Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tina cười tươi như hoa nói: "Lời tôi nói đây là rất đúng sự thật nha.
Lần này Uyển Dung có thể được lọt vào danh sách đề cử như thế, có ai mà không biết công lao của đạo diễn Wilson đối với Uyển Dung thực không nhỏ.
Bằng không vì sao có nhiều nữ diễn viên ưu tú như vậy, lại chỉ có một mình cô được lọt vào danh sách đề cử như thế hả?"
Trong lời nói của Tina còn có chút uất ức nho nhỏ.
Dù sao cô cũng đã hợp tác với Wilson không ít lần rồi.
Cho dù cô đúng là có chút xấu xa thực, nhưng khuyết điểm cũng không thể nào che lấp được ưu điểm chứ! Cũng không thể để cho một người nước ngoài như Ứng Uyển Dung chiếm tiện nghi như vậy được, Ứng Uyển Dung kia dựa vào cái gì hả?!
Đoàn làm phim còn chưa có đi lên lĩnh thưởng, vậy mà trước mắt trong nội bộ đã có mâu thuẫn, ầm ĩ huyên náo hết cả lên như vậy.
Wilson hối hận thật sâu khi để một người đần độn, không có mắt như vậy đến đây, nếu gây ra chuyện gì ầm ý, người bị mất tuyệt đối chính là bản thân ông.
Giọng nói lạnh lùng của Daniel vang lên: "Tài nghệ không bằng người ta, còn có lời gì hay mà nói ra? Cô cứ làm như người trong Ban giám khảo, ai cũng đều như cô, chỉ biết dùng tiểu não để suy xét hay sao?"
Tina cắn môi, quay mặt nhìn gương mặt tuấn mỹ Daniel.
Lời nói lạnh như băng của Daniel đã làm cho trái tim của cô đông cứng lại.
Cô ta chỉ có thể nhìn Ứng Uyển Dung nở nụ cười trấn an mọi người.
Con người tốt đều thuộc về Ứng Uyển Dung, ngược lại, Tina cô lại lộ ra là một người xấu xa hung ác.
Tina siết chặt lòng bàn tay.
Cần gì phải gấp gáp chứ? Không phải chỉ là một cái giải thưởng Sư tử vàng cho vai nữ phụ tốt nhất thôi sao? Chờ đến khi cô ta sinh ra đứa nhỏ xong, đứa bé gái trinh nữ đã trở thành đàn bà rồi, liều còn ai còn nhớ tới cô ta nữa đây?
Mà Tina cô lại muốn là người đứng ở trên đỉnh cao nhất kia.
Nghĩ đến đây, Tina nhìn về phía Ứng Uyển Dung, trong mắt cô ta liền tràn đầy sự thương hại, khiến cho cô lại càn rỡ nhảy nhót suốt hai ngày...
Giải thưởng bắt đầu được trao cho mọi người.
Ứng Uyển Dung ngồi ở trên ghế của mình, tâm tình cũng đã bình tĩnh lại không ít.
Có lẽ cũng là bởi vì cái chuyện được đề cử vào danh sách giải thưởng kia, cô xem như là một chuyện vui ngoài ý muốn mà thôi.
Cho nên có thể giành được giải thưởng cũng tốt, mà không giành được giải thưởng, cô cũng sẽ không đến độ quá mức thất vọng.
Tâm tính ổn định lại rồi, đương nhiên Ứng Uyển Dung cũng có tâm tình nghe người dẫn chương trình nói chuyện, xem biểu diễn.
Đợi đến thời điểm trao giải vai nữ phụ tốt nhất, thậm chí Ứng Uyển Dung cũng chưa lấy lại được tinh thần.
"Cao hứng đến mức choáng váng rồi sao? Mau đi lên nhanh đi kìa!" Emily trước cho Ứng Uyển Dung một cái ôm ấp, nói nhỏ ở bên tai cô một câu.
Ứng Uyển Dung hồi thần trở lại.
Một nụ cười tươi hoàn mỹ một lần nữa lại hiện lên ở trên mặt cô.
Ứng Uyển Dung đứng dậy ôm lấy đạo diễn Wilson một chút, nói lời cám ơn, sau đó mới cất bước đi lên sân khấu.
Ngọn đèn đuổi theo cô cho đến tận sân khấu.
Ứng Uyển Dung lên sân khấu tiếp nhận cúp.
Ở dưới sân khấu tiếng vỗ tay như sấm vang lên.
Ứng Uyển Dung nhìn lên màn ảnh đen nhánh, tựa như nhìn thấy chính Cao Lãng cùng mấy người Vưu Lương Tài bọn họ đang quan sát hiện trường.
"Ngày hôm nay có thể được nhận giải thưởng này, đầu tiên tôi xin được cám ơn đạo diễn Wilson đã tạo cho tôi cho cơ hội được tham gia vai diễn này." Ứng Uyển Dung cúi
.