Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Binh Vương Bên Nữ Giám Đốc Xinh Đẹp - Hạ Thiên
  3. Chương 5: Anh nói chuyện có hơi bộc trực, nhưng lời nói đều là sự thật
Trước /20 Sau

Binh Vương Bên Nữ Giám Đốc Xinh Đẹp - Hạ Thiên

Chương 5: Anh nói chuyện có hơi bộc trực, nhưng lời nói đều là sự thật

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********

Chương 5: Anh nói chuyện có hơi bộc trực, nhưng lời nói đều là sự thật

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Những kim châm này sẽ lấy mạng của ông đấy!”

Giọng nói của Hạ Thiên không lớn, thậm chí còn rất nhẹ, nhưng câu nói này giống như một quả bom đột nhiên bị ném xuống, nổ tung trong phòng bệnh, khiến cho sắc mặt của mọi người thay đổi, căn phòng bệnh rơi vào trong bầu không khí yên tĩnh.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Hạ Thiên, từng người đều là vẻ mặt không có ý tốt, vẻ mặt hiện lên tức giận.

Nhất là ông già râu trắng có phong thái như thần tiên kia, vốn dĩ vẻ mặt ông ta hiền lành, trong nháy mắt đã giống như bầu trời u ám, hai mắt lóe lên ánh sáng sắc bén.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Chẳng qua người đầu tiên kịp phản ứng lại là ông lão mặc áo blouse trắng.

“Người trẻ tuổi không thể ăn nói lung tung.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Ông ta cau mày, vẻ mặt nghiêm nghị, giọng nói vô cùng nghiêm khắc: “Cậu không am hiểu châm cứu, làm sao biết sự huyền bí vô tận của thuật châm cứu chứ? Đây là phương pháp châm kim ba cạnh Thăng Long của Trương đại sư tiếng tăm lừng lẫy, sao có thể để cho cậu ở đây nói nhảm.”

Ông ta vừa lên tiếng, Liễu Thanh Thanh cũng lập tức kịp thời phản ứng.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Trên gương mặt xinh đẹp kia của cô hiện lên vẻ lạnh lẽo, đôi mắt như dao sắc lạnh thấu xương nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, lạnh lùng nói ra một câu.

“Anh nói linh tinh gì thế?”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Hạ Thiên cười nói: “Rất xin lỗi, anh nói chuyện hơi thẳng.”

Dừng một lúc, anh lập tức bổ sung một câu: “Nhưng lời anh nói chính là sự thật.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Lời nói vừa dứt, sắc mặt cha mẹ Liễu Thanh Thanh cũng trở nên âm trầm, rất không vui nhìn Hạ Thiên, sau đó lại nhìn về phía Liễu Thanh Thanh.

Ánh mắt kia giống như đang hỏi… Tên nhóc nguyền rủa ông nội con chết, chính là bạn trai của con à?

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Ra ngoài!” Liễu Thanh Thanh lại một lần nữa quát, sắc mặt khó coi đến cực điểm, lên giọng: “Biến ra ngoài.”

Hạ Thiên thờ ơ, khẽ cúi đầu nhìn về phía ông cụ trên giường bệnh, giống như đang giải thích: “Cháu cũng hiểu một số điều về châm cứu.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Ông cụ không lên tiếng, chỉ là mắt hơi nheo lại.

“Nhóc con miệng còn hôi sữa.” Đột nhiên một giọng nói khinh thường vang lên, chỉ thấy Trương đại sư ngồi ở cạnh giường chậm rãi đứng lên.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Ông ta mặc một bộ trang phục kiểu Hán màu xám, râu tóc bạc trắng, sắc mặt hồng hào giống như thần tiên nhập thế.

Chỉ là giờ phút này đây, trên mặt ông ta hiện lên vẻ giận dữ, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hạ Thiên, giọng nói lạnh lùng.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Lão phu làm nghề y hơn 40 năm, không biết đã chữa khỏi cho biết bao người bệnh, từ trước đến giờ chưa ai dám nghi vấn lão phu như thế, cậu nói, cậu hiểu về châm cứu ư? Ha ha ha, chẳng trách bây giờ khắp nơi đều là lang băm, hiểu một xíu châm cứu đã dám ở nơi đó nói xằng nói xiên, thật đúng là nực cười!”

