Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
05.
Bức ảnh này có lẽ được chụp cách đây bảy tám năm.
Khi đó, Liễu Hiểu Hiểu vẫn chưa trở thành ngôi sao nữ và để tóc mái thưa.
Cố Minh Dật mặc một chiếc áo sơ mi trắng, rõ ràng là phong cách tối giản, nhưng giữa đôi lông mày hình kiếm và đôi mắt đầy sao, vừa nhìn là biết long trung nhân phượng.
Liễu Hiểu Hiểu thân thiết tựa vào Cố Minh Dật, mỹ nam mỹ nữ, vô cùng đẹp đôi.
Ngay khi bức ảnh này xuất hiện, cuộc khẩu chiến lập tức kết thúc.
Bài đăng trên weibo của Cố Minh Dật nói rằng anh không biết Liễu Hiểu Hiểu đột nhiên mất hết uy tín.
Người hâm mộ của Liễu Hiểu Hiểu là người thắng lớn, họ viết "Tôi đã nói với bạn là một đôi tình nhân trẻ đang cãi nhau. Bạn cứ không tin tôi" và "Cố tổng cũng thật là, trên mạng xã hội lại nói lời ác độc như vậy, trở về chắc chắn bị Hiểu Hiểu chúng ta cho quỳ ván giặt đồ.”
Cùng lúc đó, tài khoản weibo phụ của Liễu Hiểu Hiểu "vừa hay" bị lộ.
Trong tài khoản phụ không có nhiều bài đăng, chỉ có vài phần nhật ký.
“Hôm nay anh ấy kết hôn, tôi đứng một mình dưới mưa, trong lòng lạnh như bị mắc mưa vậy.”
"Tôi không trách anh ấy, ở buổi lễ tốt nghiệp đều là người phụ nữ kia quấn lấy, anh ấy mới cùng cô ta nhảy một điệu, uống một ly rượu.”
“Trong ly rượu đó nhất định có thuốc. Cô ta cứ như vậy mà mang thai đứa con của anh, anh phải có trách nhiệm với cô ta.”
"Tôi không ghét ai cả, tôi chỉ hận số phận, lại ngăn cản những người thực sự yêu nhau đến với nhau.”
Tôi nhìn vào màn hình điện thoại, đầu ngón tay có chút run rẩy.
Người đại diện khuê mật bước tới và đắp chăn cho tôi.
“Cho dù lúc này chúng ta có nói rõ, cũng sẽ không có người tin…” Cô ấy thấp giọng lẩm bẩm.
Tôi đặt điện thoại xuống, khẽ thở dài: “Tớ muốn ngủ một giấc thật ngon.”
Tôi mơ về điệu nhảy mà Liễu Hiểu Hiểu đã nói đến.
Cố Minh Dật kéo tôi lại, tôi xoay người trong khán phòng sáng rực, váy xòe ra.
Đôi mắt anh ta rất đẹp, sáng hơn cả chiếc đèn chùm pha lê, tôi chìm đắm trong ánh sáng đó, không thể tỉnh lại được.
Tôi đã thích Cố Minh Dật từ ngày đầu tiên của năm thứ nhất.
Gương mặt của anh tỏa sáng trong đám đông, là nhân vật đứng đầu trong số những nhân vật có sức ảnh hưởng, mỗi lần anh mặc vest lên phát biểu trước hội học sinh là vô số lời cảm thán của học muội.
Tôi đã làm rất nhiều điều vụng về để thu hút sự chú ý của anh.
Mặc trang phục búp bê đi phát tờ rơi trên con đường anh hay đi, lớp tự chọn cũng phải tìm mọi cách để được xếp vào nhóm cùng với anh.
Kết quả là vào màu hè cực kỳ nóng,trong bộ đồ búp bê, ngay khi tôi nói "Xin chào, bạn cùng lớp" với Cố Minh Dật, tôi đã ngất xỉu vì say nắng, Cố Minh Dật đã cõng tôi đến phòng y tế của trường.
Sau khi tham gia nhóm của lớp học tự chọn, tôi quyết định khiến Cố Minh Dật bị sốc bởi tài năng của mình nên tôi đã thức ba đêm và đọc năm tài liệu gốc tiếng Anh, hậu quả của việc thiếu ngủ quá nhiều là khi thuyết trình đầu óc của tôi trống rỗng. Cố Minh Dật đến bên cạnh tôi, dùng Tiếng Anh trôi chảy cứu tôi một trận.
Tôi cuối cùng cũng cảm thấy Cố Minh Dật cũng có thể thích tôi một chút.
