Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Jason đưa người tới chỗ sofa. King bị khiên đi, trong lúc nhất thời có chút mất tự nhiên, nhưng cũng theo hắn.
Jason đè vai của đối phương bắt y ngồi xuống, còn mình chạy tới nhà bếp pha cà phê cho y, suy nghĩ 1 chút, cà phê thì tạm thời bỏ qua đi, nên pha nước chanh tốt hơn.
“Khụ khụ, anh là …” Jason cũng ngồi xuống, mở miệng nói.
Con mắt King thoáng nhìn khóe miệng đang trong tư thế chạy xe lửa của hắn, vung tay lên: “Tôi hỏi anh đáp, không thể nói thì không cần nói.”
Jason bĩu môi: “Được rồi.”
“Nghề nghiệp.”
“Nhân viên văn phòng.”
“Nghề nghiệp trước đó?”
“… Quân nhân.”
“Quân tịch?”
“Trung Quốc.”
“Quân hàm?”
“Thiếu tá.”
” Binh chủng?”
“Đặc chủng cường lực.”
“Anh đang bảo vệ cái gì?”
“…” Jason cắn cắn môi dưới, rất là khó xử. “Không thể nói.”
King nhíu mày, suy nghĩ 1 chút. “Cho nên hiện tại nghề nghiệp của anh cũng chính là quân nhân.”
Tuyệt đối tuân theo, tuyệt đối trung thành.
Jason nói: “Đổi sang chuyện khác, tỷ như em không muốn biết vì sao đến tận mấy hôm trước anh vẫn còn là xử nam hay sao?”
“Tôi một chút cũng không muốn biết, căn bản là do anh muốn nói thôi.” King mắt trợn trắng.
“À, vậy anh thành thật nói cho em nghe.” Jason gãi gãi đầu. “Sau khi anh thành niên, hay phải nói là sau khi trưởng thành, thì đã trực tiếp nhập ngũ, bởi vì liên quan tới binh chủng, nên phải trường kỳ dùng thuốc đề kháng O để tránh tình trạng bị hormone quấy rầy, cho nên không có nhu cầu gì mãnh liệt cho lắm, một chút sót lại là do mỗi ngày đều phải huấn luyện siêu cường mà thể lực tiêu hao, nên cũng chẳng còn sức quan tâm chuyện đó … Khụ, sau khi xuất ngũ thì chuyển nghề, thế nhưng cũng cần phải dùng thuốc kiềm chế A để giả thành B, nên vẫn không bị khí tức OMEGA hấp dẫn, nhưng do có tác dụng phụ, nên cũng không có tính tùy tâm sở dục của thiên tính BETA, cho nên … Thanh tâm quả dục, cho đến khi gặp em.”
King: “… Gặp tôi?”
Jason gật đầu, phát ra một nụ cười từ nội tâm: “Đúng vậy, gặp em.”
King lặng yên uống nước chanh, suy nghĩ 1 chút: “Anh đừng biến tôi thành bạn đời hợp pháp, người của mình anh.”
“Hả?” Jason không hiểu.
“Biến tôi thành cộng sự của anh thì thế nào?” King nói. “Tôi vốn nhận tiền là đến xử lý anh, kết quả hiện tại bị anh xúi giục trở thành cộng sự của anh. Anh muốn tôi làm gì, tôi muốn biết tình hình đại khái, đây là điều kiện nói chuyện giữa hai chúng ta. Vậy thì không có vấn đề gì chứ? Không tính là anh đang nhân tư lầm công.”
Jason nháy mắt: “Vậy em đưa tai qua đây, anh lén nói cho em biết.”
“…” King hoài nghi nhìn hắn, như vẫn đến gần.
Jason thở ra một hơi nóng trực tiếp phun cái lỗ tai y, có chút ngứa: “… Anh đang bảo vệ một phần hồ sơ cực kỳ tuyệt mật.”
“Cái này tôi biết.”
“Quan hệ tới sự tồn vong của một tiểu quốc Đông Nam Á, là một đất nước cực kỳ nhỏ, nói ra cũng sợ rằng em không biết,” Jason cười cười, ngửi thấy được vị đạo trên người King, đặc biệt thỏa mãn. “Thế nhưng sự tồn vong của quốc gia này, lại trực tiếp ảnh hưởng tới tình hình thế giới, cái này gọi là rút giây động rừng, hiệu ứng hồ điệp, đương nhiên cụ thể anh cũng không rõ lắm, là mấy nhà kinh tế học, triết học, nhà tư tưởng học giả gì đó ở trên cao dựa vào công cụ mà tính toán ra đó …”
“Nói xong chưa?” King hỏi, xoa cánh tay nổi da gà.