Trương đại sư nhìn Hạ Thiên bằng nửa con mắt, ánh mắt khinh thường, giọng điệu lại càng không che giấu khinh miệt.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nếu như Hạ Thiên là một ông già 50 - 60 tuổi, nói không chừng, ông ta sẽ nghiêm túc ứng đối.

Dù sao châm cứu trong trung y, không có thời gian tích lũy và kinh nghiệm, căn bản không thể có thành tựu.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nhìn qua Hạ Thiên chỉ khoảng 25 – 26 tuổi, có lẽ đối phương hiểu sơ qua về châm cứu, nhưng nếu muốn nói đến tinh thông… Căn bản chính là nói mơ giữa ban ngày.

Quan trọng nhất chính là, cho dù có tinh thông châm cứu, ông ta cũng không sợ.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Giống như ông già mặc áo blouse trắng chính là phó viện trưởng bệnh viện Trung Sơn – Tôn Hữu Đức, Tôn Hữu Đức này tinh thông châm cứu, nhưng vẫn không xem hiểu châm cứu của ông ta.

“À.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Khóe miệng của Hạ Thiên hơi giương lên, hai má lúm đồng tiền như ẩn như hiện.

Anh quay đầu, ánh mắt lướt qua Liễu Thanh Thanh, sau đó dừng ở trên người cha mẹ cô, khách khí cười một tiếng.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Sau đó ánh mắt anh tiếp tục lướt qua ông già mặc áo blouse trắng, cùng với Trương đại sư đang chắp tay sau lưng, dáng vẻ như tiên nhân kia.

Cuối cùng Hạ Thiên lại một lần nữa nhìn về phía ông cụ: “Ông à, ông tin tưởng cháu không?”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nghe thấy vậy, ông cụ nhướng mày, ánh mắt nhìn chăm chú Hạ Thiên, Hạ Thiên không chút sợ hãi, nhìn thẳng vào ông cụ.

Một lúc lâu sau, ông cụ mới chậm rãi lên tiếng.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nhưng lời nói của ông cụ ý tứ sâu xa, khiến cho người ta không nghĩ ra.

“Tiểu Lục à, lúc ông còn trẻ, ông cũng là người tham gia quân ngũ 12 năm, thậm chí còn lên chiến trường giết địch, sau đó hưởng ứng chính sách ra khơi, làm buôn bán, trải qua trắc trở tạo nên cơ nghiệp.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Ông cụ không trách Hạ Thiên, ngược lại nhắc đến quá khứ của mình, trên mặt mang theo mấy phần hồi ức, trong mắt tràn ngập tang thương.

“Đáng tiếc… Ông nuôi một đứa con trai chỉ biết ăn chơi, mấy năm trôi qua đã khiến công ty rơi vào khốn cảnh, may mắn thằng bé không phải người xấu, chỉ là không thông minh, không hiểu được việc làm ăn.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nói đến đây, Hạ Thiên nhìn sang người đàn ông mập mạp, thấy mặt mũi ông ấy tràn đầy xấu hổ, nhưng lại lộ ra chút đắc ý nhỏ.

Ông cụ tiếp tục nói: “Điều duy nhất khiến ông vui mừng chính là, thằng bé cưới được cô vợ tốt, sau đó lại sinh cho ông một cô cháu gái ngoan, chỉ dùng thời gian năm năm, không chỉ cứu vãn công ty khỏi khó khăn, để công ty lớn mạnh, thậm chí ngày càng vượt qua ông già này.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Ông nội…” Vành mắt Liễu Thanh Thanh hơi đỏ.

Ông cụ lại một lần nữa ngăn cô lại, hai mắt chăm chú nhìn vào Hạ Thiên, ánh mắt sáng như đuốc: “Tiểu Lục à, ông nói với cháu nhiều chuyện như thế, là muốn nói cho cháu biết, Thanh Thanh rất vất vả, con bé phải gánh vác rất nhiều áp lực, nếu như lời nói của con bé có gì không đúng, mong cháu đừng so đo, cũng mong cháu giúp con bé nhiều hơn.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Vẻ mặt của Hạ Thiên cũng trở nên nghiêm túc, anh trịnh trọng gật đầu: “Cháu hiểu.”

