Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tỷ đấu lũ Lão giả mặc một thân đạo bào màu xanh, chính là Chân Linh Biệt Viện viện trưởng, đoán đan kỳ chân nhân Huyền Dung.
Vị Huyền Dung đạo trưởng này ra vẻ hòa ái dễ thân cận, bộ dáng bình dị gần người, rất được biệt viện đệ tử cùng các tiện trưởng tôn kính. Chỉ thấy ông ta đứng trên lôi đài, bên người còn có hai vị trung niên tu sĩ ăn mặc theo dáng đạo gia.
Huyền Dung đạo cười dài nói: "Các đệ tử tu luyện khắc khổ, công của chư vị Lĩnh đội tiên trưởng không thể không kể a!"
Các vị tiên trưởng vội vàng cảm ơn.
Huyền Dung đạo trưởng chỉ hai người bên cạnh, nói: "Hai vị này xem ra các ngươi cũng nhận biết, nhưng đệ tử phía dưới e rằng còn chưa, cần phải giới thiệu một phen."
Dứt lời, chỉ vị tu sĩ cao gầy bên trái mình, nói: "Vị này là Huyền Tố chân nhân." Tiếp theo chỉ tu sĩ đỏ mặt phía bên phải, nói: "Vị này là Huyền Sách chân nhân."
Chúng đệ tử trong lòng đều lấy làm kinh hãi, lại là hai vị chân nhân!
Những đệ tử này ngày thường ngay cả vị đoán đan kỳ chân nhân duy nhất biệt viện, Huyền Dung viện trưởng, cũng là khó gặp, tuyệt đại đa số đệ tử đều là vào dịp năm năm tỷ thí mới gặp một lần. Lần này lại có ba vị chân nhân giá lâm, sao không khiến chúng đệ tử hưng phấn? Nếu là trong lúc tỷ thí biểu hiện su dị, bị bất kỳ một vị chân nhân nào vừa ý, lập tức liên có thể trở thành nội môn đệ tử, Dung huyết kỳ có hy vọng rồi.
Lục Bình nhìn ba vị chân nhân trên đài, tuy nội tâm cực kỳ ngưỡng mộ, nhưng trong lòng bảo trì một tia thanh
minh. Ba vị chân nhân giá lâm một cuộc tỷ thí của Luyện khí kỳ tu sĩ, xem ra lần tỷ thí này quả nhiên không giống tầm thường!
Chẳng qua là điều khiến cho Lục Bình nghĩ không hiểu là, có chuyện gì có thể để cho đoán đan kỳ chân nhân chú ý tới cuộc tỷ thí của những Luyện khí tu sĩ nho nhỏ này chứ?
Hơn hai trăm đệ tử sau khi rút thăm, bắt đối đánh chém, địa điểm tỷ thí đang ở trên tám tiểu lôi đài. Vòng thứ nhất sẽ phải quyết ra một trăm hai mươi tám người đứng đầu. Một ngày hai đợt, ngày thứ nhất lựa chọn ra top sáu mươi bốn người đầu.
Trên tám tiểu lôi đài dâng lên vòng bảo hộ nhỏ. Lục Bình biết vòng hộ tráo này là một loại trận pháp vận dụng, có thể tránh cho Dung huyết kỳ trở xuống đích công kích ngộ thương đến người ngoài lôi đài.
Trên mỗi lôi đài, một vị Dung huyết kỳ tiên trưởng chủ trì tỷ đấu.
Huyền Dung chân nhân cũng không dài dòng, trực tiếp tuyên bố tỷ thí bắt đầu. Chúng đệ tử đi đến trước trung ương lôi đài trang có lon chưa hai dãy thăm màu hồng lam rút thăm.
Lục Bình còn không có hy vọng xa vời là có vận khí rút được thăm không, không đâu mà cũng vượt vòng. Nhưng hắn lại hy vọng rút được thăm không gặp phải các huynh trưởng Luyện khí tầng tám, chín tầng. Dù sao trong hơn hai trăm người này, có hơn một nửa đều là Luyện khí tầng bảy tu vi.