Dù sao khi tôi đưa cho anh một tờ giấy nhắn tại buổi vũ hội tốt nghiệp, hỏi liệu anh ấy có thể trở thành bạn nhảy của tôi hay không, tôi đã nhìn thấy một nụ cười hiếm hoi trên khuôn mặt luôn lạnh lùng đẹp trai đó.
Anh ấy đồng ý.
Những gì Liễu Hiểu Hiểu nói đều là giả, tất nhiên tôi chưa bao giờ bỏ thuốc.
Nhưng chúng tôi uống không chỉ một ly rượu mà rất nhiều ly.
Lúc Cố Minh Dật đưa tôi trở lại xe, anh ngồi cạnh tôi, hai cúc áo sơ mi chưa cài, hơi nóng lùa vào tóc tôi.
Tôi tự nhủ, ai cũng phải dũng cảm theo đuổi tình yêu một lần trong đời.
Vì thế tôi lập tức tháo dây an toàn, lao tới hôn Cố Minh Dật.
Tài xế hoảng sợ đến mức phanh gấp.
Đầu của tôi suýt đập vào ghế trước, nhưng cũng may Cố Minh Dật đã kéo tôi vào lòng.
Tôi nhớ mùi hương của anh ngày ấy, mùi nước hoa thoang thoảng hòa với hơi nóng của rượu.
06.
Những gì Liễu Hiểu Hiểu nói không đúng nhưng cũng không hoàn toàn sai.
Ví dụ, tôi thực sự không chắc liệu Cố Minh Dật có cưới tôi nếu như sau buổi khiêu vũ đêm đó tôi không có Tiểu Đa.
Sau khi kết hôn, tôi và anh rất ít liên lạc, anh thường xuyên phải đi công tác ở nhiều chi nhánh và rất ít có thời gian ở nhà, anh còn cấm tôi hỏi thăm tình hình công ty.
Có thể nói, sau sáu năm kết hôn, tôi vẫn chưa hiểu rõ Cố Minh Dật.
Đôi khi tôi nghĩ anh yêu tôi, ví dụ như có một lần tôi bị ốm, Cố Minh Dật từ nước ngoài bay về trong đêm và ở lại với tôi cả đêm.
Nhưng ngày hôm sau cơn sốt của tôi đã qua, trong nhà đã vắng tanh.
Lúc đó Tiểu Đa mới bốn, năm tuổi, tôi hỏi nó có gặp bố không, nó lắc đầu rất mạnh.
“Bố không có về nhà.”
Tôi hỏi: “Bố bảo con nói thế phải không?”
Tiểu Đa im lặng.
Tôi lập tức tin Cố Minh Dật trở về không phải là ảo giác của tôi.
Nhưng tôi không hiểu, nếu anh yêu tôi thì tại sao lại không muốn để lại dấu vết.
Có rất nhiều cuộc thảo luận về tôi trên mạng, nhưng trong thời đại ngày nay, kiểu thảo luận đó coi như là một chuyện xấu.
Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, người đại diện khuê mật đã lao vào, ôm rồi lắc tôi một cách phấn khích.
Tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được một đạo diễn phim điện ảnh nổi tiếng đã gửi cho tôi một email, mời tôi tham gia bộ phim mới của ông ấy diễn một vai nữ minh tinh dân quốc.
“Bản chất gây tranh cãi và cảm giác câu chuyện của cô Tần chính là điều tôi đang tìm kiếm.” Đạo diễn nói trong email: “Mọi người có thể đọc kịch bản trước.”
Sau khi đọc kịch bản, tôi biết tại sao đạo diễn lại chọn tôi.
Nhân vật này là một nữ minh tinh bốc lửa của Trung Hoa Dân Quốc, xinh đẹp, trong sáng nhưng cũng phải chịu vô số lời chê bai, vu khống, đằng sau vẻ đẹp của cô là cảm giác vụn vỡ.
Bên trong hay bên ngoài kịch bản, vòng xoáy dư luận đều quay quanh tôi một cách kỳ lạ.
Tôi biết nếu diễn tốt vai này, có thể tôi sẽ ghi tên mình vào lịch sử điện ảnh.
Tôi nhanh chóng trả lời email và đồng ý tham gia.
Tuy nhiên, mọi việc không diễn ra suôn sẻ như tôi nghĩ.
Ngày đầu tiên gia nhập đoàn, vừa đến phòng họp khách sạn đã thấy đạo diễn ném kịch bản xuống, rất tức giận.
Tư bản đã thay đổi kịch bản để nhét thêm người vào đoàn.
Ép buộc đổi từ phim đại nữ chủ thành phim song nữ chủ, nhân vật tôi đóng là một bông hồng đỏ rực lửa bùng cháy, nhân vật mới được thêm vào đương nhiên là một bông hồng trắng dịu dàng và thuần khiết.
