Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chuyện Tình Bác Sĩ Giang Hành X Mộ Tuyết
  3. Chương 1: Phần II
Trước /7 Sau

Chuyện Tình Bác Sĩ Giang Hành X Mộ Tuyết

Chương 1: Phần II

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nhưng mà vẫn không quên việc chính được, không bao lâu sau tôi lại cẩn thận xuống tiếp tục ăn cháo, tiện tay kéo chiếc chăn mỏng trên giường xuống đắp lên người Mộ Giang Hành.

Mộ Giang Hành vẫn nhắm mắt vậy mà lại bất ngờ cất lời, “Có lương tâm đấy.”

Tôi giật mình nhưng vẫn cứng miệng, “Không đắp thì trả cho tôi.”

Mộ Giang Hành không để ý tôi, quay người ngủ tiếp, và sự chú ý của tôi đã va phải thân hình săn chắc của “chàng”.

Tôi bắt đầu hoài nghi bản thân mình, hoài nghi cái thế giới này rồi…

8

Lúc bố mẹ đến tôi vẫn chưa tỉnh ngủ, Mộ Giang Hành cũng vậy.

Đến khi tôi mở mắt, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt chính là người mẹ yêu quý của mình đang nhìn Mộ Giang Hành bằng ánh mắt biết bao trìu mến, đoạn lại thì thầm nhỏ to với bố tôi đang đứng ở bên cạnh, bố tôi cũng rất lấy làm hài lòng mà nhìn về phía cậu ta.

Tôi có một dự cảm không lành, liền giả vờ ngủ tiếp.

“Còn chưa dậy?”

Quả không hổ là nóc nhà của bố, diễn xuất của tôi không thể qua mắt bà được, bà đi về phía tôi, hạ giọng nói, “Vừa mới nhập viện đã tìm được bạn trai. Con gái mẹ khá quá!”

Tôi:...

“Không phải, cậu ấy không phải bạn trai con!”

Mẹ tôi nhíu mày, “Vậy thì cũng không lâu nữa đâu, không thì sao lại ngủ bên cạnh con, cậu ấy không có phòng làm việc ư?”

Tôi:...

Quả thật không biết nên phản bác thế nào.

“Đứa trẻ này ngoại hình xuất chúng, lại còn là một bác sĩ nữa, con cuối cùng cũng tìm được một người bạn trai khiến mẹ hài lòng đấy.”

Tôi:...

Bố tôi ở bên cạnh chỉ cười, không cất lời, nhưng biểu tình đã nói lên tất cả.

Cặp vợ chồng nọ thấy tôi có người chăm sóc, liền để lại quần áo, đồ dùng cá nhân của tôi rồi tỏ ý trở ra, tận hưởng thế giới chỉ có hai người.

Tôi quay về phía Mộ Giang Hành, để xem cậu ta khi nào mới tỉnh dậy thì thấy gương mặt anh tuấn của ai đó đã tươi tắn sáng ngời, vậy mà vẫn còn giả vờ giả vịt, tôi không chịu được liền chất vấn, “Cậu giả vờ?”

Mộ Giang Hành không có biểu tình nào đặc sắc, chỉ bình tĩnh đáp lại tôi bằng một thanh âm rất nhỏ, “Đúng vậy đấy, thì sao nào?”

Mộ Giang Hành biết mình bại lộ, vậy mà không chút ngại ngùng nào, đứng dậy gấp giường, rồi vừa cười vừa nói tiếp, “Nghe giọng điệu của cô nhà, xem ra cậu vẫn còn độc thân thật nhỉ?”

Tôi hít sâu một hơi, đáp lại, “Cậu có phòng làm việc của mình, sao còn ngủ ở đây?”

Mộ Giang Hành sững lại một lúc, “Tôi thích nằm giường gấp, không được sao?”

Tôi:...

“Anh muốn ngủ với chị đó.”

Cậu bé cùng phòng với tôi vừa ngậm kẹo vừa ngây thơ kết luận, như thể là một chuyện rất bình thường nào đó.

Tôi:...

Mộ Giang Hành:...

Vừa hay mẹ cậu bé đi vào, vội vàng tiếp lời, “Xin lỗi hai cháu, thằng bé nhà cô nó nói đùa đấy, đừng hiểu lầm nhé,...”

Xong xuôi, mẹ cậu bé bỗng dưng cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, lại sửa thành, “Không phải, không phải, hai cháu đừng ngại ngùng…”

“Không có, không ngại ngùng gì đâu ạ…”

Tôi và Mộ Giang Hành đều ngại tới mặt đỏ tía tai, đồng thanh phủ nhận lời đối phương, nói xong lại càng ngại thêm.

