Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ba Nghìn Kiếm Giới (Bản Dịch
  3. Chương 665: Thể chất Bán Linh
Trước /70 Sau

Ba Nghìn Kiếm Giới (Bản Dịch

Chương 665: Thể chất Bán Linh

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Lúc này Tô Dạ đang ẩn nấp ở trong bóng đêm, quan sát rõ ngôn ngữ thần thái của cả hai bên, hắn không có hứng thú đối với Hứa Lãng hay là Phàn Vân Hề, nhưng hắn thật sự muốn biết, vì sao nhiều năm như vậy các anh tài kiệt tuấn lại si cuồng Tần Uyển Du như thế, bởi vì chuyện này không liên quan tới mình, nên hắn cũng không thể đưa ra phán đoán chuẩn xác được.

“Trang Trọng chẳng qua là được hưởng lợi và hào quang từ môn phái, đừng tưởng là ta không biết lúc trước ngươi cũng có lòng mơ ước Tần Uyển Du, chẳng qua Khai Sơn Tông là môn phái mới lập, căn bản không có lực cạnh tranh, Thiết Vệ cốc cho các ngươi một vài chỗ tốt, đã cụp đuôi xám xịt rút lui.”

Từng câu từng chữ của Phàn Vân Hề như dằm đâm vào tim, Hứa Lãng lúc này đã là mặt mày âm trầm trả lời: “Bất kể ngươi ngậm máu phun người như thế nào, cũng không thể đi qua tay ta được.”

Phàn Vân Hề tựa hồ cũng không có ý định ra tay, mà là thanh âm càng lúc càng lớn, hắn hói: “Sắc đẹp của Tần Uyển Du thật sự đủ để khiến cho các môn phái tranh đoạt sao?”

Hứa Lãng cảm giác chuyện này đã vượt khỏi tầm kiểm soát của mình, hắn muốn ngăn cản Phàn Vân Hề nói ra cái bí mật kia, nhưng đã quá muộn.

“Còn không phải bởi vì thể chất Bán Linh hiếm thấy của Tần Uyển Du sao!” Một câu nói này của Phàn Vân Hề có ẩn chứa linh uy, cơ hồ vang vọng toàn bộ Thủ Kiếm thành!

Mà lúc này trên dưới phủ Thành chủ đều đã bình yên đi vào giấc ngủ, chỉ có thư phòng Tần Hi còn đèn đuốc sáng trưng, giọng nói này tự nhiên cũng truyền tới tai hắn, chẳng qua hắn vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục nhìn một quyển kiếm phổ tàn khuyết trong tay.

Nhưng một người khác ở bên cạnh án thư lại mở miệng nói: “Cha, Tuyệt Thế Hảo Kiếm thật sự tồn tại sao?”

Lúc này Tần Hi mới buông kiếm phổ xuống, sau đó ánh mắt tràn đầy xin lỗi nhìn Tần Uyển Du, chẳng qua ánh mắt này làm Tần Uyển Du cố tình tránh đi, bởi vì nàng không muốn tiếp thu, rồi lại không thể không tiếp thu.

“Uyển Du, thật là ủy khuất ngươi……”

Câu hỏi không nhận được câu trả lời, nhưng Tần Uyển Du biết, cha nàng phải hy sinh nàng để đổi lấy tánh mạng của người toàn thành, nhưng mà, thật sự có thể được như ý nguyện sao?

“Thể chất Bán Linh?” Tô Dạ đúng là chưa nghe nói qua cái này.

Kiều Bạch trong hồn hải đã gấp không chờ mà nổi, vội vàng giải đáp cho Tô Dạ: “Thể chất Bán Linh nếu tu luyện có thể nói là làm ít công nhiều, trời sinh trong cơ thể đã có một nửa là linh uy huyết nhục.”

Chẳng trách Tô Dạ cảm giác được, Tần Uyển Du mới mười sáu tuổi đã đạt đến Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ, nàng quả thực so với Chủng Tử lúc trước còn mạnh hơn một ít.

“Thể chất Bán Linh đã dung nhập vào trong huyết nhục của nàng, bọn họ chẳng lẽ còn có cách tách ra rồi gắn lên người mình?”

Kiều Bạch cười mờ ám nói: “Nếu là nam tử còn dễ nói, nhưng nếu là nữ tử, nàng ta chính là hồng nhan bạc mệnh.”

“Nói vậy là sao?”

“Bất kỳ một tu sĩ nào giao hợp với nữ tử có thể chất Bán Linh đều sẽ dần dần hấp thu linh thể khí trên người nàng, thời gian càng lâu thì lợi ích càng nhiều, tuy rằng cũng không thể hoàn toàn thay đổi.”

