Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chiến Vương Ở Rể
  3. Chương 69: Xé bỏ hợp đồng
Trước /1147 Sau

Chiến Vương Ở Rể

Chương 69: Xé bỏ hợp đồng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Chương 69: Xé bỏ hợp đồng

"Chú hai..." Lương Thiếu Thu hít sâu một hơi: "Chú nghe cháu nói, Tiêu Hào không đơn giản như vậy, thế lực sau lưng cậu ấy rất lợi hại." "Chúng ta hợp tác với Tiêu Hào là sự lựa chọn tốt nhất. Chú hai, chủ phải tin cháu... “Tên Tiêu Hào nhỏ bé đó có là cái thá gì!” Lương Thế Khoan làm sao có thể tin lời của Lương Thiếu Thu. Dáng vẻ cao cao tại thượng: “Người của Thương hội Liễu gia chỉ là một đứa trẻ mồ côi, một tên tù nhân cường tráng được ra tù mà thôi!" "Chỗ dựa vững chắc của cậu ta là Cao Đại đô đốc, chỉ cần Cao Đại đô đốc sụp đổ thì hắn chả là cái gì!" "Chú và bố cháu dạy dỗ cháu nhiều năm như vậy, cháu vẫn cứ không nhìn rõ tình thế, không thể một mình đảm đương!" "Cháu làm chủ quá thất vọng rồi..."

Đúng lúc này, một nhân viên bước vào: "Anh Lương, Liễu Nguyện Hân đến rồi."

Lương Thiếu Thu đã điện cho Liễu Nguyệt Hân trước đó, để Liễu Nguyệt Hân có một sự chuẩn bị tâm lý.

Liễu Nguyệt Hân bước vào, vẻ mặt mỉm cười, trang nhã đúng mực. "Chào anh Lương"

Cô nhìn người đàn ông trung niên đang ngồi đối diện Lương Thiếu Thu, trong lòng có cảm giác không thoải mái. Ngay từ khi bước vào, người đàn ông trung niên đã liếc nhìn Liễu Nguyệt Hân, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét. “Mời ngồi.” Lương Thiếu Thu không tự tin nói.

Liễu Nguyệt Hân ngồi xuất “Tôi là Lương Thế Khoan, tổng giám đốc tập đoàn Lương Thị. Lương Thế Khoan nói thẳng: “Cô Liễu, mục đích tôi hẹn cô hôm nay là muốn hủy hợp đồng với công ty cô về dự án cải tạo ba thành phố

Lương Thế Khoan đi thẳng vào vấn đề, vấn đề này trực tiếp gây áp lực đối với Liễu Nguyệt Hân.

Liễu Nguyệt Hân cố gắng giữ cho mình bình tĩnh: "Tổng giám đốc Lương, công ty chúng tôi đã ký hợp đồng với ông và nó đã có hiệu lực. Hơn nữa, dự án cũng đang trong giai đoạn khởi động. Bây giờ ... tại sao ông lại muốn chấm dứt hợp đồng?"

Lương Thế Khoan vẻ mặt lạnh lùng, nói: "Mấy tháng gần đây, tôi và chủ tịch đều ở nước ngoài, không có thời gian trở về. Chúng tôi tạm thời giao công ty cho Thiếu Thu quản lí." "Hợp đồng lần này là do Thiếu Thu suy nghĩ không chu đảo nên hợp đồng có vấn đề rất lớn. Vì vậy, chúng tôi phải chấm dứt hợp đồng và chấm dứt hợp tác.

Sắc mặt của Liễu Nguyệt Hân thay đổi, hoảng loạn không ngớt, cô hít sâu một hơi: "Tổng giám đốc Lương, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không?"

Cô nhìn Lương Thiếu Thu, nhưng Lương Thiếu Thu trông có vẻ chán nản và bất lực.

Lương Thế Khoan tư thế trịch thượng: "Thiếu Thu bao nhiều năm nay vẫn luôn thích cô, cũng khá là ham chơi, nhưng công việc là công việc, tình cảm là tình cảm. Lần hợp tác này của chúng ta quả thật có vấn đề rất lớn." "Cô Liễu, tôi sẽ trả cho cô một triệu tiền bồi thường thiệt hại do vi phạm hợp đồng, để chúng ta hợp tác trong vui vẻ, chấm dứt trong yên bình." "Hợp đồng này, chính thức vô hiệu."

Thái độ của Lương Thế Khoan như thể ra lệnh, đã gây áp lực lên Liễu Nguyệt Hân.