“Ừ, vậy là tốt rồi.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Trong lòng ông cụ cảm thấy được an ủi, không tiếp tục buồn rầu nữa mà chính là chuyển đề tài: “Lúc ông tham gia quân ngũ đã ỷ vào mình trẻ tuổi, khỏe mạnh cường tráng, không chú ý đến sức khỏe, kết quả già mới biết được, để lại một số bệnh tật, mỗi khi trời mưa hoặc là khi thời tiết thay đổi, gân cốt, thậm chí là tất cả các khớp xương trên người đều đau, chẳng qua cũng không phải bệnh nặng gì, nhất là hiện tại sau khi Trương đại sư châm cứu cho ông, ông cảm thấy cả người rất nhẹ nhõm.”

Dừng một lúc ông cụ lại nói: “Ông tin tưởng cháu không có ác ý gì, nhưng vì sao cháu lại nói những kim châm này sẽ lấy mạng ông.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Câu nói này chính là nghi hoặc của mọi người, ánh mắt của tất cả mọi người đồng thời nhìn về phía Hạ Thiên, ánh mắt phức tạp.

“Ông à, hiện tại tất cả cảm giác của ông đều là hư ảo.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Hạ Thiên nhìn qua mọi người trong phòng bệnh, sau đó tiếp tục nói: “Giống như ông đã nói, đây là bệnh cũ của ông, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng những chiếc kim châm này lại đang làm hao mòn sinh lực của ông, cháu dám cam đoan, nếu mãi như thế, ông không sống được quá ba năm.”

Hạ Thiên vừa nói xong, trong nháy mắt Trương đại sư đã nổi giận.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Cậu nói năng lung tung gì thế, cậu đừng ở đây mà làm ra vẻ hiểu biết, dám ở chỗ này nghi vấn lão phu, đồ trẻ ranh dốt đặc cán mai, cho rằng mình hiểu được sơ qua châm cứu là có thể vung tay múa chân ở đây à?”

Tôn Hữu Đức – Phó viện trưởng bệnh viện Trung Sơn đứng ở bên cạnh cũng tỏ ra tức giận, giọng điệu sắc bén.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Người trẻ tuổi, tôi cũng hiểu một ít về châm cứu, tôi cam đoan mỗi huyệt vị mà Trương đại sư dùng đều không có vấn đề gì, đừng vu oan cho người ta như thế.”

Hạ Thiên chẳng quan tâm đến giọng điệu của ông ta, ngược lại hỏi.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Ông là ai?”

“Tôi là Tôn Hữu Đức – Phó viện trưởng bệnh viện Trung Sơn.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Ồ, thì ra là như thế, nếu đã vậy, tôi sẽ cùng ông nói qua.”

Hạ Thiên chậm rãi đứng thẳng người, giọng điệu thờ ơ, ánh mắt đảo qua người trong phòng bệnh, cười nói.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Cái gọi là lý càng tranh luận càng rõ, lời nói càng nói càng sáng tỏ.”

Nói xong, anh chỉ vào ngân châm ở trên hổ khẩu (khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ) và mu bàn chân của ông cụ: “Huyệt hợp cốc, thái trùng huyệt phối ngũ.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Sau đó anh lại chỉ vào ngân châm trên cổ tay và bắp chân của ông cụ: “Huyệt nội quan, túc tam lý, phối ngũ.”

“Lương khâu, công tôn phối ngũ.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Chi câu, dương lăng tuyền phối ngũ.”

“Ngoại quan, huyền chung phối ngũ.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

“Tam âm giao, khí hải phối ngũ.”

“…”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

[Giải thích: Hổ khẩu, huyệt hợp cốc… Là các huyệt vị trong châm cứu. Sau khi phối ngũ kết hợp thành phương huyệt thì tính đặc trị của mỗi huyệt tỏ ra nổi bật hơn.]

Tất cả những nơi được châm cứu trên người ông cụ, Hạ Thiên đều nói rõ từng huyệt vị.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Sau cùng ánh mắt Hạ Thiên nhìn thoáng qua mấy người đã xúm lại, sau đó nhìn Tôn Hữu Đức: “Những huyệt vị này phối ngũ cũng không có vấn đề gì lớn, ngược lại còn có ích lớn cho cơ thể.”

Dừng một lúc, lời nói của anh xoay chuyển, sau đó dùng tay chỉ về một phía, trầm giọng nói: “Thế nhưng điều kiện tiên quyết là không có hai ngân châm này.”

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Quảng cáo
Trước /20 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cái Móc Khóa

Copyright © 2022 - MTruyện.net