Tô Dạ suy tư trong một lát, có chút nghập ngừng hỏi: “Tần Uyển Du sau đó sẽ ra sao?”

Kiều Bạch nghe thấy vậy thở dài một tiếng: “Linh thể mất đi quá nhiều, đương nhiên sẽ tổn hại, nếu là Trọng Sinh cảnh còn dễ nói……”

Tô Dạ nhìn Kiều Bạch ấp a ấp úng cũng biết kết cục của Tần Uyển Du hẳn sẽ không được tốt đẹp, Trọng Sinh cảnh có thể tái sinh làn da, ngược lại không thành vấn đề, cho nên thể chất Bán Linh ở Thế Giới Trung Thiên và Thế Giới Đại Thiên cũng không tính là hiếm thấy, nhưng ở Thế Giới Tiểu Thiên lại là thứ cực kỳ hiếm thấy.

“Phàn Vân Hề, ngươi điên rồi!?” Hứa Lãng một lần nữa rống giận hấp dẫn lực chú ý của Tô Dạ qua đó.

“Thế nào? Ngươi vẫn còn nghĩ chuyện này là bí mật sao?”

“Chính bản thân ngươi không chiếm được, cũng không thể không cho người khác có được!”

Phàn Vân Hề tán thưởng gật gật đầu: “Những lời này ngươi nói rất đúng, Phàn Vân Hề ta không chiếm được, thì người khác cũng đừng hòng mơ tưởng.”

“Ngươi đúng là quá cuồng vọng, ngươi cho rằng ngươi có thể thắng được ta thì ngươi rất mạnh sao? Trang Trọng đứng ở hạng hai Thập Kiệt, mà ngươi chẳng qua chỉ đứng ở hạng sáu Thập Kiệt mà thôi!” Hứa Lãng thật sự cho rằng Phàn Vân Hề muốn cá chết lưới rách.

“Ngươi cũng thật ngây thơ, ngươi cho rằng, chỉ có một mình ta đến Thủ Kiếm thành này sao?”

Hứa Lãng đối chọi gay gắt trả lời: “Vậy ngươi cũng cho rằng chỉ có chúng ta đến Thủ Kiếm thành?”

“Đến nhiều cũng chỉ là đám phế vật.”

Hứa Lãng có chút dữ tợn nói: “Nói lâu như vậy mà ngươi vẫn chưa ra tay, chẳng lẽ ngươi sợ Thiết Vệ cốc trả thù?”

Phàn Vân Hề lại bắt đầu nở nụ cười lơ đãng: “Ngu xuẩn, ta chỉ đang đợi thêm người mà thôi.”

Hứa Lãng khinh thường trả lời: “Chờ người? Ngươi còn tưởng rằng có người giống như ngươi……”

Hứa Lãng còn chưa dứt câu, vài tên tu sĩ từ các phương hướng xuất hiện ở bên cạnh hắn, người thì hai tay chống nạnh người thì khoanh tay trước ngực, vẻ mặt tràn đầy châm biếm nhìn Hứa Lãng.

Hứa Lãng giật giật khóe miệng, nheo mắt lại rồi lại mở ra, tần suất nhanh đến kinh người, hắn chỉ vào vài tên tu sĩ quen mặt trước mắt, không dám tin tưởng nói: “Các ngươi đây là muốn cướp tân nương!”

Đám tu sĩ đó có năm người, Tô Dạ dùng hồn tri quan sát thì họ đều là tu sĩ Ngưng Dịch cảnh hậu kì, chẳng qua trên mặt mỗi người đều mang theo một chút mỏi mệt, trên người họ cũng nhiều ít dính ít máu.

Bởi vì trong hồn tri Tô Dạ hắn cảm nhận được, các hộ hoa sứ giả khác người thì chết người thì bị thương, những người này chỉ sợ là vừa trải qua một trận chiến đấu gian nan rồi chạy tới nơi này.

Bây giờ lại cộng thêm Phàn Vân Hề, tương đương với sáu người trong Thập Kiệt đều tụ ở chỗ này, cả người Hứa Lãng bắt đầu chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, đôi tay đang cầm cự phủ càng là trơn muột không thể cầm.

Số lượng đã không có bất kỳ ưu thế nào, bây giờ thậm chí hắn đang tự hỏi có nên tìm đại một cái lý do rời khỏi nơi này không, bởi vì hắn cũng không muốn mất đi tính mạng bởi vì nữ nhân của người khác, hơn nữa hắn cho rằng chính mình đã tận tâm tận lực lắm rồi.

Quảng cáo
Trước /70 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Một Thuyền Chìm, Trăm Buồm Giương

Copyright © 2022 - MTruyện.net