Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Zhihu] Cận thị nặng xông vào trò chơi kinh dị 近视眼勇闯恐怖游戏
  3. Chương 3
Trước /10 Sau

[Zhihu] Cận thị nặng xông vào trò chơi kinh dị 近视眼勇闯恐怖游戏

Chương 3

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

10

Chờ sau khi tôi vá xong bụng của ông cụ, mọi người mới vui vẻ (lúng túng) ngồi xuống ăn cơm.

Thấy mọi người không ai lên tiếng, tôi bèn quen thuộc gắp một cái “Chân gà” .

Thấy tôi định đưa vào miệng, bốn con q..uỷ lập tức quay sang nhìn tôi đầy tà á..c.

“Con dâu ngoan, đây là đồ ăn tươi ba mới lấy ở lầu dưới đấy, mới chec tối qua thôi.”

Dưới lầu? Dưới lầu ngoại trừ người chơi đã chec thì còn cái gì đâu chứ?

Tôi lập tức vứt đũa, giả vờ ôm bụng nôn khan, rồi nhào qua chổ Boss lớn bị chặt đầu:

“Ọe! Không được, em không ăn được đồ mặn, chắc đêm qua phong lưu quá, nên giờ có thai rồi.”

Bé loli mặc váy máu tỏ vẻ đang xem kịch vui.

Ông Ruột và bà Đen lập tức vui mừng, vội vàng bảo con trai ôm tôi về phòng nghỉ.

Boss lớn bị c...hặt đầu mặt đỏ tới mang tai, ôm tôi hốt hoảng đứng dậy, ghé vào bên tai tôi nhỏ giọng nói:

“Em, em nói dối, chúng ta, chúng ta không có...”

Ngây thơ quá chừng, cả chữ ‘ngủ chung’ cũng không dám nói.

Thấy vậy, tôi ngã vào lòng anh ta, rồi thừa cơ sờ lên cơ bụng, khẽ nói: “Không sao, nếu anh muốn, thì giờ mình ngủ luôn cũng được.”

Bão bình luận sôi trào:

[Ninh Niệm, cô nàng lưu manh! ]

[Đây là tôi có thể xem mà không tốn tiền cà? ]

[Ôi thần linh ơi, hóa ra Boss lớn bị c...hặt đầu với Niệm Niệm xưng đôi quá chừng, một kẻ bề ngoài lạnh lùng bên trong ngây thơ, một kẻ bề ngoài mềm yếu, bên trong cuồng nhiệt. Tôi tuyên bố, tôi là fans CP của hai người! ]

Cuối cùng, tôi vẫn không thể nào ngủ với Boss lớn bị ch...ặt đầu.

Bởi vì sau khi vào phòng, người đàn ông đó liền cố giằng sự xấu hổ, chăm chú nhìn tôi rồi nói:

“Ninh Niệm, thật xin lỗi vì tình yêu em dành cho tôi, tuy chút ta vừa quen biết nhau, nhưng tôi thừa nhận, tôi có tình cảm với em.”

“Nhưng, Tư Tư là con tôi, dù đây là giả, là trò chơi trong miệng các người, nhưng tôi hy vọng được sự đồng ý của con bé rồi mới có con, đây là trách nhiệm của một người cha.”

Tôi nhìn chăm chú người đàn ông có vết sẹo dữ tợn trên cổ, đó là chỗ anh ta gắn đầu vào.

Xích lại gần, tôi mới có thể nhìn rõ.

Thật ra đó không phải là một vết sẹo, mà là vô số vết.

Giống như bị một cây đ..ao cùn ch..ặt rất nhiều nhát, mới đứt đôi.

Hai hôm nay, anh ta luôn đeo cà vạt, che vết sẹo trên cổ.

Tôi kéo cổ áo rộng hơn, rồi hôn lên đấy.

“Đừng, xấu lắm.”

Người đàn ông kinh hoảng muốn đẩy tôi ra, lại chợt nhớ giờ mình là q..uỷ, sợ làm tôi bị thương, nên luống cà luống cuống.

“Không, không xấu.” Tôi vừa hôn, vừa nỉ non, rồi rơi nước mắt, “Đau không?”

Chưa bao giờ, tôi thấy anh ta đẹp trai như vậy.

Tôi nghe thấy người đàn ông cười nhẹ, như băng tuyết tan ra: “Từng đau, nhưng giờ không đau nữa.”

11

Tôi giả vờ mang thai lừa ông Ruột và bà Đen.

Tóm lại, đồ ăn hai ngày nay là do tôi tự tay nấu, nguyên liệu là do Boss lớn mua về cất trong tủ lạnh, không đụng đến mớ ‘nguyên liệu nấu ăn’ của hai ông bà cụ đựng trong túi da rắn.

