹ mày, mau lên phòng._Ông Mẫn (ba nó) kéo nó đứng dậy, nhưng nó cứ ôm chặt lấy bà Hương, cả 2 người cùng khóc.
-Con ghét ba, tại sao 10 năm qua ba lại cho con và mẹ cái yêu thương giả tạo đó chứ, tại sao người mẹ kia lại bỏ rơi con, nếu ba đuổi mẹ đi con sẽ đi cùng mẹ.
Ông Mẫn nghe nó nói vậy thì tức giận, ông không nói gì kéo 2 mẹ con nó ra cửa và đóng sầm lại. Sức chịu đựng của ông đã tới giới hạn, ông cũng không cần đứa con gái như nó, chỉ cần người đàn bà ông yêu thương là được, ông kết hôn với bà Hương là do 2 gia đình sắp đặt, khi người ông yêu đang mang bầu nó thì ba mẹ ông đã tổ chức đám cưới cho ông, ông bắt buộc phải làm theo, rồi 1 năm sao ông đem nó về nhà mình nuôi, bà Hương vì yêu thầm ông đã lâu, nên đứa con của ông cũng được bà yêu thương như con ruột.
-----------------------------
-Mẹ à, bây giờ mình đi đâu đây hả mẹ._Nó nằm trong vòng tay của bà Hương thì thào hỏi.
-Mẹ có 1 người bạn cũng không xa chỗ này, 2 mẹ con mình sẽ tới đó, con cố gắng nhé._Bà hôn lên trán nó rồi tiếp tục bước đi.
-----------------------------
King kong...kinh kong...
30 phút sau bà Hương và nó đứng trước 1 ngôi biệt thự lớn, bà bấm chuông, 1 lát sau có 1 người làm trong nhà bước ra:
-Cho hỏi bà là ai, sau đến đây vào giờ này.
-Tôi là bạn thân của Kim, làm ơn cho tôi gặp cô ấy.
-Mời bà vào._Người làm mở rộng của mời mẹ con nó vào.
Bước vào cửa bà Hương thấy 2 người bạn cũ đang ngồi trên ghế phòng khách xem phim, chợt trên môi nở nụ cười, nhìn họ hạnh phúc quá.
-Hương, sao cậu lại ở đây, còn đứa bé này là ai, sao 2 người mắt đỏ thế, khóc hả, chồng cậu đâu._Bà Kim quay ra nhìn thấy bà Hương và nó thì chạy ra hỏi han.
-Đây là con gái tớ, chào cô chú đi con._Bà nói với Kim rồi bảo nó.
-Cháu chào cô chú ạ._Nó ngoan ngoãn nghe theo.
-Ừ, mà sao cậu mang bầu lúc nào tớ không biết, thôi vào ghế ngồi rồi kể mọi chuyện cho tớ nghe.
Vào ghế ngồi, bà Hương kể lại tất cả mọi chuyện cho bà Kim và ông Huy nghe, ai cũng thương xót cho mẹ con nó, nó nãy giờ ngồi im, không khóc cũng không cười.
-Vậy giờ cậu cứ ở đây đi, rồi tính sau._Bà Kim nói với mẹ nó xong quay qua quản gia.-Chuẩn bị 1 phòng cho khách.
Mẹ nó cảm ơn bà Kim rồi dẫn nó đi theo quản gia lên phòng.
*CHƯƠNG ĐẦU ĐỐI THOẠI HƠI NHIỀU Ạ, CHO MÌNH XIN Ý KIẾN NHÉ.