Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cưới Đại Được Chồng Tốt
  3. Chương 71-74
Trước /149 Sau

Cưới Đại Được Chồng Tốt

Chương 71-74

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 71​1845 Words

“...”

Đường Hạ Linh vừa mới dứt lời, khóe miệng của bốn người đàn ông đồng thời co rút lại.

Bốn người bọn họ, toàn bộ đều có xuất thân là cậu chủ của những dòng họ cao quý và hiển hách, ở trên thương trường lại là những nhân vật lớn có khả năng hô mưa gọi gió, rung trời chuyển đất, đằng sau mông còn có vô số phụ nữ đổ xô vào, tranh nhau bám lấy, bây giờ lại bảo bọn họ đi ra ngoài tỏ tình với đàn ông, nếu như để cho người khác biết được chuyện này, vậy bảo bọn họ ném mặt mũi đi đâu mới được đây?

“Đề nghị này không tệ, em cũng muốn tham gia.”

Ngay khi cả bốn người đàn ông còn đang sững sờ đến nghẹn họng, Trần Uyển Nhi lại chỉ sợ thiên hạ không loạn mà nói xen vào một câu.

Bốn người đàn ông đồng thời trừng mắt nhìn Trần Uyển Nhi.

Trần Uyển Nhi làm bộ như không nhìn thấy điều này, chỉ ném một ánh mắt sang cho Đường Hạ Linh, bày tỏ sự đồng ý của cô ấy với chủ ý của cô.

Đường Hạ Linh chớp chớp mắt, mỉm cười nhìn về phía mấy người Lục Tử Minh: “Như thế nào rồi? Có chơi hay là không đây?”

Lục Tử Minh nhếch khóe miệng cười khan một tiếng rồi mới nói: “Chị dâu, hay là chúng ta đổi sang một điều kiện khác đi, được không? Đi tỏ tình với đàn ông sẽ làm hại đến tên tuổi và uy danh của cậu chủ nhỏ của nhà họ Lục em đây. Nếu như sau này mà lan truyền ra ngoài, vậy thì sẽ không có người phụ nữ nào dám gả cho bọn em nữa mất! Hơn nữa, nếu lỡ như mà chị thua thì sao? Đến lúc đó chị phải đi tỏ tình với một người đàn ông xa lạ, như vậy thì hình như cũng không được tốt cho lắm mà nhỉ? Dù sao thì anh cả của em vẫn còn ở đây mà!”

Đường Hạ Linh hoàn toàn không hề để ý đến vấn đề này, phất phất tay hờ hững nói: “Không sao hết, nếu như tôi thua, đến lúc đó, anh cả của mọi người sẽ đi tỏ tình thay cho tôi!”

“!!!”

Không khí xung quanh bỗng nhiên rơi vào khoảng không im lặng trong chốc lát, bốn người Lục Tử Minh nhất thời không thể bình tĩnh được nữa.

Bảo Lục Chấn Nam đi ra ngoài tỏ tình với một người đàn ông sao?

Vậy thì đương nhiên là được rồi, đời này có thể nhìn thấy được Lục Chấn Nam làm ra loại chuyện xấu hổ như vậy thì dù cho có chết cũng thấy cam lòng.

“Vậy thì đồng ý, đồng ý!”

Lục Tử Minh là người đầu tiên không thể kiềm chế được, trực tiếp vỗ tay ấn định kết quả thương lượng.

Những người còn lại thì vội vàng phụ giúp việc rót rượu, cầm lấy xúc xắc, ỷ vào lợi thế số đông, ai cũng không thể chờ đợi được mà muốn chứng kiến khoảnh khắc Lục Chấn Nam phải lâm vào tình thế xấu hổ.

Thế nhưng, bọn họ lại không ngờ tới được, tuy rằng Đường Hạ Linh không uống được rượu nhưng mà cô lại rất giỏi trong việc tung xúc xắc, đổ liên tiếp mấy chục ván mà chỉ để thua vỏn vẹn có ba lần.