Mà để diễn cho giống, từ đêm thứ hai tôi đã chuyển sang ngủ với Boss lớn bị chặt đầu.

Nửa đêm, lúc tôi đang nghĩ xem làm thế nào để quyến rủ anh ta, thì lại có một gương mặt nhỏ đầy vẻ tủi thân trồi lên từ trong chăn:

“Mẹ, mẹ hết thương Tư Tư rồi, ba có thơm đâu, Tư Tư mới thơm nè!”

Nói xong, Tư Tư hung dữ trừng mắt nhìn người đàn ông kia.

Thấy váy của Tư Tư bắt đầu chuyển từ trắng sang đỏ, mà vết sẹo trên cổ người đàn ông cũng bắt đầu lớn lên, xem ra sắp xảy ra á...c chiến.

Tôi vội vàng bật dậy, hô to:

“Dừng tay! Hai người đừng đánh, đừng đánh nữa!"

“Tôi ngủ với cả hai là được chứ gì!”

Ba ngày trôi qua, hết sức an toàn!

Căn cứ thông báo của hệ thống, hiện tại chỉ còn mười hai người chơi sống sót.

Tối ngày thứ ba, tôi bỗng nhiên nhận được tin nhắn riêng của chị Hồng:

[Ninh Niệm, từ mai có thể đi thăm hàng xóm, nghe nói chỉ khi nào chào hỏi hết toàn bộ ma q..uỷ ở ba mươi tầng lầu, mới có thể xuất hiện manh mối cuối cùng để qua ải.]

[Tầng 30 của em là khó nhất, em nhớ giúp mọi người đến thăm đám quỷ ở tầng 30 nhé. Đương nhiên, trừ những người… đã chec, những người còn sống sẽ giúp em thăm hỏi ‘người nhà’ của họ.]

[Đáng tiếc, lúc ấy Minh thần chec vào ngày thứ sáu, bị giec lúc gặp Boss lớn bị chặt đầu, nên bọn chị cũng không biết ngày thứ bảy sẽ xảy ra chuyện gì.]

Thấy tin tức chị Hồng tiết lộ cùng mấy lời hỏi thăm ân cần, tôi duỗi lưng , bình tĩnh đáp:

[Cảm ơn nhé, em luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người. ]

Nếu không biết ngày thứ bảy sẽ xảy ra chuyện gì, thì trước tiên cứ hoàn thành tốt nhiệm vụ ba ngày tới.

12

Trước khi ra cửa, Tư Tư cố tình đến trước mặt Boss lớn, ngửa mặt lên nói:

“Nhanh chọc con đi, con muốn biến thành váy đỏ, váy trắng trông yếu quá, lát nữa sao dọa được mấy thứ kia.”

Boss lớn bị chặt đầu gõ gõ đầu cô bé: “Con chỉ cần chơi vui là được, có cha ở đây, ai dám động đến mẹ con?”

Ông Ruột khoái chí sờ sờ cái bụng đã được vá cẩn thận, tiếp lời:

“Đúng vậy, nếu thực sự không được thì để ba ra tuyệt chiêu móc ruột rồi tới trước cửa nhà bọn họ.”

Bà Đen vừa đắp mặt nạ rau quả vừa nhô đầu ra nói:

“Không được, mấy người chưa đọc ‘Quy định của cao ốc gia đình hạnh phúc’ à? Chúng ta là dân bản địa, trong vòng ba ngày không được xuống lầu đi theo con dâu, con bé phải tự dựa vào sức mình thôi.”

Ba con q...uỷ cứng người.

Cuối cùng Boss lớn mất đầu đảo tròng mắt đen nhánh.

Anh ta chợt nhớ ra một chuyện.

Thế là lập tức gỡ đầu mình xuống, vươn tay móc móc vết sẹo trên cổ, từ trong đấy rút ra một cán d..ao.

Sau đó, anh ta cầm cán d..ao kéo kéo một lúc, rồi lấy ra một cây d..ao đầy rỉ sắt… lưỡi d..ao còn bốc ra từng luồng khí đen dày đặc.

Đương nhiên, tôi không nhìn rõ được mấy động tác ngầu lòi ấy.

Tôi chỉ thấy hai người một lớn một nhỏ lúc nhìn thấy da...o phay liền thét lên rồi lui về sau ba bước.

Người đàn ông đi đến trước mặt tôi, dịu dàng đưa dao phay cho tôi:

“Niệm Niệm, cầm nó đi, có nó thì không ai dám ra tay với em.”

