Thể loại: xuyên không, cổ trang, cung đình, giang hồ, nhất thụ đa công, 6p, cường nhược, suất công mỹ thụ, huynh đệ, sư đồ, ngọt ngào, công sủng thụ, sinh tử, HE
Văn án:
Lãnh Dạ Mị – dịu dàng thiện lương xinh đẹp thụ: Em là người hiện đại, 1 lần cùng ca ca đi máy bay thì gặp phải sự cố xuyên về thời cổ, may mắn được 1 vị thần y cứu giúp, đem về chữa trị lại tỉ mỉ chiếu cố. Lơ ngơ giữa nơi xa lạ, em bái thần y làm thầy, nhận thêm 2 vị sư huynh, bắt đầu cuộc sống bình đạm trên núi. Do thể chất yếu ớt, em chỉ có thể tìm hiểu y thuật cùng chút khinh công, nhưng lại sở hữu 1 đôi tay đảm đang tháo vát, nấu ăn may vá cầm kỳ ca vũ đều là trác tuyệt, quá đủ cho sự nghiệp vơ vét mỹ nam của em sau này ╮[╯▽╰]╭Những tưởng sẽ trôi qua cả đời nơi thâm sơn trong vòng tay sủng ái của sư phụ, nào ngờ đại sư huynh đối với sư phụ có tình cảm, thấy trong mắt anh chỉ có em nên nảy sinh ghen ghét, nhân cơ hội sư phụ 1 lần đi vắng mà hạ thủ, hại em rơi xuống vực sâu. Em vướng vào cành cây may mắn thoát chết, mình đầy thương tích nhưng ko dám trở về gặp thầy, đành lẻ loi tìm đường xuống núi, bắt đầu hành trình đến khuấy đảo nhân gian..
Tử – ôn nhu công: thần y nổi danh trên giang hồ, lần nọ tình cờ cứu được 1 thiếu niên chẳng biết từ đâu rơi xuống, dung mạo ngỡ như tiên giáng trần. Thần y cao ngạo lần đầu đối với người xa lạ dốc lòng tận tình săn sóc, còn nhận em làm đệ tử, yêu chiều vô hạn. 1 hôm có việc xuống núi, em vốn đòi theo nhưng anh ko chịu, lòng ích kỷ thầm nghĩ muốn giấu em đi cho riêng mình, nào ngờ lúc trở về lại ko còn thấy trân bảo.Lòng như lửa đốt, anh lập tức xuất sơn đi kiếm em, giữa đường gặp người của tổ chức "Ẩn" tìm đến, muốn mời anh về chữa trị cho ái nhân của thủ lĩnh. Anh chấp nhận với điều kiện họ phải giúp mình điều tra tung tích đồ nhi, nào ngờ bước tới bên giường bệnh, lại nhìn thấy gương mặt mình đang ngày đêm mong nhớ..
Yên Phỉ Nguyệt – phúc hắc công: Nhị vương gia của Yên quốc, 1 lần đang đi xe ngựa thì gặp em ngất xỉu giữa đường (em vừa từ trên núi xuống, người vẫn còn thương tích), xuống xe đỡ em lên, anh biết mình đã nhặt được báu vật, lập tức áp dụng lời răn "nhặt được của rơi tạm thời đút túi" =))) nhanh chóng mang em về nhét vào trong phủ.Em đang bơ vơ ko nơi nương tựa, gặp được anh có vẻ người tốt (?) lại săn sóc ôn nhu, cũng đành nghe lời ở lại, chỉ là bé cừu non ngây thơ chưa trải sự đời, suốt ngày bị anh lừa ăn sạch đậu hũ, nói là đổi lấy lộ phí cho mấy chuyến du sơn ngoạn thủy =.,=Em mang dung mạo khuynh thành, rêu rao khắp nơi sớm muộn cũng có kẻ nhòm ngó, thừa dịp "vệ sĩ" bên cạnh là anh đi vắng, em bị bọn xấu bắt bán vào Túy Mộng lâu, kỹ viện đệ nhất nổi tiếng. Anh sốt ruột huy động quan quân đi tìm nhưng ko tra ra manh mối, mãi sau này khi gặp lại, bên cạnh em đã có 3 người chồng (。-_-。).
