1. mTruyen.net
  2. [Zhihu] Âm dương sư
[Zhihu] Âm dương sư

[Zhihu] Âm dương sư

10 10 1
Thể loại : Ngôn Tình
Tác Giả :
Số Chương : 0
Trạng Thái : Hoàn
Cập Nhật : 11:01 19/03/2024
Chương Mới :
Lượt xem : 57,000
Giới Thiệu Truyện:
1.



Tôi là Trương Cửu Hoa, một âm dương sư.



Đây là nghề cha truyền con nối, do ông nội truyền lại cho tôi sau khi cha mẹ mất sớm.



Người dân huyện Thang Âm muốn nhờ thầy làm phép đều sẽ tìm đến chỗ tôi.



Vì vậy, cuộc sống của tôi khá tốt.



Tuy nhiên, âm dương sư chúng tôi chú trọng vào duyên phận.



Có ông chủ lớn đưa ra mức phí hàng trăm nghìn, kẻ nghèo khổ không xu dính túi như tôi rất vui lòng nhận lời mà không lấy đồng nào.



Ngày nào cũng liên quan đến đám yêu ma quỷ quái thì không thể tránh khỏi gặp phải một số chuyện kỳ lạ.



Chuyện hôm nay tôi muốn kể xảy ra ở làng Nhâm Trang, huyện Thang Âm.



Tôi gọi chuyện này là: Quá âm!



2.



Lúc đó, tôi vừa mới làm âm dương sư nên chưa nổi danh lắm.



Ban đầu, trưởng làng Nhâm Trang gọi điện cho ông nội tôi, nhưng nghe tin ông tôi qua đời cách đây nửa tháng thì trở nên ngập ngừng.



Có lẽ ông ấy nghĩ tôi quá trẻ để học hết những công việc của âm dương sư, nên trong lòng vẫn còn do dự.



Vì vậy, tôi nói với tộc trưởng:



“Tộc trưởng, ông cứ nói đi! Nếu tôi không làm được thì tôi vẫn còn vài chú bác cơ mà.”



Nghe đến đây, tộc trưởng mới cảm thấy an tâm, bằng lòng nói ra:



“Thầy Trương, tôi nói cho thầy biết, hôm nay trong làng chúng tôi đã xảy ra một chuyện kỳ quái.”



“Lúc thức dậy vào sáng sớm, tôi cảm thấy giường của mình trở nên vô cùng chật hẹp, đến mức tôi không thể thở được.”



“Thầy đoán xem chuyện gì đã xảy ra?”



“Tôi đứng dậy mới nhận ra mình đang nằm trong quan tài!”



“Lúc ấy tôi sợ đến mức quay đầu bỏ chạy, trên đường có rất nhiều người giống như tôi.”



"Sau khi về làng nghe ngóng, tôi mới biết đêm qua cả làng đều ở trong quan tài.”



“Thầy xem, thầy tự mình đến giúp chúng tôi hay sao?”



Chuyện này thật sự đã làm khó tôi, tôi chỉ có thể trả lời là ngày mai sẽ qua đó.



Sau khi cúp máy, tôi vội vàng đi tìm cuốn sách cổ mà ông nội để lại.



Thông thường, công việc của âm dương sư chỉ xoay quanh bốn thứ: đỏ, trắng, yêu và quỷ.



Đỏ và trắng rất dễ giải thích, nghĩa là chọn thời điểm tốt và gia đình tốt.



Yêu không có nghĩa là yêu quái, mà là tất cả những chuyện lạ trên đời, bao gồm phong thủy và pháp thuật.



Còn ý nghĩa của quỷ thì không hiểu sao lại cháy, tôi muốn đọc cũng không biết tìm ở đâu.



Nhưng nghe tình hình của làng Nhâm Trang, rất có thể đây là vấn đề của quỷ.



Cuối cùng, sau một ngày làm việc bận rộn, tôi đã tìm thấy hai trang sách nát.



Một trang viết: Người sống quá âm, trăm quan tài giấu người, phần sau đã bị xé rách.



Trang còn lại viết: Điềm báo đại hung, không phải vấn đề của gia đình thì tuyệt đối đừng nhúng tay!



Trái tim tôi ngừng đập, không thể quyết định được rốt cuộc có nên tiếp tục việc này không.



Tuy nhiên, cuối sách có viết vài lời ghi chú của ông nội:



“Chỉ khi quang minh chính đại đi trên con đường dày đặc âm khí này mới xứng đáng với ba chữ “âm dương sư” mà sư tổ trao cho.”



Tôi hạ quyết tâm, hôm sau gọi cho tộc trưởng:



“Tộc trưởng, bây giờ tôi sẽ qua đó.”



“Nhưng trước hết ông phải giúp tôi xác nhận rốt cuộc có bao nhiêu chiếc quan tài!”



3.



Làng Nhâm Trang có tổng cộng một trăm lẻ tám chiếc quan tài nằm bên cạnh con đường ngoài làng.



Tộc trưởng đợi ở ngoài từ sớm. Những chiếc quan tài được rào quanh bằng một dải dây cảnh báo.



Bọn họ không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra với những quan tài đó nên không dám tự mình chạm vào chúng.