“Xét về thực lực, tôi có thể tính là mạnh nhất nơi này, nó có thể cắt đầu tôi, thì đương nhiên cũng có thể lấy đầu của các con q...uỷ lầu dưới.”

Tiếng thông báo máy móc đột nhiên vang lên bên tai, đây là loại thông báo riêng:

[Chúc mừng người chơi nhận được đạo cụ cấp SSSSS “Dao mổ ái tình”. ]

Vậy…vậy mà anh ta lại vì tôi làm đến mức này.

Người chec kiêng kỵ nhất những thứ từng giết mình, nhưng anh ta lại rút nó ra rồi thành kính đưa tôi làm vũ khí.

Chỉ có những người đang bình luận sắp phát đ*ên:

[Móa ơi! Cây d...ao dùng để c..hặt đầu Boss lớn chính là đạo cụ đỉnh cấp! ]

[Ôi thần linh ơi! Phó bản cấp S mà lại có đạo cụ cấp 5S, lại còn bị người chơi mới đoạt được. ]

[Hay hay hay! Tất cả hội trưởng ở các công hội lớn đều đến rồi kìa, định c*ớp người à? Ninh Niệm vừa đến đã có thể vào công hội lớn, thiệt ganh tị quá đi. ]

Tư Tư thấy người đàn ông làm thế bèn lập tức xông vào phòng, lục tung tủ quần áo, lấy ra một bộ váy trắng phẳng phiu không một nếp gấp, rồi lao thẳng đến chỗ tôi.

Có lẽ vì e ngại d...ao phay trong tay tôi, váy trắng trên người và trong tay Tư Tư đều biến thành màu đỏ như m...áu.

Tư Tư ném váy đỏ đang cầm trong tay qua chổ tôi, váy đỏ xuyên qua người tôi, biến lớn, rồi phủ lấy người tôi.

Tư Tư ôm eo tôi cọ cọ, mặt mũi tràn đầy quyến luyến: “Mẹ, đây là bộ váy con mặc khi bị giec, mẹ mặc đi, nó có thể bảo vệ mẹ.”

Tiếng máy móc lại vang lên: [Chúc mừng người chơi đạt được đạo cụ cấp SSSS “Váy thiên sứ” . ]

Tôi còn chưa kịp cảm động, thì ông Ruột đã kéo đứt cái ‘áo len’ mà tôi vất vả lắm mới khâu được, sau đó móc ra một ‘cọng len’ vo tròn, đưa cho tôi để phòng thân.

Tiếng máy móc lại vang lên: [Chúc mừng người chơi đạt được đạo cụ cấp SSS “Bụng tể tướng”.]

Bà Đen lập tức theo sau, gọn gàng giật đứt cái tay đen như than cốc, đưa cho tôi và bảo là có thể dùng lúc nguy cấp.

Tiếng máy móc lại vang lên lần nữa: [Chúc mừng người chơi đạt được đạo cụ cấp SS “Cây khô gặp xuân”.]

Bão bình luận: [Hít hà.]

13

Bốn Boss lớn đồng loạt ra ngoài, lưu luyến không rời tiễn tôi đến tận… cổng lớn lầu ba mươi.

Tôi nhìn đống đạo cụ, lại nhìn váy đỏ đang mặc trên người, cảm động muốn khóc.

Ai nói đây là trò chơi kinh dị? Đây chẳng phải là người nhà đáng yêu nhất của tôi hay sao?

Bão bình luận nói với giọng chua lè:

[Nếu cho tôi mấy đạo cụ này, tôi cũng cảm thấy họ đáng yêu.]

[Không thể không thừa nhận, Ninh thần đúng là có bản lĩnh, chí ít cô ta có thể sống ở tầng ba mươi đến tận bây giờ, thậm chí còn được các Boss lớn yêu thích.]

[Nói cũng đúng, mấy người chơi trước còn chưa vào được cửa tầng ba mươi nữa là, toàn bị bé loli mặc váy máu giec sạch.]

[Theo tôi thấy, có bốn Boss lớn làm chỗ dựa, lại có nhiều đạo cụ trâu bò như vậy, chắc chắn Ninh thần có thể qua ải!]

[Y chang cảm giác nhà tôi có con gái mới lớn, hu hu hu ~]

Vừa đến tầng 29, tôi lễ phép gõ cửa, vừa gõ được một tiếng, cửa đã mở ra.

Theo tin tức thu được trên nhóm chat, người chơi tầng này đã tiêu lâu rồi.

