Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chú Ơi, Đừng Mà!!!
  3. Chương 13: Trừng phạt sắc tình
Trước /97 Sau

Chú Ơi, Đừng Mà!!!

Chương 13: Trừng phạt sắc tình

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********

- Aaaaaa! Quá nhanh! Hức... chú...chậm một chút...con đau quá!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Lúc này so với lúc trước càng sâu càng nhanh, như một lần trừng phạt, cắm sâu đến tận tử cung của cô.

Ngụy Chính Thần bị cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của cô gái hấp đến gắt gao, tất cả dịu dàng gần như vỡ vụn, hắn di động vòng eo, hạ thân dùng sức ra vào nơi hoa huyệt, cự long sưng tím ở huyệt động đỏ tươi mạnh mẽ ra vào mang theo tia máu.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tiêu Điểm Điềm cắn môi rên rỉ, đau đớn hòa lẫn khoái cảm khiến cô không chịu nổi vặn vẹo eo thon. Ngay cả lần đầu tiên bị ép buộc hắn cũng không đối xử với cô tàn bạo như vậy. Trong lòng cô cảm thấy sợ hãi nhưng thân thể thì càng thêm hưng phấn.

Lúc này Tiêu Điểm Điềm nào còn nhớ được chuyện ba mẹ muốn rời bỏ cô, trong mắt trong lòng, thậm chí cả cơ thể cô đều in đậm dấu ấn của người đàn ông trước mắt này. Hắn tàn bạo khiến trong người cô dậy lên một cơn khoái cảm lạ thường, dường như phải tàn nhẫn bá đạo như thế mới chính là hắn, là người đàn ông chưa từng biết nhân nhượng vì bất cứ ai.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Ngụy Chính Thần lật người cô lại, tiếp tục cắm rút từ phía sau. Cặp mông trắng mềm dán lên thắt lưng hắn, mỗi lần đưa đẩy lại dẫn đến ma sát cực nhỏ, xúc cảm mất hồn khiến người đàn ông híp mắt lại hưởng thụ.

Tiêu Điểm Điềm bị hắn mạnh mẽ thao làm khiến cho cả người nhũn ra, hai vú không ngừng lắc lư, lại bị bàn tay to lớn nắm lấy, ra sức nhào nặn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

- Chú...hức...quá sâu...con không chịu nổi.

Lồng ngực nóng hổi dán chặt lên sống lưng trắng noãn trơn mịn của cô. Tiêu Điểm Điềm quỳ gối trên đệm giường mềm mại, mông vểnh cao đón nhận côn thịt không ngừng cắm rút. Dâm thủy chảy ra ồ ạt, âm thanh bạch bạch vang vọng khắp căn phòng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

- Bảo bối, con thật dâm đãng, cái miệng nhỏ chảy thật nhiều nước. Nếu rời đi ta, con muốn để thằng nào thao con, hả?

Côn thịt cực lớn mạnh mẽ chen vào huyệt động, nơi non mềm nho nhỏ như thế lại bị hắn cường ngạnh tiến vào, cảm giác ấm nóng ướt át làm cho hắn hận không thể làm chết tiểu dâm đãng dưới thân.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tiêu Điểm Điểm cuồng loạn lắc đầu, tay nhỏ run rẩy chống đỡ cơ thể.

- Không...không ai cả...chỉ cho người thao!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nghe được câu trả lời của cô, Ngụy Chính Thần càng ra sức đưa đấy thắt lưng, côn thịt cương cứng mạnh mẽ đâm chọc, khiến cho hoa huyệt mở ra hết cỡ, nước dâm văng tung tóe. Người đàn ông gần như điên cuồng chiếm hữu cô gái dưới thân, đôi mắt xanh thẫm hằn lên tia máu, giống như tẩu hỏa nhập ma.

- Bảo bối...Điềm Điềm...không được phép rời đi ta!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Môi mỏng di chuyển trên tấm lưng trắng nõn của cô, không ngừng gặm cắn để lại từng dấu răng mờ nhạt. Tiêu Điểm Điềm không chịu nổi khoái cảm đánh sâu vào, nửa người trên run rẩy đổ ập xuống giường.

Ngụy Chính Thần lại lần nữa xoay người cô lại, nụ hôn nóng bỏng ập tới, đôi môi đỏ mọng bị người đàn ông trằn trọc liếm mút, nước bọt không kịp nuốt vào tràn ra khóe miệng, dâm mĩ không gì sánh kịp.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

- Miệng bảo bối thật ngọt...chú rất thích.

Ngụy Chính Thần say mê nhìn khuôn mặt xinh đẹp bởi vì tình dục mà trở nên ửng hồng ngon miệng. Hơi thở ấm nóng phải lên mặt cô, đây là lần đầu tiên hắn dùng xưng hô cấm kỵ này để nói chuyện với cô gái nhỏ.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

- Điềm Điềm, nói cho chú biết, con có thích làm tình với chú không?

Khoái cảm tràn đến như sóng thần, đánh sập lý trí trong đầu cô. Tiêu Điểm Điềm mơ mơ hồ hồ đáp lại câu hỏi của hắn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

- Aaa, thích...thích làm tình với chú.

Ngụy Chính Thần cảm thấy trái tim mình nóng lên, mồ hôi rơi xuống trên da thịt trắng mịn của cô, để lại từng vệt nước lấp lánh.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Côn thịt càng thêm dùng sức khuấy đảo trong hoa huyệt, tầng tầng lớp lớp thịt mềm xoắn chặt lấy dương vật của hắn. Ngụy Chính Thần hít sâu một hơi, toàn thân như được ngâm trong nước ấm vô cùng thoải mái. Gân xanh nổi lên trên trán, côn thịt phồng lên hết cỡ, tinh dịch nóng bỏng bắn vào thật sâu bên trong tử cung của cô.

Tiêu Điểm Điềm mở to mắt, thân thể run rẩy đạt tới cao trào. Ngụy Chính Thần nghiêng người ôm lấy cô, một nụ hôn nóng rực hạ xuống trên vầng trán trắng nõn. Cô gái nhỏ mệt mỏi nhắm mắt lại, khuôn mặt ướt mồ hôi vùi vào trong ngực hắn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Hắn híp mắt lại hưởng thụ dư vị cao trào, sau cảm giác sung sướng cực hạn, hắn mê muội ngã lên thân thể cô gái bên dưới, ôm chặt cô, dán vào cô không chịu buông ra.

Cập nhật chương mới nhanh nhất trên mTruyen.net

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Quảng cáo
Trước /97 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phù Hoàng

Copyright © 2022 - MTruyện.net