Những người khác, bao gồm cả Trần Uyển Nhi cũng đã uống liên tiếp hơn mười mấy ly rượu, vẻ say xỉn dần dần hiện rõ lên trên khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn như quả trứng ngỗng xinh đẹp kia.

Lục Tử Minh cuộn tay áo lên, cả người giống như có chút phát điên lên mà nói: “Chị dâu, em sâu sắc nghi ngờ rằng chị đang chơi ăn gian, nếu không thì không thể nào có thể quỷ quái một cách bất thường đến như vậy được, dường như lần nào đổ xúc xắc cũng thắng hết!”

“Đã bằng lòng cược thì cũng phải thừa nhận thất bại đi chứ, cậu đừng tưởng rằng dùng cái cớ này thì có thể quỵt được nợ. Tuy rằng tôi không thể uống được rượu, nhưng mà chơi mấy loại trò chơi nhỏ như thế này thì tôi lại là một cao thủ đấy. Gặp phải tôi, coi như mấy người tự mình chuốc lấy xui xẻo đi!”

Đường Hạ Linh híp mắt mỉm cười nhìn một đám người đang bày ra vẻ mặt buồn bực, tâm trạng cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Đã rất lâu rồi cô không cảm nhận được sự hạnh phúc như thế này. Trong những năm qua, bởi vì mối quan hệ căng thẳng đến bế tắc của cô và người nhà cho nên cô vẫn luôn sống trong hoàn cảnh không mấy vui vẻ. Sau này lại bị Vi Khiết Bảo phản bội, cho nên cô đã đóng chặt cánh cửa trái tim của chính mình, không dám tùy ý mở ra cho bất kỳ một ai nữa.

Mấy người đang ngồi trước mắt này đều là rồng phượng giữa những con người tầm thường, đặt trong khung cảnh của những ngày thường thì bọn họ chính là loại tồn tại ở phía trên cao không thể với tới được, thế nhưng hôm nay, bọn họ lại có thể buông hết những dáng vẻ xa cách đó của mình xuống, ngồi đây cùng chơi loại trò chơi này với Đường Hạ Linh, có lẽ bọn họ thật sự đã xem cô như người mình rồi.

Trong lòng Đường Hạ Linh không khỏi cảm thấy cảm động, cũng thấy rất may mắn.

Nếu như lúc đầu không gặp được Lục Chấn Nam, vậy thì cô của hiện tại, có lẽ là sẽ phải trải qua những ngày tháng tương đối thê thảm.

Lục Chấn Nam dường như có thể cảm nhận được sự xúc động của Đường Hạ Linh, nhẹ giọng hỏi bên tai cô: “Làm sao vậy?”

“Không có gì đâu.”

Đường Hạ Linh lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, chậm rãi ngả đầu vào vòng tay của Lục Chấn Nam, dùng giọng nói mà chỉ đủ để cho hai người bọn họ có thể nghe thấy mà nói với anh: “Chỉ là em cảm thấy bản thân mình thật là may mắn, có thể gả cho anh vào thời khắc cuối cùng.”

Hai con ngươi đen tuyền và sâu thẳm của Lục Chấn Nam đột nhiên co rút lại, anh rũ đôi mắt xuống, dán chặt vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Dáng vẻ của cô ở trước mặt anh, khuôn mặt tinh xảo, khóe môi hơi cong lên, nụ cười rạng rỡ, đầu nhỏ thân mật tựa vào trong ngực của anh, vẻ mặt tràn đầy sự mãn nguyện.

Trong khoảnh khắc này, trái tim vạn năm, trước nay đều khó lòng xảy ra bất kỳ sự biến hóa nào của Lục Chấn Nam lại đột nhiên bị sụp đổ mất một khối, ngay sau đó, những lớp băng tuyết dày nặng cũng dùng tốc độ nhanh như sét đánh không kịp bịt tai mà tan chảy ra, biến thành một hồ nước ấm mềm mại.

Lục Tử Minh ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này cũng đã không còn gì ngạc nhiên nữa, nhưng đối với mấy người Lương Hoài Nam và Lê Thành Xuyên mà nói, một Lục Chấn Nam như thế này quả thực là đủ để cho bọn họ được mở rộng tầm mắt một phen rồi.