Bên trong cánh cửa là một cặp chị em sinh đôi, xem chừng còn ở độ tuổi thiếu niên, bọn họ cảnh giác nhìn đạo cụ trong tay tôi, đặc biệt là cây d...ao cùn, rồi mỉm cười lấy lòng:

“Là hàng xóm tầng 30 à? Đến thăm hỏi thì cứ đến thôi, mang theo vũ khí làm gì? Chẳng lịch sự tí nào. Đây là tấm thẻ thăm hỏi của tầng 29, mời ngài nhận cho.”

Nếu không phải đầu của chúng bị bể nát nhìn không ra hình dạng cùng mớ quần áo đang bốc mùi thì chắc sẽ thân thiện hơn.

Tôi cầm tấm thẻ trông rất đơn giản, trên đó có vài hoa văn màu đen, không nhận ra hình thù.

Tôi cảm ơn hai chị em họ, rồi lễ phép hỏi thăm:

“Có thể mời chị vào trong uống ly trà hay không? Chị nghĩ, mình có thể nói về kết cục của mẹ và kẻ thù của bọn em.”

Đúng vậy, thật ra lúc tiến vào trò chơi kinh dị này, khi đứng dưới lầu, chẳng phải tôi không làm gì hết.

Trong khi mọi người đang tranh nhau chọn tầng, thì tôi rảnh rỗi dạo năm vòng quanh cao ốc.

Rốt cục ở trong đống rác bị khí đen bao quanh, trong một đống nôn đầy chất nhầy chẳng biết là chất gì, lấy được một tờ báo bị vứt bỏ.

May thay, đây là nghề cũ của người nằm ở dưới đáy xã hội như tôi.

Tôi là cô nhi, chuyện thường làm lúc nhỏ là lục thùng rác, xem có gì để ăn hay không.

Mà chỗ này, thường hay bị người chơi bỏ sót.

Huống chi, bọn họ còn đang vội vã tranh nhau lên lầu, căn bản không nghĩ tới bên ngoài còn có thứ gì đó.

Tôi chẳng chút ghê tới dí mặt vào tờ báo, nhìn thật kỹ, thấy trên đó có ghi về nguyên nhân cái chec của các con q...uỷ ở ba mươi tầng trong phó bản ‘Gia đình hạnh phúc’, thậm chí còn đính kèm hình.

14

Bão bình luận lại sôi trào:

[Đậu xanh, tôi bỏ lỡ gì à? Hồi trước tôi thấy chị gái này nằm rạp trên đất bới rác, tôi còn tưởng do chị ta đói.]

[Không trách cậu, cũng tại camera không zoom cận cảnh, bên bọn tôi có thấy tờ báo trong tay cô ta đâu, còn tưởng cô ta ăn rác.]

[Nghĩ đi nghĩ lại, tại sao tờ báo đó một người cận thị có thể nhìn thấy, còn đám tinh mắt như bọn mình lại không.]

[Vì cô ta chỉ m..ù một phần mắt, còn bọn mình mù cả trái tim.]

Hai chị em ở tầng 29, vào một ngày trước sinh nhật mười tám tuổi, bị ba ruột lừa lên sân thượng, sau đó bị ba ruột và tình nhân đẩy xuống.

Bởi vì cha của bọn họ ở rể, nên luôn nghĩ cách chiếm tài sản của mẹ.

Cuối cùng vì không muốn để hai đứa nhỏ này lớn lên rồi kế thừa tài sản, nên tình nhân của ba họ đã nghĩ ra âm mưu á..c độ..c như thế này, mà ba ruột của họ lại gật đầu đồng ý.

Ba năm sau cái chec của chị em bọn họ, người ba ruột cùng tình nhân bị phán tử hình, án tử được chấp hành ngay lập tức.

Còn mẹ của họ cũng đóng cửa công ty, mang theo ảnh chụp của hai người, bắt đầu du lịch vòng quanh thế giới.

Uống xong một ly trà, cũng kể xong câu chuyện.

Hai chị em sinh đôi mặt đầy nước mắt nhìn tôi đứng dậy.

Tới cổng lớn của tầng 29, tôi bỗng nhiên đưa tay phủi bụi đất dính trên quần áo họ:

“Từ hôm nay trở đi, hãy sống cho thật tốt, dù là ở đây đi nữa.”

“Chỉ cần nhớ về nhau, một ngày nào đó, hai đứa sẽ gặp lại mẹ mình.”

Nhìn bọn họ gật đầu, tôi vui mừng xoay người đi xuống dưới.

(...)

Quảng cáo
Trước /10 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vừa Gặp Đã Yêu:độc Sủng Vợ Bé Nhỏ

Copyright © 2022 - MTruyện.net