1. mTruyen.net
  2. [Zhihu] Điều ước của hiện tại!
[Zhihu] Điều ước của hiện tại!

[Zhihu] Điều ước của hiện tại!

10 10 1
Thể loại : Ngôn Tình
Tác Giả :
Số Chương : 11
Trạng Thái : Hoàn
Cập Nhật : 10:01 22/07/2024
Chương Mới : Chương 11
Lượt xem : 64,655
Giới Thiệu Truyện:
Tối hôm đó, tôi nhận được một cuộc gọi từ bạn gái của tôi, cô ấy tinh nghịch ra lệnh cho tôi ra ngoài và gặp cô ấy ngay bây giờ.



Tuy nhiên, cô ấy đã chế.t, trong một vụ tai nạn xe hơi 4 năm trước và khi tôi nhận được cuộc gọi, đó là ngày giỗ của cô ấy.



Ngày 14/7/2018, chuyến bay của tôi bị hoãn do thời tiết và hạ cánh lúc 3 giờ sáng.



Vừa mở điện thoại di động lên, liền nhận được điện thoại của đàn anh bảo mau đến bệnh viện Bảo Sơn ngay!



Tôi hỏi có chuyện gì, hãy bĩnh tĩnh nói trước.



“Tiểu Ngọc,” anh ấy nói, “Tiểu Ngọc gặp tai nạn."



Tai tôi như ù đi và đầu cảm giác ong ong.



Hôm đó là kỷ niệm ba năm tôi và Tiểu Ngọc yêu nhau, nếu chuyến bay không bị hoãn, tôi định sẽ cầu hôn cô ấy vào lúc nửa đêm.



4h30 sáng, tôi đã thấy cô ấy trong bệnh viện.



Người phủ một tấm vải trắng, làn da trần nhợt nhạt, đôi bàn tay lạnh cứng.



Không giống đôi bàn tay của Tiểu Ngọc chút nào.



Nhưng trên báo cáo khám nghiệm tử thi nêu rõ ràng Tiểu Ngọc đã qua đời trong

một vụ tai nạn xe hơi ở ngã tư đường Thanh Hà và Ôn Châu, vào lúc 6:10 chiều.



"Đó là một chiếc xe tải. Tài xế đã lái xe trong trạng thái buồn ngủ và anh ta không kiểm soát được tốc độ... Lý Đồng!" Đàn anh đột nhiên giữ chặt tay tôi.



Khi tay tôi đang định vén tấm vải trắng che mặt Tiểu Ngọc lên.



Tôi nói: “Buông ra.”



“Lý Đồng, tốt nhất là… đừng nhìn.”



Tôi nghẹn ngào nói: “Buông ra.”



Anh ấy không ngăn cản tôi nữa.



Tôi từ từ nâng tấm vải trắng lên.



Cô ấy vẫn rất xinh đẹp, lông mày và đôi mắt mềm mại, giống như mọi khi cô ấy nằm trên giường mỗi sáng.



Chỉ là, trên cổ, hình như có một vết thương.



Và vết thương đó kéo dài xuống phía dưới. Sâu và lớn hơn! Toàn bộ cơ thể của cô ấy... đã bị phá hủy hoàn toàn.



Tôi ngã gục xuống đất.



Tim như bị dao đâ.m.



Tôi thật sự rất muốn khóc thật lớn nhưng nước mắt không hề chảy nổi và cổ họng

cũng không thể phát ra bất cứ âm thanh nào



"Anh dám quên ngày kỉ niệm của chúng ta!! Mai anh phải đền bù cho em.”



Tôi biết đây là ảo giác, bởi vì đây là dòng tin nhắn mà Tiểu Ngọc đã gửi cho tôi trên WeChat.



Nhưng không thể ngờ đó lại là tin nhắn cuối cùng trên WeChat.



Tất cả câu chuyện giữa tôi và cô ấy, không ngờ lại kết thúc bằng một câu nói bâng quơ như vậy...



Đột nhiên cổ họng trào lên, tôi nôn ra một ngụm lớn dịch vị



Comment, Review truyện [Zhihu] Điều ước của hiện tại!


Copyright © 2022 - MTruyện.net
Đọc Truyện