Khi tôi nghe về thiết lập nhân vật này, trong lòng đã có dự cảm rồi.
Quả nhiên, xe bảo mẫu của tư bản lái tới, người bước ra chính là Liễu Hiểu Hiểu.
07.
Gia đình Liễu Hiểu Hiểu rất giàu có, con gái của một gia đình giàu có lại theo đuổi ước mơ diễn xuất trong làng giải trí, chẳng trách cô ta đã đóng vai công chúa nhỏ nhiều năm như vậy.
Ở một mức độ nào đó, cô ta và Cố Minh Dật mới là môn đăng hộ đối.
Sau khi chúng tôi ly hôn Cố Minh Dật cưới cô ta, gia tộc xí nghiệp quần anh tụ hội như vậy, công việc kinh doanh sẽ còn phát triển hơn nữa.
Lúc này, Liễu Hiểu Hiểu nở nụ cười đắc thắng, từ khi tài khoản phụ bị lộ ra ra, cô ta đã thành công gán cho tôi là một người phụ nữ mưu mô, dùng thuốc thượng vị. Còn cô ta chính là Bạch Nguyệt Quang, người đã cùng Cố Minh Dật trải qua bao nhiêu gian khó.
Đạo diễn không thích Liễu Hiểu Hiểu, nhưng ông cũng chẳng thể làm gì được.
Ngành sản xuất phim điện ảnh và truyền hình hai năm qua đã trải qua mùa đông lạnh giá, ngay cả những dự án của đạo diễn nổi tiếng cũng khó huy động vốn.
Ông hút một điếu thuốc và thở dài với tôi: “Không còn cách nào khác, nghệ thuật phải luôn vì tiền vốn mà nhường chỗ.”
Tôi hiểu sự khó khăn của ông ấy.
Tuy nhiên, Liễu Hiểu Hiểu không bỏ cuộc.
Cô ta đưa một nhóm biên kịch tiến tổ và bắt đầu sửa lại kịch bản.
Những cảnh quay của tôi ngày càng ít, cuối cùng hầu như đều là xuất diễn của cô ta.
Đạo diễn tức giận trên trường quay: “Bây giờ không biết kịch bản của tôi sẽ quay như thế nào.”
Nhà sản xuất nhận được tiền từ gia đình Liễu Hiểu Hiểu nên rất tự tin.
"Đạo diễn, nếu ông nhất quyết không quay phim, chúng tôi cũng có thể tìm đạo diễn khác."
"Đương nhiên, ông cũng có thể dựa theo kịch bản mình muốn quay phim, chỉ cần có thể tự mình gọi vốn..."
Nhà sản xuất còn chưa nói xong đột nhiên dừng lại.
Vì có một đoàn xe đi tới, chiếc Maybach dẫn đầu đã dừng lại.
Cửa xe mở ra, một bóng người mặc bộ vest cao cấp bước ra.
Là Cố Minh Dật.
Với vẻ mặt lạnh như băng, anh bước đến chỗ nhà sản xuất.
Nhà sản xuất biết giá trị tài sản ròng của Cố Minh Dật, trên mặt nở nụ cười nịnh nọt: "Cố... Anh Cố, sao anh lại đến đây?"
"Trên mạng có rất nhiều tin tức về đoàn làm phim của các anh, tôi tới xem náo nhiệt."
Hoàng hôn buông xuống, sắc trời càng ngày càng tối, Cố Minh Dật có chút cáu kỉnh, cắn một điếu xì gà.
Nhà sản xuất nhanh chóng châm lửa cho anh, ánh lửa bốc lên, chiếu sáng khuôn mặt Cố Minh Dật.
Đó là một kiệt tác của tạo hóa, tôi có thể nghe thấy những lời cảm thán bị kìm nén của những người xung quanh.
Mọi người đều biết Cố Minh Dật có khuôn mặt của ngôi sao điện ảnh, nhưng khí chất con người thật được nuôi dưỡng trong sự giàu có là điều mà một diễn viên không thể khắc họa được.
Tôi véo đùi mình một cách điên cuồng.
Tần Thời Sinh, sắc đẹp hại nước, đừng làm hôn quân.
Người đàn ông này không còn là của mình nữa.
Không còn là của mình nữa...
Quá trình tự thuyết phục của tôi vẫn chưa hoàn tất.
Cố Minh Dật bước tới chỗ tôi bằng đôi chân dài.
Anh bước đến gần tôi và nhìn nhà sản xuất.
Người sản xuất không hiểu tình huống này, vội vàng nở nụ cười: "Anh Cố..."
"Từ giờ trở đi, tôi là chủ đầu tư." Cố Minh Dật bình tĩnh nói.