Hóa ra, sau khi Lục Chấn Nam động lòng phàm tục thì sẽ biến hình thành dáng vẻ như thế này sao?

Sau một hồi sững sờ, Lương Hoài Nam không khỏi thở dài xúc động nói: “Bản lĩnh của chữ “Tình” thật sự là không hề nhỏ, thậm chí ngay cả Chấn Nam cũng không thể qua được một cửa ải này.”

“Ha ha, vậy không phải là rất tốt hay sao? Cái tên Chấn Nam này cuối cùng cũng có được một chút dáng vẻ của người bình thường rồi.” Lê Thành Xuyên cũng cười theo, nói.

“Chị dâu là một cô gái tốt.” Trần Nhược Đông chân thành nói ra một câu từ trong đáy lòng.

Trải qua một đêm ở chung và tiếp xúc, mấy người đàn ông này đã hoàn toàn mở rộng cánh cửa lòng và cởi mở hơn với Đường Hạ Linh.

Cô gái này có tính tình vui vẻ, tự do, không có chút giả vờ, làm bộ nào, cùng chơi thì sẽ không câu nệ, gò bó, lúc nên cười thì sẽ cười. Ở trên người cô hoàn toàn không thấy được dấu vết của sự nhõng nhẽo và dè dặt chỉ có trên người của các cô chủ nhà giàu.

Nhưng mà, cũng chính bởi vì sự tự do và dễ gần của Đường Hạ Linh mà mọi người đều cảm thấy rất thoải mái khi ở bên cô, trong lòng bọn họ lại càng không tự chủ được mà quý mến cô, muốn được thân thiết hơn với cô.

Đêm hôm đó, Đường Hạ Linh chơi rất vui vẻ, cũng uống rất nhiều rượu, cuối cùng trực tiếp ngả vào vòng tay của Lục Chấn Nam mà ngủ say.

Lục Chấn Nam ôm lấy cô, giống như đang che chở, bảo vệ cho món bảo bối quý giá nhất trong thế gian, đứng dậy khỏi sô pha: “Tối nay trước hết cứ dừng lại ở đây đi, tôi đưa cô ấy quay về nghỉ ngơi trước.”

Những người ngồi ở phía sau lưng đều gật đầu, không ai lên tiếng ngăn cản hai người bọn họ mà chỉ im lặng đưa mắt nhìn Lục Chấn Nam ôm Đường Hạ Linh rời đi.

Một đêm say rượu, sáng sớm ngày hôm sau, khi Đường Hạ Linh tỉnh dậy thì chỉ còn cảm giác được hai bên huyệt Thái Dương đau nhức như muốn nứt ra, vừa liếc mắt nhìn xuống lại phát hiện quần áo trên người không biết đã được thay ra từ bao giờ.

Cô bối rối mất mười giây, chỉ nhớ đêm hôm qua chính mình say đến bất tỉnh nhân sự, còn những chuyện xảy ra sau đó thì cô lại hoàn toàn không hay biết gì.

Lục Chấn Nam đã giúp cô thay bộ đồ này sao...

Hai gò má của Đường Hạ Linh không khỏi nóng lên, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nghĩ đến việc chính mình ở trong trạng thái tạm thời mất đi ý thức, không mảnh vải che thân mà đối mặt với Lục Chấn Nam.

Lần sau, không được phép uống say như vậy nữa!

Chương 72​1834 Words

Sau khi Đường Hạ Linh xuống giường đi tắm, thì xuống lầu ăn sáng, sau đó mới đến công ty đi làm.

Khi Đường Hạ Linh vừa mới bước chân vào trong Phòng truyền thông, Tống Bình An đã ngay lập tức đi tới, lạnh mặt nói với cô: “Hạ Linh, một giờ nữa đi đến hội trường của buổi họp báo đợi lệnh, có công việc.”

“Đã có chuyện gì xảy ra vậy? Sao sắc mặt của cậu lại khó coi như thế kia?”

