Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chiến Vương Ở Rể
  3. Chương 101: Tập kích ban đêm.
Trước /1147 Sau

Chiến Vương Ở Rể

Chương 101: Tập kích ban đêm.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Chương 101: Tập kích ban đêm.

“Giúp?” Lưu Ngọc Lan nghi ngờ hỏi, “Vậy ông nói cho tôi biết, tôi có thể giúp như thế nào?”

Liễu Kiến Hưng nói: "Chúng ta đi vào trong nói chuyện được không?"

Lưu Ngọc Lan không có ý định để Liễu Kiến Hưng vào, tình hình hiện tại của Liễu Nguyệt Hân chắc chắn có mối liên quan không nhỏ với Liễu Kiến Hưng.

Liễu Kiến Quân nhìn ra phía ngoài cửa, không có ai khác ngoài Liễu Kiến Hưng, lên tiếng: "Đã đến nhà là khách, vào trong nói chuyện đi." “Kiến Quân!” Lưu Ngọc Lan không hài lòng, bà cảm giác không thoải mái khi nhìn thấy Liễu Kiến Hưng, càng không muốn cùng Liễu Kiến Hưng nói chuyện dù chỉ là một câu.

Liễu Kiến Quân: "Tình hình như hôm nay, cũng không có gì tồi tệ hơn được nữa, nói chuyện một chút cũng không ngại."

Lưu Ngọc Lan đành miễn cưỡng để Liễu Kiến Hưng vào nhà.

Ba người cùng ngồi trên ghế sô pha.

Liễu Kiến Hưng thẳng thắn nói: "Tôi nghĩ chắc em hai và em dâu đã hiểu rõ tình hình hiện tại, vì vậy tôi sẽ không nói nhiều thêm nữa." "Bây giờ, biện pháp giải quyết duy nhất là gia đình ba người lập tức rời khỏi đây." "Tôi có thể sắp xếp cho ba người đi đến nơi khác, tạm thời tránh lúc đầu sóng ngọn gió."

Liễu Kiến Quân và Lưu Ngọc Lan không hẹn mà cùng lúc quay sang nhìn nhau, cách nghĩ của Liễu Kiến Hưng cũng y hệt như họ.

Lưu Ngọc Lan vẻ mặt lạnh lùng nói: "Ông mà có lòng tốt như vậy sao? Nếu như chúng tôi muốn đi, chúng tôi không thể tự mình rời đi à? Còn cần đến ông giúp?" "Hơn nữa, Nguyệt Hân đã nói với chúng tôi rồi, ông và Lương Thế Khoan là cùng một hội!" "Hầy..." Liễu Kiến Hưng thở dài thườn thượt, "Tôi cũng là bị Lương Thế Khoan uy hiếp, ban đầu tôi đã yêu cầu Nguyệt Hân giao công ty cho tôi, đó chỉ là biện pháp tạm thời, có thể bảo toàn công ty của chúng ta và Nguyệt Hân cũng sẽ không có chuyện gì." "Nhưng Nguyệt Hân không tin tôi, điều này khiến Tiêu Hào loại bỏ Lương Thế Khoan, mới dẫn đến tình huống như hiện nay!" "Tôi nói cho hai người biết Lương Thế Khoan không chỉ muốn đối phó Tiêu Hào, hơn nữa còn muốn bắt hai người để uy hiếp Tiêu Hào." "Bây giờ, bất kể thế nào, gia đình ba người đều phải rời khỏi thành Danh Nam!"

Lưu Ngọc Lan nhìn chằm chằm Liễu Kiến Hưng, "Ông dựa vào gì muốn chúng tôi phải nghe ông?"

Liễu Kiến Hưng nói: "Nhà họ Lương đang nhìn chằm chằm vào nhà ba người rồi, nếu không có sự giúp đỡ của tôi, các người nhất định chạy không thoát." "Chúng ta dù gì cũng là người một nhà, trong quá khứ hai anh em tôi xảy ra nhiều chuyện mâu thuẫn không vui." "Nhưng đối mặt với chuyện sống chết, tôi làm sao có thể bỏ mặc mọi người không lo?" "Làm sao tôi có thể chỉ biết mở to mắt nhìn ba người rơi vào tay Lương Khoan?"

Hai người vẫn không thể tin vào Liễu Kiến Hưng, bởi vì mâu thuẫn giữa bọn họ trước đó quá sâu, không thể chỉ dựa vào vài lời nói là có thể tin tưởng Liễu Kiến Hưng được.