“Ừ.” Jason lưu luyến rời khỏi tai của y.
“Cho nên hiện tại?” King nhíu mày.
“Cho nên hiện tại em tiếp tục lừa gạt niềm tin của anh đi.” Jason cười nói. “Đầu tiên, em có muốn dọn qua ở cùng anh hay không?”
XXXXXXXXXXXX
King đang ngồi ở trên ghé cọ qua cọ lại đến 6h, đồng nghiệp chung quanh đã lục tục ra về, y tắt máy, đứng dậy đi vào văn phòng Jason, tên đàn ông kia vẫn còn đang nhìn vào màn hình máy tính mà chuyên tâm làm việc.
Buổi sáng đã tiến hành mở cuộc họp toàn công ty, thăng chức Jason lên vị trí tổng giám đốc bộ phận vật tư, so với chức vị của vị sếp trực thuộc của hắn còn cao hơn 1 cấp.
Sự thăng chức này cực kỳ đặc biệt, thế nhưng Âu Dương Jason làm việc rất tốt, mọi người chính là tâm phục khẩu phục.
Ưu hoá mạng lưới cung ứng, huấn luyện cung cấp hàng, điều chỉnh phân bố tài nguyên, vì công ty tiết kiệm chí ít mấy ngàn vạn thành phẩm, sản phẩm chất lượng cũng nâng cao rõ rệt, không thăng chức cho hắn còn có thể thăng cho ai?
Tuy rằng King xem không hiểu mấy con số này, thế nhưng cũng nhìn ra được lợi hại.
Buổi trưa đi ra ngoài ăn, King lẩm bẩm: “Dù sao cũng chỉ là một thân phận ngụy trang, còn có thể làm ra tới trình độ này …”
Jason hiển nhiên nghe thấy được, mỉm cười nói: “Đúng vậy, thế nhưng nếu không cố gắng làm đến tốt nhất, hình như không phải là một cách nhìn phù hợp cho lắm.”
…. Quả là thiên tính đáng sợ của ALPHA.
Cho nên hiện tại hắn vẫn chưa chịu tan ca.
Không sai, hai người hiện tại ở cùng nhau rồi.
Jason nói, như vậy còn có thể lừa được cái ông già đặc vụ kia, hơn nữa nhà của hắn cũng còn phòng trống, nhà tuy rằng không nằm trong khu náo nhiệt, nhưng giao thông chung quanh cùng cuộc sống đều so với cái nhà trọ gần công ty tốt hơn rất nhiều, tuy rằng đi làm xa hơn 1 chút, thế nhưng Jason mới mua xe, có thể cùng hắn cùng đi cùng về.
Dù sao cũng chính là có nhiều chỗ tốt, không có chỗ hỏng.
… À không, chỗ hỏng đương nhiên là có!
Bản thân sự tồn tại của cái tên Âu Dương Jason chính là một chỗ hỏng lớn nhất.
King đang quấn quýt một hồi, thế nhưng sau khi ngẫm lại, kỳ động dục cũng đã qua, bình thường Jason cũng dùng thuốc kiềm chế để biến thành BETA, đánh nhau y chắc chắn không thua, cho nên vẫn gật đầu đáp ứng rồi.
Jason tất nhiên khá vui vẻ, thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện, với cơ thể là BETA, thì xác thực đánh không lại …
Thế nhưng có cái gọi là thượng có chính sách hạ có đối sách, Jason rất nhanh bắt đầu lựa chọn thuốc kiềm chế, sáng sớm uống 1 viên, bảo trì tầm 8 – 9 tiếng, tối về tới nhà thì liền khôi phục thành ALPHA, nếu như cần phải ở bên ngoài lâu hơn một chút, tối liền có thuốc phun kiềm chế tức thì!
King cười nhạt, làm vậy không mệt sao?
Jason thương cảm mà mà tỏ vẻ thật sự mệt chết đi, nhưng then chốt chính là, cho dù làm ALPHA, thì cũng uổng mất phí lực, vì hắn căn bản không thể tiếp cận được King. Có đôi khi hắn nghĩ, bản thân mình có thật đã từng đè thanh niên kia xuống làm suốt 3 ngày 3 đêm à? Thật sự không phải một giấc mộng đẹp của mình sao?