Tôi vòng quanh những chiếc quan tài này hai lần và lập tức phát hiện chúng không bình thường.



Hai bên quan tài vênh lên như một chiếc thuyền nhỏ.



Chúng được gọi là quan tài thuyền, không được dùng để chôn thi thể dưới đất mà để thả trôi xuống sông.



Nhưng huyện Thang Âm không có phong tục thủy táng, quan tài thuyền xuất hiện là điều vô cùng bất ngờ, nhất là khi số lượng cùng lúc lên đến hàng trăm chiếc.



Ngoài ra, những chiếc quan tài thuyền này đều phủ đầy bùn cũ, hiển nhiên là thời gian ở trên sông không hề ngắn.



Trước đó, nhiều người nằm trong quan tài đột nhiên có làn da trắng và mái tóc đỏ.



Điều này càng khẳng định nhận định của tôi, da trắng và tóc đỏ là dấu hiệu của âm khí xâm nhập vào cơ thể.



Người sống mang dương khí, sau khi âm khí tiến vào, làn da sẽ c/h/ế/t trước, màu da hồng hào ban đầu trở nên trắng bệch như người c/h/ế/t.



Điều kỳ lạ nhất là tóc đỏ chỉ xuất hiện ở nơi chí âm, mà người sống có chất dinh dưỡng tốt nhất.



Một khi tóc đỏ mọc dài hơn ba mươi ba phân thì người đó không thể cứu được nữa, ngay cả khi còn sống thì cũng chỉ là một cái xác không hồn.



Tôi qua đêm ở làng Nhâm Trang, trong nửa đêm đầu không có chuyện gì xảy ra.



Nhưng đến nửa đêm sau, cơn buồn ngủ ập đến, tôi thiếp đi không rõ lý do.



Lúc tôi mở mắt ra lần nữa thì đã gần đến giờ gà gáy, toàn bộ làng Nhâm Trang không có lấy một bóng người.



Tôi vội vàng đứng dậy ra ngoài, chỉ thấy cảnh tượng xơ xác tiêu điều.



Tôi nghĩ ngay đến chỗ quan tài ở ngoài làng, nhưng đi mãi trên đường dẫn ra ngoài mà không đến đích.



Đây là quỷ đả tường (*) điển hình, dưới màn sương mù bao phủ, không ai có thể thoát ra nếu không có chút thủ đoạn.



(*) quỷ đả tường: vào ban đêm hoặc ở vùng ngoại ô xảy ra hiện tượng bị vây trong một vòng tròn, không thoát ra được.



Tôi lấy ra ba nén nhang từ trong túi, nhưng ngay khi thắp lên, hai nén ngoài cùng lập tức gãy đôi.



Tôi thở hổn hển:



“Quả là một nơi tà ác!”



Điều cấm kỵ nhất khi thắp hương là hai ngắn một dài, như vậy có nghĩa là các vị thần linh không cho phép thương lượng.



Tôi lại lấy la bàn ra, niệm trong miệng:



“Phía Tây Nam có một con đường quỷ, người c/h/ế/t đi vào trung tâm, nếu người sống đi ngang qua, xin hãy mở cửa hông.”



Sương mù dày đặc cuồn cuộn một lúc, dần dần phía Tây Nam trở nên sáng sủa hơn rất nhiều.



Tôi vội vã đi dọc theo con đường này ra ngoài. Tuy nhiên khi rời khỏi màn sương mù, tôi lại đứng trên con đường nhỏ đến huyện Thang m.



Nơi này ngược chiều với chỗ để quan tài ở ngoài làng Nhâm Trang.



Tôi muốn quay vào nhưng trái tim đau thắt lại, nôn ra hai ngụm m/á/u liên tiếp.



Cúi đầu nhìn vào la bàn, tôi bất ngờ phát hiện ra tất cả tám cổng trên la bàn đã biến thành chữ “tử”, ngay cả các phương hướng đều biến thành hướng Tây Nam.



Tôi chỉ có thể ngồi trên đường lặng lẽ chờ trời sáng. Khi gà gáy ba lần, quỷ thần tan đi.



Ban ngày là thế giới của người sống, cho dù quỷ thần có hung ác đến đâu cũng không thể xuất hiện.



Tôi trở lại làng Nhâm Trang lúc trời sáng, nhưng vẫn không có ai xuất hiện.



Hồi lâu, dân làng mới lần lượt quay trở lại, sắc mặt bọn họ tái nhợt như người c/h/ế/t.



Khuôn mặt tộc trưởng sa sầm, thấy tôi là ông ta nói khó nghe:



“Thầy nhỏ, cậu thật chẳng ra sao.”



“Không phải chúng tôi vẫn gặp rắc rối sao? Tôi nghĩ chúng tôi phải đi tìm âm dương sư khác thôi.”



Tôi không ép ông ta, quay người định rời khỏi làng. Sự việc đã đến mức này, tôi thực sự không cần tiếp tục nữa.



Tuy nhiên, tôi vừa định ra khỏi cửa, ngoài trời đã biến thành nửa đêm, cảnh ban ngày tươi sáng biến mất không để lại dấu vết…



Các chương mới nhất

Danh sách chương

Comment, Review truyện [Zhihu] Âm dương sư


Copyright © 2022 - MTruyện.net
Đọc Truyện