Đường Hạ Linh kinh ngạc nhìn Tống Bình An, dường như cô cũng bị dáng vẻ của cô ấy dọa sợ.

Tống Bình An đảo cặp mắt trắng dã: “Còn không phải là vì con đĩ Chu Phương Hoa kia hay sao, hôm nay cô ta sẽ ký hợp đồng chính thức với Công ty giải trí New world, cho nên cô ta muốn tổ chức một cuộc họp báo với giới truyền thông. Cấp trên cũng đã ra quyết định, chỉ rõ muốn cậu có mặt ở hiện trường lấy tin.”

Đường Hạ Linh đột nhiên ngây ngẩn nhưng cũng rất nhanh đã hồi phục lại tinh thần: “Tốc độ này cũng được đấy chứ, vừa mới đến không bao lâu đã không nhẫn nại được mà muốn ra oai phủ đầu với tớ rồi hay sao?”

“Con đĩ đó dù có đi đến đâu không sống yên ổn được mà.” Khuôn mặt của Tống Bình An tràn đầy vẻ xui xẻo: “Nhưng mà với tình huống như hiện tại, cho dù cậu có muốn không đi cũng không được.”

“Đi thì đi thôi, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi, nếu như chiêu này của chị ta mà tớ cũng không thể ngăn lại được, vậy thì làm sao có thể tiếp tục đấu với chị ta được nữa chứ.”

Đường Hạ Linh không để tâm, hờ hững cười một tiếng, đối với những hành động của Chu Phương Hoa, cô hoàn toàn không sợ.

Khoảng chừng mười giờ sáng, buổi họp báo về sự trở lại của Chu Phương Hoa đã được tổ chức đúng giờ trong hội trường của Công ty giải trí New world, có mặt tại hiện trường, ngoài những đơn vị truyền thông nội bộ ra, thì còn mời thêm cả năm đơn vị phương tiện truyền thông đến từ bên ngoài để phô trương và tạo thêm danh tiếng cho sự kiện lần này, khung cảnh ở hiện trường cũng được sắp xếp đặc biệt hoành tráng và long trọng.

Khi Đường Hạ Linh đến hiện trường, Chu Phương Hoa đã có mặt ở trên sân khấu và tiếp nhận những câu hỏi phỏng vấn rồi.

“Cô Chu Phương Hoa, lần này cô ký hợp đồng với New world, liên quan đến vấn đề của Tân đông gia, cô có cái nhìn như thế nào? Theo những gì mà tôi được biết, lúc trước cô cũng đã từng được tiếp xúc với những công ty giải trí lớn và nổi tiếng trong nước như Minh Nghệ và Hoa Vân, nhưng tại sao đến cuối cùng cô lại chọn ký hợp đồng với New world vậy?”

“Đầu tiên, tôi xin cảm ơn tất cả các đơn vị truyền thông đã dành thời gian để đến tham gia buổi họp báo về sự trở lại của tôi. Về lý do tôi chọn Công ty giải trí New world, chủ yếu là vì tôi coi trọng và cũng như là tôi có thể nhìn thấy được tương lai của New world. Hiện tại, ở cả hai phương diện phim điện ảnh và phim truyền hình có lẽ New world đều không thể sánh bằng với Minh Nghệ và Hoa Vân, nhưng mà tôi lại rất tin tưởng rằng, trong thời gian sắp tới, New world nhất định sẽ vượt qua được tình trạng này, tôi cũng tin tưởng rằng, New world sẽ cho tôi một nền tảng, một sân khấu để phát triển tốt nhất.”

Trên sân khấu, Chu Phương Hoa trả lời vô cùng lưu loát và chặt chẽ, dù cho muốn lọt một giọt nước ra ngoài cũng khó mà có thể tìm được kẽ hở, rất rõ ràng những câu trả lời và những bài phát biểu này đều đã được dự trù và chuẩn bị sẵn từ trước.

“Cô Chu Phương Hoa, tôi nghe nói, lúc trước Công ty giải trí New world từng thương lượng và đàm phán với Tập đoàn giải trí Backpacke để cùng hợp tác làm một bộ phim điện ảnh. Lúc này mới không qua bao lâu, cô lại ký kết hợp đồng với New world, không biết có phải là cô sẽ tham một vai diễn ở trong bộ phim mới này hay không?”

