Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chiến Vương Ở Rể
  3. Chương 100: Đối mặt với vỡ nợ
Trước /1147 Sau

Chiến Vương Ở Rể

Chương 100: Đối mặt với vỡ nợ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Chương 100: Đối mặt với vỡ nợ

Liễu Nguyệt Hân cẩn thận chăm sóc Tiêu Hào.

Cô cầm lấy tay Tiêu Hào rồi nhìn anh, nhớ lại tất cả những gì đã có với anh. Từ thanh mai trúc mã đến khi cùng nhau lớn lên. Sáu năm chờ đợi cho tới bây giờ, hai người đã trải qua quá nhiều. Liễu Nguyệt Hân yêu Tiêu Hào sâu sắc, vẫn luôn như vậy.

Có lẽ trong sáu năm qua, đã có những nghi ngờ, thậm chỉ nghĩ rằng nhiều lần muốn từ bỏ. Nhưng cuối cùng Liễu Nguyệt Hân vẫn chống đỡ, sự lựa chọn của cô không hề sai. Cô cũng biết Tiêu Hào rất yêu mình.

Trong khoảnh khắc Tiêu Hào trúng đạn kia, trái tim Liễu Nguyệt Hân như vỡ nát. Cô hứa với bản thân mình, chỉ cần lần này Tiêu Hào không chết, cô sẽ ở bên anh cả đời. Không bao giờ hà khắc nữa, cô sẽ đối xử thật tốt với anh. Có lẽ, khi một người sắp mất đi rồi mới có thể thực sự cảm nhận được đối phương quan trọng với mình đến thế nào.

Nhìn lại mọi chuyện trước đây, Liễu Nguyệt Hân thực sự sợ hãi.

Hiện tại, nhìn Tiêu Hào an tĩnh ngủ say, hô hấp đều đặn, ở bên cạnh anh, Liễu Nguyệt Hân cảm thấy đây là một điều hạnh phúc không gì sánh được. Suy nghĩ một chút, có thể là bởi vì quá mệt mỏi, Liễu Nguyệt Hân ngủ thiếp đi bên cạnh giường.

Thực ra là Tiêu Hào để Liễu Nguyệt Hãn ngủ. Đã quá mười hai giờ đêm, Liễu Nguyệt Hân vẫn luôn ở bên cạnh Tiêu Hào, anh sợ cô sẽ kiệt sức. Tiêu Hào kéo tay Liễu Nguyệt Hân, một luồng sức mạnh thần bí truyền vào cơ thể cô. Liễu Nguyệt Hân chìm vào giấc ngủ, vô cùng ngọt ngào.

Tiêu Hào ra khỏi giường, rút bình dưỡng khí, bế Liễu Nguyệt Hân lên đặt cô lên giường. "Ngủ ngon nha bà xã"

Tiêu Hào hôn nhẹ lên trán Liễu Nguyệt Hân. Rạng sáng ngày hôm sau, Liễu Nguyệt Hân đã tỉnh, là thư ký gọi điện thoại tới đánh thức.

Công ty xảy ra chuyện.

Sau khi nhà họ Lương rút vốn, công ty nhà họ Liễu hoàn toàn sụp đổ. Hàng chục đối tác của dự án đã xông vào công ty nhà họ Liễu, yêu cầu Liễu Nguyệt Hân phải chịu trách nhiệm.

Bắt cô bồi thường!

Đây không phải là dự án hàng tỷ, hàng chục tỷ mà là những dự án hàng trăm tỷ

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ...

Liễu Nguyệt Hân trực tiếp cúp điện thoại, lòng nóng như lửa đốt, không cần biết, trước tiên phải chăm sóc Tiêu Hào.

Không có gì quan trọng hơn Tiêu Hào cả, Liễu Nguyệt Hân hít sâu một hơi, để cho mình tỉnh táo lại. Liễu Nguyệt Hân nhớ đêm qua đã nằm sấp bên cạnh giường, không nhớ rõ mình lên giường lúc nào.

Tiêu Hào cũng đã tỉnh, đang nghiêng đầu nhìn Liễu Nguyệt Hân mỉm cười. "Tiêu Hào, anh tỉnh rồi." Liễu Nguyệt Hân thấy Tiêu Hào tỉnh lại thì vô cùng kích động, cô ngồi bên giường nằm chặt lấy tay anh. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Sắc mặt Tiêu Hào hồng nhuận, thoạt nhìn đã khỏe hơn rất nhiều. "Nguyệt Hân, cảm ơn em." Tiêu Hào nói: "Chuyện của công ty em đừng lo lắng, chờ vết thương của anh lành lại, anh sẽ giúp em giải quyết. "Tin tưởng anh. đi" "Vâng." Liễu Nguyệt Hân gật đầu: "Em sẽ ở bên cạnh anh." "Chờ anh khỏe lại."

Trong lòng Tiêu Hào tràn đầy ấm áp.

Buổi tối, năm giờ rưỡi, Liễu Kiến Quốc tan tầm về nhà.

Dọc theo đường đi, trong lòng ông tâm sự nặng nề, Lưu Ngọc Lan đã làm xong bữa tối, nhưng Liễu Kiến Quốc không có tâm trạng ăn cơm. "Tiêu Hào bị thương, Nguyệt Hân đang chăm sóc nó." "Công ty nhà họ Liễu sụp đổ rồi."

Liễu Kiến Quốc bây giờ là giám đốc điều hành của phòng xây dựng công trình, ông vô cùng quen thuộc với tất cả các kế hoạch của các dự án nhà họ Liễu và nhà họ Lương.