Liễu Nguyệt Hân lo lắng, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh: "Tổng giám đốc Lương, hợp đồng đã ký kết và có hiệu lực, nếu ông đơn phương chấm dứt hợp đồng thì quý công ty sẽ phải chịu mọi trách nhiệm. “Trách nhiệm?” Vẻ mặt Lương Thế Khoan trở nên lạnh lùng hơn: “Tôi đã nói rồi sẽ bồi thường cho cô một triệu đồng tiền bồi thường thiệt hại do vi phạm hợp đồng. Nếu cô không nhận thì một xu cũng không có. Cô có hiểu ý tôi không?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Ức hiếp người quá đáng.

Liễu Nguyệt Hân vô cùng tức giận, vẻ mặt trở nên sắc bén: "Đối với những dự án đạt tới hàng chục tỷ, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng ít nhất cũng phải từ một tỷ trở lên. Một triệu ư? Ông nói ra mà không biết ngượng sao?" "Tổng giám đốc Lương, nếu ông phá vỡ hợp đồng, ông bắt buộc phải chịu trách nhiệm!" "Ha ha..." Lương Thế Khoan khinh thường trừng mắt nhìn Liễu Nguyệt Hân một cái: "Cô là cái thá gì? Là tổng giám đốc của một công ty nhỏ bé, hay là cướp đoạt từ trong tay người khác?" "Nhà họ Lương chúng tôi mà muốn giảm chết công ty nhỏ của cô thì một đạp là có thể nghiền nát các cô!" "Bồi thường cho cô một triệu là đã cho cô thể diện rồi, nếu các cô không biết xấu hổ thì một xu cũng không có!" "Có bản lĩnh thì hãy đi kiện nhà họ Lương của chúng ta!"

Liễu Nguyệt Hân giận tái mặt, giọng dữ tợn nói: "Nhà họ Lương các ông là gia tộc to lớn, nhiều sản nghiệp, ông tưởng rằng ta không dám kiện sao?" "Tôi cầm hợp đồng trong tay, lại sợ cô hay sao?" "Lẽ nào ông không sợ nói một đằng làm một nẻo sẽ làm hủy hoại thanh danh ư!" "Ha ha ... Lương Thế Khoan khinh thường nói: "Hợp đồng này hoàn toàn không có giá trị. "Nội dung của hợp đồng toàn là những điều khoản của một kẻ ngang ngược, lợi ích hoàn toàn đổ vào công ty Liễu gia của cô." "Hơn nữa, hợp đồng này do cháu trai tôi là Thiếu Thu ký với danh nghĩa quyền tổng giám đốc." "Bây giờ, chức vị của cậu ấy đã bị xóa bỏ, cậu ấy không còn là thành viên của tập toàn tôi nữa!" "Muốn kiện thì đi kiện Lương Thiếu Thu đi. Không liên quan gì đến tôi, cũng không liên quan gì đến tập đoàn của chúng tôi!"

Đây là một câu nói hoàn toàn không biết xấu hổ, Liễu Nguyệt Hân căn bản không thèm quan tâm. “Chú hai!” Lương Thiếu Thu không nghe nổi nữa: “Chú nói như vậy có phải là rất quả đáng không?" “Quá đáng?” Lương Thế Khoan trừng mắt nhìn Lương Thiếu Thu: “Chuyện quá đáng hơn vẫn đang ở phía sau kìa!"

Vừa nói, Lương Thế Khoan vừa trực tiếp cầm lấy hợp đồng của phía nhà họ Lương trên bàn, dùng hai tay hung hằng xé bỏ. Xé ra từng mảnh, thậm chí, ném cả mảnh vụn giấy vào mặt Liễu Nguyệt Hân. "Ông ... Liễu Nguyệt Hân tức giận.

Lương Thiếu Thu bị dọa không nhẹ, vội vàng đứng chắn trước mặt Liễu Nguyệt Hân. “Tôi cho cô thời hạn ba ngày!” Lương Thế Khoan cảnh cáo nói: “Liễu Nguyệt Hân, trong vòng ba ngày, sau khi bàn giao xong tất cả thủ tục hãy đem toàn bộ tài liệu của dự án nộp lên, xử lí sạch sẽ mọi việc." "Hoặc là cô làm theo ý của tôi, hoặc là cô muốn đi kiện nhà họ Lương chúng tôi. Tôi nói cho cô biết, tôi sẽ cho công ty Liễu gia của cô phá sản chỉ trong vòng một giờ."

Liễu Nguyệt Hân tức giận như muốn nổ tung, đây là sự dồn ép và uy hiếp trần trụi, nhưng cô không có cách nào khác. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Nhà họ Lương thực sự có thể làm được điều đó! “Em Liễu, chúng ta đi thôi!” Lương Thiếu Thu vội vàng nắm lấy cánh tay của Liễu Nguyệt Hân, cùng Liễu Nguyệt Hân rời đi.

