Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cô Vợ Thanh Mai Trúc Mã Của Cậu Chủ Phúc Hắc
  3. Chương 20
Trước /43 Sau

Cô Vợ Thanh Mai Trúc Mã Của Cậu Chủ Phúc Hắc

Chương 20

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hoàng hôn buông xuống chiếu rọi cả căn phòng , Hạ Tử Ngôn ngồi trên giường nhìn những đồ vật xung quanh . Mọi thứ dường như không thay đổi , để y nguyên lúc cô đi . Ánh mắt dừng ở tấm ảnh bên cạnh giường , cô cầm lấy khung ảnh , bàn tay dịu dàng sờ mặt người con trai ấy .

Vậy mà đã một năm rồi ...

" Cộc cộc "

Trịnh Vũ Kình đẩy cửa đi vào , nhìn cô ngơ ngác ngồi ấy . Anh đi tới bên cạnh giường nằm xuống kéo cô ôm vào lòng . Cúi đầu hít hửi mùi thơm mái tóc dài ấy , nhắm mắt dường như đang ngủ .

" Anh biết không , em đã từng thích anh trai em . Rất thích , rất thích ... "

Dứt lời , không một ai nói gì nữa . Hạ Tử Ngôn tưởng anh đã ngủ , vừa muốn ngẩn đầu lên một giọng nói trầm ấm thủ thỉ bên tai cô .

" Biết chứ . "

" Vậy tại sao anh còn muốn quen em ? "

Trịnh Vũ Kình ôm chặt eo cô , bình thản nói : " Anh đã từng suy nghĩ có nên bắt đầu cuộc tình này không . Dù biết , hình bóng trong trái tim em không phải anh . "

Cảm nhận được vòng tay ôm eo anh siết chặt lại , anh nói tiếp :" Nhưng anh không muốn bỏ lỡ em , anh không biết như thế đúng hay sai . Cũng không biết cuộc tình sẽ đi về đâu , hạnh phúc hay tổn thương . Nhưng vì em , anh không sợ ... "

Tiếng nói thủ thỉ có chút nghẹn ngào , Hạ Tử Ngôn mơ màng nói :" Tại sao ? "

" Bởi vì người đó là em , là Hạ Tử Ngôn . "

Cô phì cười , giọt nước mắt rơi xuống , anh thật tốt .

Sau cơm tối , mọi người ngồi sum quầy nướng thức ăn , gió se se lạnh khiến cô rợn người .

Đã hơn bảy giờ tối nhưng anh vẫn chưa về , phải chăng anh không muốn gặp cô ?

Phó Luật trầm mặc nhìn cô , đột nhiên lên tiếng :" Thật ra có một chuyện bố chưa nói con . "

" Chuyện gì ạ ? " Hạ Tử Ngôn vừa ăn vừa nhìn ông .

" Nửa năm trước , anh con bị tai nạn xe không thấy đường nữa . Vì không muốn con lo lắng nên đã không nói con . "

Hạ Tử Ngôn hoang mang tột độ , chỉ biết ngơ ngác nhìn ông . Bàn tay bấu chặt lại hiện lên vết đỏ , cả người run rẫy , trái tim nhói đau .

Cả buổi tối , cô không ngừng suy nghĩ về anh . Trong lòng dâng lên nhiều cảm xúc phức tạp , khó tả .

Tiếng xe ô tô truyền đến , Hạ Tử Ngôn đi trong phòng mở màn ra nhìn xuống phía dưới . Trái tim đập nhanh , đau xót đến ngột thở .

Phó Tử Hiên mở cửa xe bước ra , trên người là bộ áo sơ mi đen cầm lấy bộ đồ chơi em bé .

Một thân hình nhỏ bé đi tới ôm lấy anh , Du Khả Uyên mỉm cười cầm tay anh đi vào trong .

Cô không nhìn rõ sắc mặt anh , ngơ ngác đứng đó . Nghe thấy tiếng mở cửa của phòng anh , kìm lòng không được chạy ra gặp anh .

Anh ấy đã có vợ sắp cưới cũng có con rồi , Hạ Tử Ngôn mày cũng đã có Vũ Kình . Cứ để mọi chuyện như thế đi , Hạ Tử Ngôn mày hiểu không ?

Phó Tử Hiên đứng trong phòng nắm chặt khóa cửa , bàn tay từ từ trượt xuống , ngẩn người đứng đó , bàn tay nắm chặt thành quyền .

Mỉm cười chua xót , ngày ấy mỗi lần anh đi đâu về vừa mở cửa phòng , em liền chạy ra ôm lấy tay anh . Nhưng bây giờ , thậm chí em không chạy ra nhìn anh , gần một năm em đi rồi .

Nhớ em , nhớ em ... Anh không nhìn thấy đường , không dũng khí đi tới gặp em liệu em có thể đi tới nhìn anh , chào anh một tiếng để anh có thể nghe thấy giọng em ?

Phó Tử Hiên ngồi xuống dựa người vào cửa , đây là lần cuối cùng anh đau vì em .

Hai con người , hai trái tim đều đang rỉ máu . Cuối cùng vì sao họ lại không lại không nói rõ chuyện với nhau ? Để rồi sau này nhớ lại cũng chỉ hai từ tiếc nuối .

Tiếc nuối ...

Quảng cáo
Trước /43 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tiểu Thế Thân Bị Bạch Nguyệt Quang Bắt Đi Rồi

Copyright © 2022 - MTruyện.net