“Ha ha, tôi vừa mới gia nhập vào New world không lâu, trước mắt vẫn còn đang bàn bạc một lời mời hợp tác khác, còn về bộ phim hợp tác giữa New world và Backpacke, tạm thời tôi vẫn chưa nhận được bất cứ một thông báo nào. Nhưng mà, nếu như có cơ hội nhận được vai diễn, tôi chắc chắn sẽ thông báo tin tốt này với mọi người đầu tiên.”

...

Chu Phương Hoa và những phóng viên đến từ những đơn vị truyền thông được mời tới một người hỏi một người đáp vô cũng lưu loát, người nào người nấy đều nói về việc phát triển trong tương lai, nhưng mà hình như không có người nào nhớ đến, người phụ nữ này trước đây từng làm ra loại chuyện khiến cho chính mình rơi vào cảnh thân bại danh liệt.

Tống Bình An đứng ở bên cạnh của Đường Hạ Linh, sau khi nghe thấy được những câu trả lời kia của Chu Phương Hoa thì khinh thường, trợn trắng mắt mà nói: “Người phụ nữ này thật sự là gan to bằng trời mà, quay trở lại thì cứ quay trở lại đi, còn dám lấy cả Tập đoàn giải trí Backpacke ra làm chiêu để đánh bóng tên tuổi. Những câu trả lời của cô ta mơ hồ như vậy, sau khi cuộc họp báo này kết thúc, không biết đám phóng viên kia sẽ đoán bậy ra được thêm những lời đồn gì nữa?”

“Dù sao thì Backpacke cũng có tầm ảnh hưởng không nhỏ, hơn nữa, những câu trả lời hiện tại của chị ta cũng không có gì không đúng, New world quả thật có dự định muốn đàm phán và hợp tác với Backpacke, Chu Phương Hoa trả lời như vậy thì chắc hẳn là Backpacke phía bên kia cũng sẽ không nói điều gì.”

Đường Hạ Linh cong cong môi, rõ ràng là cô không hề để tâm chút nào đối với phương thức đánh bóng tên tuổi giống như cách mà Chu Phương Hoa đang làm hiện tại.

Tống Bình An đột nhiên nhếch mép, cười xấu xa một tiếng, giống như một con cáo nhỏ ăn trộm được miếng thịt: “He he, Backpacke quả thực là sẽ không thể nói được gì, nhưng đó là bởi vì cô ta không biết rõ mối quan hệ của cậu và Tổng giám đốc Lục, đột nhiên tớ rất muốn xem xem phía Backpacke bên kia sẽ đáp trả như thế nào, nhất định là sẽ rất thú vị.”

Đường Hạ Linh trừng mắt nhìn Tống Bình An, sau đó cũng mỉm cười theo mà nói: “Đồng cảm sâu sắc.”

Ngay tại lúc hai người đang trò chuyện, đám phóng viên của các đơn vị truyền thông đã lần lượt nối tiếp nhau đặt ra rất nhiều câu hỏi, đợi đến lúc hỏi được kha khá thông tin chính thống rồi thì nội dung của những câu hỏi lại được uyển chuyển lái sang những tin đồn và những câu chuyện phiếm.

“Cô Chu Phương Hoa, về việc cô ký hợp đồng với New world, trên mạng có không ít những lời đồn đoán và suy diễn, có phải là vì cô nhắm vào ân oán cá nhân với Đường Hạ Linh, cố ý nhắm vào Đường Hạ Linh nên mới cố tình ký hợp đồng này hay không? Lúc đầu tin tức hai người bất hòa, dựa vào xích mích để đánh bóng tên tuổi vô cùng vang dội và sôi sục trong cộng đồng mạng, không biết tình huống cụ thể là như thế nào? Cô có thể chia sẻ về vấn đề này một chút được không?”