Đối thủ vòng thứ nhất của Lục Bình là một vị đệ tử Luyện khí tầng bảy trung kỳ thuộc phân đội thứ mười hai. Tên đệ tử này có tuổi nhìn qua nếu so với Lục Bình còn nhỏ hơn, khoảng chừng mười lăm tuổi, vóc dáng cao gầy, gương mặt ngây thơ nhưng lộ ra ngạo khí nhè nhẹ.
Lý Thắng đúng là có cái đáng để kiêu ngạo. Hắn năm nay mới mười lăm tuổi mà đã đạt đến Luyện khí tầng bảy trung kỳ. Trong tu luyện hắn chẳng những có thiên phú, khắc khổ cố gắng cũng không kém chút nào so với những đệ tử khác. Không chỉ có gia tộc, ngay cả phân đội tiên trưởng cũng khen ngợi hắn tiến vào Dung huyết kỳ cơ hồ không có vấn đề gì.
Ở trong hàng đệ tử cấp hai có năm thiên tài. Bọn họ là Lâm Thịnh thuộc phân đội thứ nhất, Triệu Lang thuộc phân đội thứ năm, phân đội thứ bảy Sử Linh Linh, phân đội thứ mười bốn Lãnh Thiến, phân đội thứ mười tám Tiền Phi. Năm người này được xưng "Ngũ tú", đều là nhân vật đạt đến luyện khí tầng tám, tầng chính. Bởi vì năm người này đều ở trước mười bốn tuổi đã tiến vào Luyện khí hậu kỳ tầng thứ bảy.
Lý Thắng luôn luôn cho mình là “Đệ lục tú” gần sát với năm người này. Lần này tỷ thí nghe nói tông môn tưởng thưởng phong phú, gia tộc càng chuẩn bị thêm một
món cấp thấp pháp khí thượng hạng, ngoài ra còn trang bị thêm rất nhiều phụ lục, có thể nói là thân gia phong phú. Bản thân Lý Thắng càng hùng tâm bừng bừng, tự cảm thấy cho dù đụng phải huynh trường Luyện khí tầng tám cũng có thể chiến thắng. Cho dù gặp đệ tử luyện khí chín tầng tầm thường cũng không phải là không thể thử đấu một phen.
Cho nên khi gặp vị đệ tử luyện khí tầng bảy đứng trước mặt là Lục Bình đây, Lý Thắng rất tự nhiên cho là đây là viên đá lót đường cho mình tiến lên vòng kế tiếp.
Lục Bình nhìn hài tử mới lớn này, không khỏi bật cười một tiếng, rút ra thượng cấp pháp binh của mình, bày một thức mở đầu trong "Dong huyết luyện cốt kiếm", hướng Lý Thắng nói: "Học đệ, mời!"
Lý Thắng nhìn Lục Bình không ngờ lại dùng bộ kiếm pháp cơ sở này, có thể thấy được đây là một đệ tử bình thường không có gia học sâu xa đích, trên mặt vẻ khinh
miệt càng sâu, "Thang lang lang" một tiếng, huyền diệu tự đắc lấy ra một thanh đỉnh cấp pháp binh, bày ra thức mở đầu của một bộ công phu do gia tộc truyền xuống, thầm nghĩ, phụ thân nói bộ "Cuồng phong nhị thập tứ kiếm" này ở Luyện khí kỳ uy lực rất là khả quan, tên đệ tử không có xuất thân bối cảnh tầm thường này e rằng là ngay cả tên của kiếm pháp này cũng chưa từng nghe qua.
Lục Bình quả thật chưa từng thấy qua bộ kiếm pháp này, chẳng qua là nhìn nó rất giống món đồ chơi của hài tử hay tiểu tu sĩ đem ra khoe khoang, cảm thấy hết sức buồn cười. Nhưng hắn vẫn thông qua kiến thức xa lạ này, đem nguy hiểm tích chứa phát hiện ra chút ít.
Lý Thắng đem đỉnh cấp pháp binh cầm trong tay chớp động, một đạo bạch quang như thất luyện thoáng qua, Lục Bình nhất thời cảm thấy một cổ pháp lực giấu ở trong đạo bạch quang phát ra từ pháp binh này nhanh chóng hướng mặt hắn đánh tới, chiêu thức chưa tới, gương mặt đã bị cắt nhói đau rồi.