Ở lại đây, chỉ có thể chịu nhục.

Gió đêm lướt nhẹ qua mặt, hơi lạnh. “Xin lỗi.” Lương Thiếu Thu xin lỗi Liễu Nguyệt Hân: “Anh đã van xin chủ hai, anh... anh đã làm tất cả những gì nên làm nhưng chủ hai vẫn cứ hủy hợp đồng...

Liễu Nguyệt Hân ngập đầy uất ức trong lòng, cả một bụng tức không có nơi nào để giải tỏa. "Lương Thiếu Thu, không phải anh nói rằng mọi thứ đều ổn sao? Anh nói rằng mọi thứ của dự án đều bình thường? Tại sao chủ hai của anh lại hủy hợp đồng? Rốt cuộc là tại sao?" Lương Thiếu Thu bất lực nói: "Anh vốn là người chịu trách nhiệm về mọi thứ của dự án, nhưng chủ thứ hai của anh đột nhiên quay lại trở về tiếp quản. Anh cũng không thể ngờ tới." "Sư mẫu đừng lo lắng, chỉ cần em liên hệ với sư phụ Tiêu Hào, mọi chuyện sẽ ổn thỏa" "Em có biết sư phụ đã đi đâu không?"

Liễu Nguyệt Hân cũng không tìm thấy Tiêu Hào. Ấn số gọi cho Tiêu Hào vẫn cứ không liên lạc được. Lương Thiếu Thu cũng không thể liên lạc được. Tiêu Hào ơi là Tiêu Hào, anh rốt cuộc đã đi đâu? Lúc em cần anh, tại sao anh lại không ở bên cạnh em chứ?

Liễu Nguyệt Hân nhớ lại lời bố mình nói, chẳng lẽ đúng thật là ... càng đứng ở trên cao thì ngã sẽ càng đau?

Công ty giành được từ tay nhà họ Liễu, chân vẫn chưa đứng vững thì đã hợp tác với nhà họ Lương.

Mặc dù nhà họ Lương là người phụ trách toàn bộ dự án lần này, nhưng nhà họ Liễu với tư cách là đối tác, không thể không đầu tư lấy một xu, họ đã đầu tư tất cả tiền vào dự án này rồi.

Nếu chấm dứt hợp đồng với nhà họ Lương, tất cả số tiền đã đầu tư sẽ mất sạch!

Vốn dĩ định nhân dự án lần này cực lực kiếm tiền, nhưng bây giờ ... chỉ cần chấm dứt hợp đồng sẽ dẫn tới công ty bị phá sản

Trực tiếp bị đóng cửa “Anh Lương, có khả năng Tiêu Hào gặp chuyện rồi.”

Liễu Nguyệt Hân nhớ ra Tiêu Hào đã rời đi với Điền Sáng vào ban ngày. Cô đem toàn bộ chuyện hội bán đấu giá và chuyện đánh Điền Sáng kể cho Lương Thiếu Thu nghe. “Lúc đó, Tiêu Hào đã rời đi cùng với Điền Sáng, lên xe của Điền Sáng" Liễu Nguyệt Hân càng nghĩ càng lo lắng: “Điện thoại của Tiêu Hào không liên lạc được, chắc chắn là có chuyện gì đó rồi”.

Lương Thiếu Thu đã từng thấy được sự lợi hại của Tiêu Hào: "Sư mẫu đừng lo lắng, sư phụ lợi hại như vậy, làm sao có thể bị Điền Sáng khuất phục chứ?" "Nếu em lo lắng thì bây giờ chúng ta đi đến nhà họ

Điền."

Liễu Nguyệt Hân gật đầu, với thân phận của Lương Thiếu Thu đi đến nhà họ Điền, nhà họ Điền nhất định sẽ tiếp đãi anh ta một cách nhã nhặn.

Hai người lên xe, Liễu Nguyệt Hân nói: "Anh Lương, anh đừng gọi em là sư mẫu được không, cứ gọi tên em là được."

Kể từ khi Lương Thiếu Thu nhận Tiêu Hào làm sư phụ của mình, anh ta thường xuyên gọi Liễu Nguyệt Hân là sự mẫu, Liễu Nguyệt Hân nghe cảm thấy rất không tự nhiên. “Được rồi!” Lương Thiếu Thu nói: “Đừng gọi tôi là anh Lương, cứ gọi tôi là Thiếu Thu.”

Hai người đi đến nhà họ Điền liền trong đêm hôm ấy.

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Quảng cáo
Trước /1147 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] No Game No Life

Copyright © 2022 - MTruyện.net