Câu hỏi lần này của phóng viên quả thật là cũng có đủ độ sắc bén, Đường Hạ Linh ngồi nghe bên dưới sân khấu đột nhiên nhíu hai hàng chân mày lại, trong lòng dâng lên một loại dự cảm xấu.

“Những chuyện đó đều đã qua đi hết rồi, hơn nữa chuyện tôi ký hợp đồng với New world cũng không phải là vì muốn nhắm vào cô ấy, dù sao thì chuyện lúc đầu cũng là do tôi sai, tôi cũng đã cầu xin cô Đường Hạ Linh tha thứ cho tôi rồi. Từ nay về sau, tôi và cô ấy chính là đồng nghiệp của nhau, cho nên vẫn mong mọi người không nên đặt tiêu điểm vào vấn đề này tiếp nữa. Tôi và cô Đường Hạ Linh đã hóa giải hết những hiểu lầm và hiềm khích trước kia rồi, nếu như không tin, các vị có thể trực tiếp hỏi cô ấy thì sẽ rõ!”

Nói đến đây, tầm mắt của Chu Phương Hoa đột nhiên dừng lại, dán vào trên khuôn mặt của Đường Hạ Linh đang ngồi dưới khán đài.

Một ánh mắt này của cô ta, khiến cho tất cả tiêu điểm ánh nhìn trong hội trường vốn đang hướng về sân khấu đột ngột chuyển hướng, dồn hết vào trên người Đường Hạ Linh.

Chân mày của Đường Hạ Linh hơi hơi nhíu chặt lại.

Tống Bình An đứng ở bên cạnh phải mất một lúc mới có thể nhận ra được ý tứ của Chu Phương Hoa trong hành động vừa rồi của cô ta, ngay lập tức, cả khuôn của cô ấy đen lại.

Người phụ nữ này thật sự là đã tính toán xong hết tất cả mọi chuyện rồi. Cô ta muốn mượn tình thế hiện tại để bức ép Đường Hạ Linh, ép cô phải thừa nhận việc hai người thực sự đã hóa giải hết những hiểu lầm và hiềm khích lúc trước.

Trong tình huống hiện tại của Đường Hạ Linh, nếu như câu trả lời của cô không thỏa đáng, thái độ trả lời của cô lại có chút gì đó không thoải mái, vậy thì sợ rằng sẽ khiến cho các tầng Quản lý cấp cao của Công ty không hài lòng.

Chương 73​2164 Words

“Thật sự không biết xấu hổ là gì mà!”

Tống Bình An đứng ở bên cạnh đột nhiên tức giận đến mức lớn tiếng mắng to lên.

Đường Hạ Linh không lên tiếng, nhưng bởi vì ánh mắt đắc ý của Chu Phương Hoa ở trên sân khấu cho nên trong con ngươi của cô cũng đột nhiên hiện lên vẻ nguy hiểm.

“Cô Đường Hạ Linh, không biết những lời vừa rồi mà cô Chu Phương Hoa nói có phải là sự thật hay là không?”

Không ít phóng viên thấy có đề tài cũng nhanh chóng quay sang hỏi Đường Hạ Linh.

Đường Hạ Linh hít một hơi thật sâu, sau khi lấy lại được sự bình tĩnh vốn có thì trên mặt cũng lập tức hiện lên một nụ cười mỉm: “Chuyện giữa tôi và cô Chu Phương Hoa thật sự đã kết thúc rồi. Dù sao thì tôi vẫn còn có cuộc sống của riêng mình, cho nên không có quá nhiều thời gian để đi so đo những chuyện không xứng tầm thế này. Còn chuyện hóa giải hết những hiểu lầm và hiềm khích lúc trước, tôi không dám nói đến. Có câu nói thế này, người đã bị chó cắn một lần, thì trong lòng ít nhiều gì cũng sẽ để lại bóng ma của sự sợ hãi và chán ghét, cho nên sau này khi gặp lại chó, thì mới cứ phải tránh xa ra một chút. Nếu như vẫn còn ngu ngốc xông tới, ai có thế biết trước được rằng, con chó kia có thể sẽ lại cắn bạn thêm một lần nữa hay là không, đúng chứ?”

“...”