Lục Bình bình tĩnh ứng chiến, quay người lại tránh thoát khỏi đạo bạch quang, pháp binh trong tay biến thành một đạo kiếm khí chém ngược lại cổ tay của Lý Thắng.
Lý Thắng không chút để tâm, ỷ vào pháp binh sắc bén, đem pháp binh của Lục Bình hất hướng qua một bên, tay trái bấm một đạo thủ quyết, đồng thời trong miệng nói lầm bầm, một ngọn lửa dâng lên, chờ cho phép binh của Lục Bình bị tách ra sau, lộ ra chỗ trống liền đánh cho hắn trở tay không kịp.
Không ngờ hai món pháp binh đụng vào nhau, Lý Thắng chợt cảm thấy một đạo pháp lực hùng hậu truyền tới trên pháp binh của mình, nhất thời hậu lực không đủ, chăng những không đem pháp binh của đối thủ hất ra, ngược lại còn bị cô lực đạo này đây lui về phía sau hai bước mới hóa giải được.
Hỏa diễm quyết trong tay Lý Thắng bị cổ pháp lực này đẩy tới, đánh trật phương hướng, bị Lục Bình dễ dàng tránh thoát, bạo tán ra một ngọn lửa, bị Lục Bình phát ra một đòn Thanh Phong quyết thổi tắt không còn một mống.
Về khinh thị trên mặt Lý Thắng thu liễm không ít. Người này pháp lực hùng hậu như vậy, không ngờ không thua kém chi minh, xem ra đáng đấu một trận rồi. Bất quá khi nghĩ đến những món đồ trong trữ vật đại của mình, Lý Thăng nhất thời phấn khích hơn nhiều.
Lục Bình nhìn thanh kiếm thượng phẩm pháp binh trong tay mình bị chém mở ra một miệng rộng như hạt đậu, không khỏi trên mặt có chút cười khổ. Pháp binh này tới tay hắn bất quá ba tháng, chỉ đấu được hai lần đã bị hư hao nặng như vậy rồi.
Pháp binh trong tay Lý Thắng quật ngang, công đến lần nữa, một bộ "Cuồng phong nhị thập tứ kiêm" kiêm sau mau hơn kiếm trước, kiếm nào cũng nhanh, đồng thời pháp thuật trong tay hết đạo này tuôn ra đến đạo khác, thỉnh thoảng còn có mấy đạo phù lục xen lẫn ở trong đó, vỗ đầu phủ mặt đánh tới Lục Bình.
Lục Bình trong lúc nhất thời thật đúng là có chút luống cuống tay chân. Kiếm pháp của đối phương như cuồng phong quá cảnh, đơn giản là vô không bất nhập, bên trong còn kèm theo Hỏa Diễm quyết, Băng Phong Quyết, Phong Nhận quyết, Kim Kiếm quyết, Cự Mộc quyết các loại pháp thuật. Khi Lục Bình vất vả ỷ vào cơ sở vững chắc đạt được một thoáng để thở dốc, chưa kịp phản kích được một chiêu nửa thức, đối phương lại một đạo phù lục bổ tới.
Lục Bình nhìn từng đạo hạ phẩm thậm chí trung phẩm luyện huyết phù lục, coi như đó là những thứ không phải tốn tiền vậy đối với mình đánh tới, giống như từng cục linh thạch vụt qua trước mắt mình theo nước trôi đi, trong lòng hắn mắng to thứ cái đồ phá của phá nhà.
"Điều tốt cái là Lý Thắng coi như có chút lý trí, không đem thượng phẩm phù lục cũng làm thành nước trôi." Đang lúc Lục Bình cảm thán, một lá Băng Nhận phụ lục ở trước người hắn nổ lên, linh lực dao động cực lớn, dọa cho Lục Bình giật mình, hận không tiến tới tát cho tên kia một tát, đây rõ ràng chính là một tờ thượng phẩm phù lục!
Lạnh buốt khí lạnh, khi ba đạo băng đao trong suốt lung linh còn chưa đụng tới trên người hắn, lông tóc trên người Lục Bình bị dọa sợ đến dựng đứng cả lên.