Liễu Kiến Quân nét mặt lạnh lùng nói: "Anh cả, anh nói giúp chúng tôi, chắc chắn sẽ không giúp đỡ vô ích rồi, hãy nói ra mục đích thực sự của anh đi."

Liễu Kiến Hưng sắc mặt cũng tối sầm lại, tức giận nói: "Mục đích của tôi còn không phải vì công ty? Vì nhà họ Liễu của chúng ta sao?" "Hiện tại nhà họ Liễu đã trở thành mục tiêu bị nhòm ngó, công ty chúng ta mỗi ngày bị hàng trăm doanh nghiệp vây quanh đòi tiền, hai người không nhìn thấy sao?" "Nếu cứ tiếp tục như vậy, nhà họ Liễu sẽ hoàn toàn sụp đổ!" "Tôi làm việc cho nhà họ Lương, nhưng tôi là tự nguyện sao? Nếu không phải vì bảo toàn nhà họ Liễu, tôi có nguyện ý làm một con chó của nhà họ Lương không !! "Tình huống hiện tại, tôi ra mặt giúp hai người, nhưng hai người lại không tin tưởng tôi!" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Liễu Kiến Hưng cau mày, châm một điều thuốc khác và bắt đầu hút.

Lưu Ngọc Lan nhìn thấy vẻ mặt thất vọng phẫn nộ của Liễu Kiến Hưng, trong lòng cũng không có cảm giác gì.

Liễu Kiến Hưng hít sâu một hơi rồi nói tiếp: "Để tôi nói thế này, người mà nhà họ Lương muốn đối phó là Tiêu Hào, không phải gia đình hai người, cũng không phải Liễu Nguyệt Hàn!" "Trong tình huống thế này, nếu không rút lui để bảo toàn, hai người sẽ bị liên lụy, sẽ xảy ra tổn hại rất lớn!" "Hai người nghĩ kỹ lại đi, trước khi Tiêu Hào quay trở về, hai anh em chúng ta tuy rằng quan hệ bình thường, nhưng cũng không đến nỗi trở mặt với nhau?" "Kể từ khi Tiêu Hào trở lại, mọi thứ đã thay đổi, nhà họ Liễu của chúng ta chia năm xẻ bảy, và thậm chí bây giờ ngay cả gia đình cũng bị hủy hoại!" "Đến lúc này rồi, hai người còn không hiểu rõ ràng sao?"

Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan đã từ từ bắt đầu tin tưởng Liễu Kiến Hưng, những lời cuối cùng này đã nói ra tâm sự tận đáy lòng của Lưu Ngọc Lan.

Về điểm này, Lưu Ngọc Lan và Liễu Kiến Hưng hoàn toàn có cùng quan điểm. “Đúng vậy.” Lưu Ngọc Lan nghĩ đến Tiêu Hào lại cảm thấy tức giận, “Mọi việc đều do Tiêu Hào làm, từ bữa tiệc của ông cụ, Tiêu Hào liên tục gây chuyện, nháo loạn đến bây giờ! “Nhà họ Liễu chúng ta mãi vẫn không yên” “Bây giờ Tiêu Hào đã đắc tội nhiều người như vậy, Nguyệt Hân lại giống ăn phải bùa mê thuốc lú gì, một mực đi theo Tiêu Hào không chịu nghe lời của chúng em nữa. “Kiến Quốc, chuyện lần này, chúng ta không có đường lui nữa, rời đi là lựa chọn tốt nhất.”

Liễu Kiến Quốc suy nghĩ một chút, tình hình hiện tại đã không còn đường lui nữa, lui một vạn bước, Liễu Kiến

Hưng không có lý do gì để lừa dối bọn họ, cho dù lừa dối thì tình huống cũng không thể nào tệ hơn bây giờ được. Người khiến Liễu Kiến Quốc lo lắng nhất chính là con gái của mình: “Anh cả, thật ra chúng em cũng muốn rời đi, thoát khỏi vòng xoáy này, nhưng Nguyệt Hân không chịu nghe lời chúng em. Chúng em không thể nào thuyết phục được Nguyệt Hân.”