Phép ẩn dụ này của Đường Hạ Linh vừa mới bật ra khỏi miệng đã trực tiếp khiến cho tất cả đám người của giới truyền thông cứng họng, không thốt được nên lời nữa.

So sánh Chu Phương Hoa với một con chó cắn dại, chiêu này đúng thật sự là... khiến cho người ta thật không có cách nào có thể phản bác lại được mà!

Trên sân khấu, bởi vì câu trả lời vừa rồi của Đường Hạ Linh mà gương mặt của Chu Phương Hoa hết xanh rồi lại chuyển sang trắng, cuối cùng hòa trộn lại thành vẻ tái mét.

Cô ta muốn nhân cơ hội này để khiến cho Đường Hạ Linh phải nếm trải một chút thứ mùi vị mang tên là xấu hổ và khó chịu, nhưng mà cô ta thật sự không ngờ tới được chính mình lại bị người phụ nữ kia dùng móng vuốt nhọn cào ngược trở lại, còn chưa kịp tung chiêu thì đã bị đánh cho tan tác, hết lần này đến lần khác đều không thể phát huy được một chút tác dụng nào.

“Mọi người, hôm nay là buổi họp báo về sự quay trở lại của cô Chu Phương Hoa, cô ấy mới là nhân vật chính trong buổi sáng ngày hôm nay, mọi người đừng đặt hết sự chú ý của mình lên người một nhân vật nhỏ bé, không có tầm quan trọng gì như tôi vậy chứ. Nếu không, tiếp sau đây có người sẽ cho rằng tôi vì muốn trở nên nổi tiếng mà mượn cơ hội và sân khấu của người khác để tăng thêm chút độ hot mất.”

Đường Hạ Linh hài hước nhếch nhếch khóe miệng, mỉm cười nhìn đám phóng viên mà nói. Rất rõ ràng, lời này của cô đã dứt khoát đánh gãy ý tưởng muốn tiếp tục đặt ra những câu hỏi về những vấn đề râu ria, lá cải bên lề của đám người thuộc về ngành truyền thông kia.

Tất cả mọi người đều ồn ào lên vì xấu hổ, Đường Hạ Linh này đúng là một nhân vật rất lợi hại, cũng rất mạnh mẽ. Cô nhìn thấu được ý định và mánh khóe xấu xa của Chu Phương Hoa, nhưng sau đó lại dứt khoát chọn cách giải quyết triệt để tới cùng, một là không làm, hai là đã làm thì sẽ không dừng lại, một chiêu diệt sạch hết tất cả những người có ý định gây khó khăn cho chính mình.

Khi đám người của giới truyền thông nghe được điều này, bọn họ cũng hiểu được là mình không thể hỏi thêm câu nào được nữa, vì vậy đến cuối cùng không ai có thể làm khác hơn, tất cả đều lần lượt lộ ra vẻ tức giận mà thu lại tầm mắt của mình về.

Buổi họp báo về sự quay trở lại của Chu Phương Hoa rất nhanh cũng đã đi đến phần kết thúc.

Ngay sau khi những luồng tin tức được tung lên, trên không gian mạng đã bị một đòn này khuấy đảo lên một trận náo loạn và ồn ào không nhỏ.

Có không ít anti-fans và cư dân mạng đều kháng nghị về việc Chu Phương Hoa quay trở lại làng giải trí, thậm chí những lời công kích này còn chĩa sang cả New world, những lời mắng chửi New world trên mạng thật sự cũng không hề ít hơn là bao.

Đối với những lời bình luận trên không gian mạng như thế này, New world rõ ràng là đã chuẩn bị biện pháp để đối phó từ trước, không chỉ dùng tốc độ nhanh chóng đưa ra các biện pháp quan hệ xã hội theo những khuôn mẫu được dập sẵn, đồng thời cũng đưa ra lời thanh minh.

