Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
  3. Chương 730
Trước /855 Sau

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 730

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

CHƯƠNG 730

Trình Kiêu nhún vai, mỉm cười bình thản: “Chỉ tiện tay bắn thôi, rất đơn giản. Tôi đã nói rồi, những trò này toàn là trò trẻ con thôi.”

Mọi người đen mặt!

Quán quân thể thao cũng không dám nói như vậy đâu!

Sắc mặt Chu Lâm tái mét, ông ta sắp bị Trình Kiêu chọc tức phát điên đến nơi rồi. Đương nhiên, đa phần là do nhục nhã.

“Tôi không phục!”

Chu Lâm đột nhiên hét lên: “Tôi và cậu ta cùng bắn trúng hồng tâm, cậu ta chỉ đầu cơ trục lợi thôi. Nếu cậu ta bắn trước thì tôi cũng có thể bắn xuyên qua mũi tên của cậu ta!”

Trình Kiêu hờ hững nhìn ông ta, vừa nãy anh đã dùng linh lực lên mũi tên đó, ông ta chỉ là một người bình thường, sao có thể làm được?

Nhưng Trình Kiêu cũng không phản bác, nêu ông ta muốn tự rước lấy nhục thì anh cũng không ngại vả mặt ông ta thêm lần nữa.

Cậu Lý đảo mắt, sau đó hô to: “Đúng, ván này không công bằng! Không công bằng với huấn luyện viên Chu!”

“Tôi đề nghị thi đấu lại!”

“Đúng, thi đấu lại, lần này tốt nhất là hai người bắn cung cùng một lúc!”

Tống An Dân cũng muốn xem thử Trình Kiêu còn có thủ đoạn gì, cho nên hỏi Chu Lâm: “Chu Lâm, ông muốn thi lại một lần nữa sao?”

Chu Lâm đáp: “Đúng thế, lần này tôi và cậu ta thi bắn cung di chuyển, đồng thời bắn cung, xem ai bắn trúng bia nhiều hơn! Như thế ai cũng không thể giở trò!”

Lâm Ngọc vội nói: “Sao có thể? Rõ ràng là ông thua, tại sao phải thi đấu lại?”

Tống An Dân nhìn về phía Trình Kiêu đang rất bình tĩnh, cất tiếng hỏi: “Cậu là người trong cuộc, cậu nghĩ sao?”

Trình Kiêu hờ hững đáp: “Đến thì tiếp!”

Lâm Ngọc kinh ngạc hô lên: “Trình Kiêu, cậu điên rồi à? Đừng thể hiện nữa! Khi nãy chỉ là may mắn thôi, lần này chưa chắc có thể may mắn được như thế!”

Trình Kiêu khẽ mỉm cười: “Chị Lâm Ngọc, không phải tôi đã nói rồi sao? Có tôi ở đây, tất cả mọi người đều chỉ là con kiến, chị không cần lo lắng!”

Thật ra Trình Kiêu hiểu rõ dù anh không muốn thi, Tống An Dân cũng sẽ nghĩ cách bắt anh phải thi.

Lâm Ngọc bị thái độ lịch sự của Tống An Dân lừa rồi.

Mọi người lại thầm thấy tức giận trừng Trình Kiêu.

“Tên ranh con này đúng là quá ngông cuồng!”

“Huấn luyện viên Chu, lần này ông nhất định phải dạy dỗ cậu ta đàng hoàng!”

“Trút cơn giận cho chúng tôi!”

Tống An Dân nói: “Nếu hai người đều không có ý kiến, vậy trận đấu khi nãy xem như huỷ bỏ, đấu lại một lần nữa!”

Chu Lâm hô lên với nhân viên: “Chuẩn bị bia di động!”

Bia di động thật ra là hai nhân viên đứng từ xa ném bia hình tròn lên không trung, hai người Trình Kiêu và Chu Lâm phải bắn, ai bắn trúng nhiều bia hơn thì người đó sẽ thắng.

Quảng cáo
Trước /855 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Dị Thế Ma Hoàng

Copyright © 2022 - MTruyện.net