Điệp Quân – tàn bạo bá đạo công: chủ nhân của Túy Mộng lâu, đồng thời cũng là thủ lĩnh của "Ẩn" – tổ chức sát thủ thần bí trên giang hồ. Từ sau 1 lần vô tình ngắm nhìn em khởi vũ, anh đã hồn xiêu phách lạc, vốn sai thuộc hạ đi tìm kiếm thông tin về thiếu niên xinh đẹp, lại chỉ tra được có ngắn ngủn vài dòng. Những tưởng phải ôm nỗi tương tư, nào ngờ mỹ nhân lại dâng lên tới tận cửa. Anh cuồng si xăm lên người em ấn ký hồ điệp chứng minh quyền sở hữu, tránh đi sự lùng sục của Yên nhị vương gia, đem em về giam trong tổ chức, tách biệt mọi thứ với thế giới bên ngoài.Em đi dạo loanh quanh suy nghĩ cách trốn, vô thức đến giữa biển hoa đỏ rực. Chứng kiến cảnh đẹp duy mỹ, anh ko kìm nổi sắc tâm đè em ra rape, khiến em từ đó trầm luân trong hôn mê thống khổ. Đau lòng cùng hối hận, biết tin Tử thần y xuất sơn, anh vội sai người đi mời về giúp em chữa trị, nào ngờ người tới ko chỉ là thầy thuốc, còn là 1 trong những tình địch muốn cùng anh tranh giành ái nhân.Biết mình có lỗi, cũng biết quan hệ của thiếu niên với mình ko thể tốt bằng người sư phụ em luôn kính trọng, anh chỉ đành miễn cưỡng nhượng bộ, thả 2 người đi nhưng với điều kiện mình được theo hộ tống, ko bận tâm mình làm thiếp thứ mấy, chỉ cần bên em là có thể =)))Em thiện lương ko ôm thù hận, chấp nhận tha thứ cho anh, cũng đồng ý để anh đi cùng. 1 đường 3 người lại tiếp tục du sơn ngoạn thủy..
Lãnh Dạ Hàn – lãnh khốc bá đạo công: Anh trai ruột của em, cũng cùng em xuyên không nhưng thất lạc đến nơi khác. Ở đây anh may mắn được 1 thương nhân giàu có nhận nuôi, học được 1 thân võ công kỳ tài. Vốn có bản lĩnh kinh doanh, anh nhanh chóng phát triển thương nghiệp, lập nên Lãnh Dạ trang uy chấn giang hồ. Tuổi trẻ lại tài hoa, không ít người đến gặp anh muốn mở lời mai mối, chỉ kỳ lạ tất cả đều bị anh lạnh lùng cự tuyệt.1 ngày tuyết rơi, anh đi trên đường ngẩn người nhớ về người em trai mình thầm yêu, không ngờ lập tức đã được cùng em hội ngộ. Quyết không để mất em lần nữa, anh mang em về sơn trang, trao cho em ngập trời sủng ái, khiến cả đám gia nhân bị 1 trận kinh hãi =)))Có 1 vị tiểu thư mặt dày thích anh, đeo bám như đỉa nhưng không được anh ngó tới, thấy anh đối với em khác biệt nên ghen tức sôi máu, lập mưu chuốc thuốc em rồi vứt cho đám đại hán cường bạo, may mắn anh cùng Tử đến kịp, cứu em thoát khỏi hiểm cảnh, cũng nhân tiện làm "giải dược" cho em =))).
Yên Phỉ Dạ – thâm trầm bá đạo công: Hoàng đế Yên quốc – 1 trong tứ đại cường quốc của dị thế (đọc đến chỗ Hàn ca, ta cứ tưởng 4 anh thế là chốt hạ rồi, nào ngờ anh này lại đột nhiên nhảy ra, hại ta thót cả tim (_ _!!)). Anh là anh trai của Nguyệt ca – Nhị vương gia, vô tình biết đến em thông qua cuộc truy tìm đại quy mô của em trai mình. Tò mò về thiếu niên bí ẩn có thể khuynh đảo nhân tâm, anh cũng bí mật tìm hiểu, lại cũng không thoát khỏi mê tình.Lén lút "chôm" em về tẩm cung, anh giả bộ quân tử, chỉ "sờ" chứ không "ăn", lại đối với em sủng ái có thừa, chăm em như chăm hoàng hậu. Hoàng đế tứ quốc gặp mặt tổ chức yến hội, Diễm đế chê vũ cơ Yên quốc nhảy không giỏi, em tự ái xông lên múa 1 bài kinh trần tuyệt diễm. Anh ngồi dõi theo em, gật gù híp mắt tỏ vẻ thâm trầm, thực ra khóe miệng đã nhớt nhát nước miếng, suốt buổi ra sức chuốc em say mèm, đợi em ngây ngất không còn biết trời trăng gì nữa, anh mới đắc ý bế em về tẩm cung, làm 1 đêm điên long đảo phượng =.,=