Kiếp trước, tôi và Tạ Uyên đều là phú nhị đại, hai gia tộc liên hôn với nhau.
Nhưng anh ta lại đem lòng yêu cô bé lọ lem của công ty, khăng khăng muốn từ hôn với tôi.
Tôi tốt bụng khuyên anh ta: "Hiện tại hoàn cảnh đang xuống dốc, sức khỏe của bác Tạ lại không tốt. Không bằng chúng ta đính hôn trước, ổn định giá cổ phiếu, để Tạ gia vượt qua cửa ải khó khăn về tài chính rồi nói sau."
Ngày đó, cô nàng lọ lem lựa chọn phá thai, rời xa anh ta.
Hôn lễ của chúng tôi tiến hành thuận lợi, nhưng Tạ Uyên lại hận tôi cả đời.
Sau đó, chúng tôi gặp tai nạn xe cộ. Trước khi chet, Tạ Uyên cầu xin tôi, kiếp sau hãy buông tha hắn, cả hai đừng làm vợ chồng nữa.
Vừa mở mắt, tôi đã trở về ngày đính hôn năm đó...
Tôi cười ra nước mắt.
Tốt, buông bỏ tâm ý giúp người, tôn trọng vận mệnh người khác.
Kiếp này, tôi sẽ thành toàn chuyện tốt của bọn họ.
Để cho hắn vì yêu mà từ bỏ cuộc sống hào môn, đi theo tình yêu thuần khiết của mình đi.