Không ngại ngùng thì chẳng phải là thật sự có gì đó hay sao 1f642.png

9

May mà hai mẹ con cũng sớm làm thủ tục xuất viện, Mộ Giang Hành cũng tất tả trở về với guồng quay công việc của mình.

Trong phòng chỉ còn lại một mình tôi nằm im đợi đồ ăn ship đến.

Điện thoại rung liên hồi khiến tôi nhận ra mình còn một câu chuyện đang viết dở vẫn chưa xong.

Là A Châu nhắn tin đến, “Tôi biết chị đang online mà, hôm nay ngày lễ tình nhân, hẹn hò với người yêu đúng không?”

Đọc xong dòng tin nhắn này, tôi cười đến nghẹn ngào.

Trên thế giới này chỉ có A Châu và độc giả là cho rằng tôi đã có người yêu.

Chỉ cần tôi không ra chương mới bọn họ sẽ nói, “Chắc chắn là chị đã thoát kiếp FA rồi…”

Mải nhắn tin, tôi không biết Mộ Giang Hành đã trở lại từ lúc nào, cậu ta đứng nghiêng đầu nhìn về phía tôi, biểu tình không vui vẻ cho lắm.

Tôi không khỏi giật nảy, vội vàng thu điện thoại về rồi cũng vội vàng kéo hai vạt áo lại.

Mộ Giang Hành đem hai phần đồ ăn tới đặt trên bàn, nhìn về phía tôi, khẽ cười, “Ai thèm nhìn cậu?”

Tôi vẫn giấu màn hình điện thoại, trực tiếp thể hiện thái độ của mình, “Cậu có thể ra ngoài được rồi.”

Mộ Giang Hành thản nhiên quẳng lại một câu, “Tôi đói” rồi cũng bình thản ngồi xuống bên giường tôi, bắt đầu tháo hộp cơm của cậu ấy.

Lúc bàn tay thon dài của Mộ Giang Hành mở nắp hộp cơm, tôi chợt cảm thấy, đây đúng là bàn tay của nam chính trong câu chuyện mà tôi hằng tìm kiếm, thế là tôi liền lén lút lấy điện thoại ra chụp.

Kết quả điện thoại quên tắt flash…

10

Lúc ánh sáng lóe lên, tôi đã biết game over rồi.

Mộ Giang Hành nheo mắt, chưa kịp đợi cậu ta mở miệng tôi đã giải thích trước, “Không cẩn thận bấm nhầm!”

Mộ Giang Hành cúi xuống cầm đũa tiếp tục ăn cơm, vừa cười vừa nói, “Nói dối thì cả đời không tìm được bạn trai đâu nhé.”

Tôi chột dạ, kí ức năm đó lại dội về.

Bạn cùng phòng ký túc đã tùy tiện nói đùa một câu như thế này, “Nếu Mộ Tuyết thích Giang Hành mà không tỏ tình, sẽ độc thân 4 năm.”

Kết quả tôi độc toàn thân 4 năm thật.

Lần này tôi không thể coi thường tâm linh được nữa, cuối cùng đành lí nhí tỏ bày, “Tôi muốn chụp bàn tay của cậu.”

Mộ Giang Hành không khỏi sững sờ, đại khái chắc là bởi vì không nghĩ rằng tôi sẽ thành thật như thế, một lúc sau liền đưa bàn tay đẹp như ngọc đến trước mặt tôi.

Lúc cậu ta đưa bàn tay qua, tôi thậm chí đã có chút xúc động tựa như chuẩn bị một chiếc nhẫn tinh xảo lên đó vậy.

“Cậu để tay ở tư thế này… tư thế này…”

Mộ Giang Hành như đã buồn cười lắm rồi nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn phối hợp với tôi.

11

“Chụp xong chưa?”

“Xong rồi!”

“Sao còn chưa ăn nữa, cơm sẽ nguội đấy.”

“Tôi thích ăn cơm nguội.”

Mộ Giang Hành cạn lại, trực tiếp nhổm dậy lấy điện thoại từ trên tay tôi đặt xuống bàn.

“Cậu làm gì đấy???”

“Ăn cơm trước, có biết nghe lời bác sĩ không?”

Thấy thái độ của cậu ta nghiêm túc như vậy, tôi cũng không dám từ chối nữa.

Tách đũa chuẩn bị ngự thiện.

Thi thoảng tôi lại lén lút nhìn về phía Mộ Giang Hành, có cảm giác như chúng tôi đã trở về thời còn đi học vậy. 1636170527232.png art

Quảng cáo
Trước /7 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Lớp Trưởng Nhát Gan Đừng Hòng Trốn

Copyright © 2022 - MTruyện.net