Liễu Kiến Hưng nói: “Thời gian ba ngày, chủ hai và em dâu, các người chỉ cần trốn ở bên ngoài bốn năm ngày, rồi mọi chuyện sẽ kết thúc. “Anh đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi rồi, không cần phải đi chỗ nào quá xa, cũng không cần phải vứt bỏ công việc kinh doanh của gia đình của các em và công việc của chú hai." “Nếu như Nguyệt Hân không thể đi cùng các em, anh sẽ nghĩ cách cố gắng bảo vệ con bé”

Liễu Kiến Quốc khó hiểu: “Anh cả, ý của anh là chúng em chỉ cần tránh đi mấy ngày thôi sao?” Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Liễu Kiến Hưng nói: “Theo thông tin mà anh nhận được, sự việc liên quan đến Tiêu Hào, văn phòng hành chính và sự đối kháng của các thế lực lớn đã lên đến đỉnh điểm” “Chuyện này sẽ nhanh chóng được giải quyết dứt khoát, có một kết quả. “Dù cho Tiêu Hào thắng hay là những người khác thắng, anh cũng sẽ bảo vệ sự an toàn của Nguyệt Hân. Liễu Kiến Quốc và vợ tin những gì Liễu Kiến Hưng nói. Bọn họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc tin vào điều đó.

Ở cục diện hiện tại, vợ chồng Liễu Kiến Quốc không có năng lực bảo vệ con gái của mình.

Ở lại cũng không thể giúp được bất kỳ chuyện gì, mà lại còn gặp phải nguy hiểm. Rời đi chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Vì vậy hai người Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan đã bị Liễu Kiến Hưng dẫn đi.

Chỉ là mấy ngày ngắn ngủi mà thôi. Liễu Kiến Hưng đưa hai người họ rời khỏi thành phố

Danh Nam, đến một thành phố khác.

Đến một vùng nông thôn, sắp xếp cho cả hai ở lại một khách sạn nhỏ.

Khách sạn tuy nhỏ nhưng bên trong vẫn được chuẩn bị đầy đủ. Liễu Kiến Hưng hứa hẹn nói: “Tin tưởng anh, nhiều nhất là năm ngày, năm ngày sau, anh sẽ tới đón các em “Trong năm ngày này, hãy tắt điện thoại di động, đừng liên lạc với thế giới bên ngoài, đề phòng người nhà họ Lương tìm được các em.”

Hai ông bà đều không chút mảy may nghi ngờ lời nói của Liễu Kiến Hưng, thậm chí bọn họ còn rất cảm kích Liễu Kiến Hưng.

Sau khi Liễu Kiến Hưng rời đi, ông ta gọi điện thoại cho Đường Thiên Quân. “Tổng giám đốc Đường, tôi đã giải quyết chuyện bên này rồi.

Màn đêm buông xuống. Nhà họ Điền.

Mấy ngày nay Điền Hậu vô cùng hoảng loạn.

Kể từ khi ông ta hợp tác với Tiêu Hào, hai đoạn phim liên tiếp đã đẩy nhà họ Đường, nhà họ Lương, nhà họ Trương và nhà họ Liễu vào vòng xoáy.

Mọi chuyện càng lên men thì càng trở nên khủng khiếp hơn.

Nhà họ Đường sớm muộn gì cũng sẽ biết nhà họ Điền đã phản bội, ông ta biết con người Đường Thiên Quân rất tàn nhẫn, ông ta vô cùng nhẫn tâm độc ác khi đối phó với những kẻ phản bội.

Vì vậy, Điền Hậu luôn lo lắng sợ hãi, trằn trọc cả đêm, không tài nào chợp mắt được.

Hai đại cao thủ của nhà họ Điền là hai bố con Lý Tính và Lý Phùng luôn bảo vệ Điền Hậu suốt hai mươi bốn giờ, nhưng Điền Hậu vẫn không ngủ được.

Tám giờ tối, Điền Hậu nhận được điện thoại của Tiêu Hào. “Tối nay sẽ có người tấn công nhà họ Điền, tôi đã sắp xếp mọi chuyện xong xuôi rồi.” “Nhớ kỹ, thứ mà tôi muốn chính là video, là bằng chứng, xảy ra bất cứ chuyện gì cũng nhất định phải được ghi lại cho bằng được, không được để xảy ra bất kỳ sơ sót nào”

Điền Hậu nhận được cuộc gọi từ Tiêu Hào, cuối cùng cũng cảm thấy an tâm.

Không biết kẻ thù sẽ làm gì tiếp theo, điều đó mới đáng sợ, bây giờ đã biết trước thì sẽ không còn sợ nữa. Điền Hậu hỏi: “Cậu Tiêu, có phải nhà họ Đường muốn đối phó tôi không? Cậu có sắp xếp như thế nào?” “Ông không nên hỏi nhiều.

Tiêu Hào dặn dò "Ông chỉ cần để ý kĩ camera nhà mình là được rồi.

Điền Hậu nhận lệnh.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Quảng cáo
Trước /1147 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đế Quốc Thiên Phong

Copyright © 2022 - MTruyện.net