Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cậu Dám Không Thích Tôi
  3. Chương 14: Hắn?
Trước /27 Sau

Cậu Dám Không Thích Tôi

Chương 14: Hắn?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

" Gấu bông "

Cô quay sang nhìn cậu, cậu vẫn giữ nụ cười trên khuôn mặt. Trong đây có rất nhiều gấu bông là những con gấu bông cậu sưu tập lúc nhỏ, nó nhiều đến mức phải xây hẳng một căn phòng toàn gấu bông, cô thích thú chạy quanh phòng, cô lấy những con gấu bông xuống xây cho mình một chiếc giường bằng gấu bông. Cậu thì chỉ đứng im một góc nhìn cô vui vẻ chơi đùa mà khẽ cười.

" Sao rồi, mệt chưa tôi lấy nước cho cậu nha?"

Cô gật đầu mắt vẫn để tâm vào những con gấu bông xung quanh, cậu thở dài rồi cũng đi rót nước và lấy một ít đồ ăn vặt cho cô đề phòng cô mệt hay đói đều có sẵn đồ ăn và nước uống.

- Lát sau -

" Mệt rồi không chơi nữa "

" Vậy cậu ngồi xuống đây nghỉ tý đi "

Cô liền nằm xuống ngủ, cậu nhìn cô phì cười.

" Nè mau dậy đi "

" Có chuyện gì vậy? "

" Bây giờ có đi mua laptop với tôi không "

Cô mua máy xong liền chạy đến quán của chị còn cậu đã bị cô tống cổ về nhà. Và vừa tới nơi cô thấy có một đám người đang làm loạn.

" Cô có sao không? Chú đâu? "

" Đi công tác rồi "

Đám đó thấy cô tới liền giở giọng biến thái.

" Em xin đẹp ở đâu tới vậy. Nhìn là biết hàng ngon rồi "

Cả đám người đó cười phá lên, cô đưa laptop cho chị ra hiệu cho chị đi vào trong. Chị gật đầu rồi liền đi vào trong.

" Cô em xin đẹp này tính làm gì đấy? "

Hắn ta định đưa tay chạm vào mặt cô liền bị cô chặn lại đã một phát vào chân giữa của hắn. Một lát sau cảnh sát tới và đưa đám người đó đi, vết thương lần trước của cô chưa lành giờ lại thêm vết thương mới.

" Có sao không? "

" Mắt cô chưa mù đâu "

"..."

Bây giờ dù có bị đánh thế nào thì cái nết của cô vẫn khó ưa như vậy. Chị vừa băng bó vết thương cho cô vừa càm ràm vì cô nhất quyết không chịu đến bệnh viện. Nghe chị càm ràm như vậy riết cô cũng quen rồi nếu không nghe chị càm ràm chắc cô khó chịu chết chứ chẳng đùa.

" À đúng rồi "

" Sao nữa đấy? "

" Không có gì "

" Cháu giỡn mặt với cô đấy hả cháu gái "

Cô liền giật đầu. Chị thấy vậy lập tức đè mạnh vào vết thương của cô nhưng cô vẫn không hề phản ứng khiến chị càng quạo hơn.

" NGUYỄN MINH NGUYỆT "

- Lúc sau -

" Vậy là cháu nghỉ làm ở siêu thị thật rồi à? "

" Vâng '

" Vậy cũng tốt giành thời gian nghỉ ngơi, lo cho sức khỏe. Tối nay nhớ nghỉ ngơi cho tốt "

" Cháu biết rồi "

Vẫn là cô của tối hôm đó, cô đang cùng cậu đi dạo ở phố đi bộ, đi ngang qua thứ gì cô cũng muốn mua hết nhưng may là có cậu cản lại không thì chắc giờ cô chả còn đồng nào trong túi. Nhưng đi ngang qua quầy đồ ăn nào cậu cũng đều mua cho cô, cô ăn hết món này đến món khác, món nào cô không thích ăn cô sẽ đưa cho cậu ăn, cậu thì cũng vui vẻ mà ăn hết.

- Phía cô -

Cô vừa về đến phòng thì nhận được một cuộc điện thoại nhưng không phải của cậu ta.

" Sửa "

Có lẽ đầu dây bên kia muốn lập tức tẩn cô một trận.

" Tao mới bị đuổi "

" Ngu "

"..."

" Rồi là sao mày bị đuổi "

" Ở quán tao đang làm bị đám kia lại phá chủ thấy vậy nên đuổi luôn, giờ tao tính sang chỗ mày ở, mày ở trọ hay ký túc xá "

" Ký túc xá "

" Học phí trường là bao nhiêu tao cho em tao học ở ký túc xá luôn "

" Ồh vậy ai kia tính ngủ bờ ngủ bụi "

" Mày nín họng được rồi đấy "

"..."

" Được rồi cứ dẫn cậu ta qua đây "

Nói rồi cô liền tắt điện thoại. Có lẽ sắp tới sẽ phiền rồi đây. Trước khi chuyển đến đây cô sống chung với hai anh em nhà hắn, nhưng vì cô được học bổng của trường này được giảm học phí nên cô mới chuyển đến đây. Hắn và cô có điểm chung điều là không có cha mẹ, cả cô và hắn đều bị chính người thân của mình vứt bỏ. Hắn có một cậu em trai ngang tuổi cô hắn thì lớn hơn cô hai tuổi, em trai hắn cũng chịu cảnh bị vứt bỏ. Ba người họ vì có một điểm chung nên đã nương tựa lẫn nhau để sống đến bây giờ, ba người họ đã phải làm nhiều công việc để kiếm tiền sống qua ngày giờ đây cuộc sống của họ tuy đã ổn hơn nhưng không có nghĩa là sống tốt.

" Sao lại bỏ tôi "

Cô vẫn luôn thắc mắc tại sao họ lại bỏ cô, rốt cuộc là vì sao. Hắn ta cũng là có một quá khứ đau khổ nhưng cậu em trai là động lực duy nhất của hắn, đó là người thân duy nhất của và tất nhiên cô cũng là người bạn duy nhất của hắn. Từ lâu ba người họ đã coi nhau là một gia đình, nếu những người đó không yêu thương họ thì họ sẽ tự thương lấy nhau. Lúc này thì cậu gọi đến.

" Có chuyện gì? "

" Ngày mai có bài kiểm tra cậu nh.."

Cô lập tức cúp máy bỏ về phòng nằm ngủ. Tin nhắn reo lên thì ra là cậu, cậu chỉ nhắn chúc cô ngủ ngon cô nhìn rồi mỉm cười thả tim tin nhắn của cậu rồi nằm xuống ngủ.

Quảng cáo
Trước /27 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hôn Nhân Cao Một Trượng

Copyright © 2022 - MTruyện.net