Hiện tại nhà họ Lương rút vốn, rất nhiều chi phí thanh toán và hợp đồng hợp tác đều nhắm vào Liễu Nguyệt Hàn, bởi vì cô là Tổng phụ trách.

Nếu như bây giờ Liễu Nguyệt Hân không có được bảy nghìn tỷ, bù vào khoản đầu tư mà nhà họ Lương vừa rút vốn, công ty nhà họ Liễu sẽ hoàn toàn phá sản. Liễu Nguyệt Hân gánh nợ, thậm chí phải ngồi tù

Liễu Nguyệt Hân hiện tại không ra mặt, nhưng trước cửa công ty nhiều đối tác đã giăng băng rôn, yêu cầu bồi thường!

Lưu Ngọc Lan nghe tin này, trong lòng nặng nề.

Bà đã sớm biết việc này, bởi vì tin tức có báo, bà vẫn chú ý đến tình hình công ty.

Hai người họ cau mày.

Lưu Ngọc Lan không được mắng to: "Đều là do thằng khốn Tiêu Hào, sao chổi này!" "Trước khi nó về nước, cả nhà ta vẫn bình yên, từ sau khi nó trở về, chúng ta vẫn luôn phải chịu tội!" "Thực sự là nghiệp chướng"

Liễu Kiến Quốc hút thuốc, cũng không biết làm sao bây giờ.

Hiện tại, không ai có thể giúp bọn họ.

Đoạn video được tung ra, bọn họ đã xem rồi, nhưng bọn không có tâm trí để lo lắng về nó.

Nghĩ đến những gì trong video, Lưu Ngọc Lan càng cảm thấy đau lòng: "Không biết Tiêu Hào phát điện cái gì, đắc tội nhà họ Đường, nhà họ Trương, hiện tại cũng đắc tội nhà họ Lương rồi!" "Những người này, những thế lực này, chúng ta đắc tội không nổi, bất kỳ ai cũng có thể khiến chúng ta cửa nát nhà tan!" "Kiến Quốc, hay là chúng ta tìm Nguyệt Hân, cả nhà chúng ta bỏ trốn." "Chúng ta trốn đi thật xa, tiền gửi ngân hàng những năm này cũng đủ để chúng ta sống mấy năm rồi." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Liễu Kiến Quốc không ngừng hút thuốc, vô cùng đau đón.

Ông ta được thăng chức, nhưng hoàn toàn không có tác dụng. Trong vấn đề này, không thể làm gì được. Rời khỏi đây là lựa chọn cuối cùng, không cần gì nữa, tránh thoát tai nạn này, làm lại từ đầu.

Bất kể thế nào cũng không thể để con gái gặp chuyện không may, không thể để con gái ngồi tù được. Liễu Kiến Quốc cắn răng: "Bà nói không sai, chúng ta rời đi nơi này, đi nơi khác, tìm nơi không người tìm được chúng ta." "Chờ chuyện bên này kết thúc, chúng ta sẽ từ từ quyết định xem có trở về hay không." "Hiện tại ở lại chính là chờ chết."

Vì vậy, hai người lập tức gọi điện thoại cho Liễu Nguyệt

Hân. "Bố, mẹ, con sẽ không đi, con muốn ở lại chăm sóc

Tiêu Hào." "Bố mẹ không nên khuyên con, hai người muốn đi thì cứ đi trước, con tạm thời sẽ không rời đi."

Thái độ của Liễu Nguyệt Hân vô cùng kiên quyết, bất kể hai người khuyên thế nào cũng không được. Hai người tức giận muốn điên lên nhưng không còn cách nào khác. Con gái không rời đi, họ cũng sẽ ở lại.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, Lưu Ngọc Lan ra mở cửa. Người đứng bên ngoài là Liễu Kiến Hưng. Hai người sau khi nhìn thấy ông ta thì tâm trạng càng tồi tệ.

Lưu Ngọc Lan mặt đen lại, không để Liễu Kiến Hưng đi vào: "Ông tới nhà chúng tôi làm gì?"

Liễu Kiến Hưng vẻ mặt đau đớn: "Hôm nay công ty nhà họ Liễu sắp phá sản rồi, tôi đau lòng không thôi, sao tôi có thể không tới được." "Vậy sao?" Lưu Ngọc Lan nói: "Ông đừng có giả bộ, mèo khóc chuột!" "Em dâu, đừng nói như thế." Liễu Kiến Hưng thương tâm nói: "Bất kể thế nào, công ty cũng là của nhà họ Liễu, hiện tại công ty phá sản, ai không khó chịu? Tôi và công cụ tử đều rất khó chịu." "Thế nhưng, cục diện bây giờ, không có cách nào vấn được nữa." "Nhà họ Lương sẽ chèn ép, thu mua công ty." "Đến lúc đó, Nguyệt Hân sẽ gánh nợ hàng nghìn tỷ, thậm chí ngồi tù."

Liễu Kiến Quốc đã đi tới, tức giận nói: "Anh đến đây nói những lời này là muốn bỏ đá xuống giếng sao!" "Em trai." Liễu Kiến Hưng thở dài, vẻ mặt nóng nảy: "Hiện tại tình hình thế này, sao anh có thể bỏ đá xuống giếng?" "Anh đến đây để giúp một tay, giúp mọi người vượt qua nguy cơ lần này."

Đương nhiên Liễu Kiến Hưng không phải đến giúp đỡ. Ông ta đến là muốn bắt hai vợ chồng Liễu Kiến Quốc, thế nhưng ông ta rất cao tay, lấy lý do giúp đỡ bọn họ để đưa hai người đi!

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Quảng cáo
Trước /1147 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chuyện Thật Của Tôi : My Love Story

Copyright © 2022 - MTruyện.net