Mà trong lúc những làn sóng phản đối và ném đá ở trên không gian mạng vẫn còn đang rất sôi sục, không ít phóng viên bởi vì lòng “Kính nghiệp”, sau khi nắm bắt được độ nóng của những tin đồn kia thì cũng nhanh chân chạy đến nằm vùng ở Backpacke, muốn moi được tin tức sớm nhất từ trong miệng những nhân viên nội bộ của Backpacke về chuyện bộ phim điện ảnh sẽ được hợp tác với New world trong thời gian tới.

Nhưng mà từ trước cho đến hiện tại, Backpacke vẫn không hề có bất cứ một câu trả lời cũng như không có bất kỳ phản ứng lại nào.

“Không hổ là người có bối cảnh, chỉ là việc quay trở lại đơn giản như thế thôi cũng có thể đánh bóng được tên tuổi, tăng độ hot lên ngang tầm thậm chí còn náo nhiệt hơn cả tin tức của những sao hạng A, Vi Khiết Bảo hẳn là đã tốn không ít tiền để mua chuộc truyền thông đấy nhỉ?”

Lúc hai người ăn cơm trưa, Tống Bình An nhìn chằm chằm vào một đống tin tức đang hiện lên trên màn hình, sau đó giễu cợt mà nói.

Vẻ mặt của Đường Hạ Linh trái lại vô cùng bình tĩnh: “Có tiền thì làm mọi việc đều dễ dàng hơn, tin tức này một khi được tung ra, sau đó lại được xoay chuyển đúng hướng một cách có chủ đích vậy thì sự chú ý trên toàn bộ không gian mạng đều sẽ dồn hết lên trên người của chị ta, mặc dù những lời bình luận, những tin đồn đang được lan truyền kia không được tính là tốt nhưng mà ít nhất thì nó cũng đã đạt tới được mục đích của Chu Phương Hoa rồi. Tớ nghĩ, từ nay về sau, sẽ không còn người nào không biết chị ta là ai nữa.”

“Nhưng mà, bát cơm của giới giải trí này cũng không dễ ăn đến như vậy đâu, nếu như chị ta không có được thành tích, không đạt được chút thành tựu gì đó trong diễn xuất mà chỉ dựa vào những tin đồn để tăng độ nổi tiếng cho tên tuổi của chính mình vậy thì chị ta cũng không thể nào đứng vững gót chân trong cái vòng luẩn quẩn này được, cũng không đáng để bận tâm.”

Tống Bình An gật gật đầu: “Nói cũng rất đúng, nhưng mà xét đến khả năng diễn xuất của cô ta ấy à, cho dù giao cho cô ta vai nữ chính, sợ rằng cũng không thể nào mà nổi lên được.”

“Cũng khó nói, đừng có xem thường Chu Phương Hoa, nếu như chị ta đã ỷ vào việc bản thân có chỗ dựa là Vi Khiết Bảo, như vậy thì cũng có thể tiến hành đầu cơ trục lợi một chút, cũng có khả năng sẽ kéo được độ nổi tiếng, ví dụ như việc tham gia vào một vài show sống còn hay chương trình thực tế gì gì đó chẳng hạn.”

Nói đến đây, Đường Hạ Linh lại chậm rãi nở một nụ cười mỉm: “Nhưng mà, dù cho có như vậy thì tớ cũng không sợ, ngược lại tớ đang cảm thấy rất tò mò, không biết bước tiếp theo chị ta sẽ làm gì để đối phó tớ đây nhỉ.”

“Người phụ nữ đó có nhiều âm mưu quỷ kế đến như vậy, ai mà biết được cô ta sẽ làm như thế nào chứ. Ngược lại là cậu đấy, nếu như những người khác mà gặp phải loại chuyện như thế này thì chỉ sợ rằng chính mình tránh đi cũng không kịp, có ai lại liều mạng xông lên góp vui như cậu hay không?”

Tống Bình An buồn cười, trợn tròn mắt liếc nhìn Đường Hạ Linh.

Đường Hạ Linh không nói gì mà chỉ hờ hững nhún vai, trùng hợp vào đúng lúc này, Lục Chấn Nam gửi đến cho cô một tin nhắn.

Đường Hạ Linh vừa mới đọc xong tin nhắn, tinh thần đột nhiên trở nên tỉnh táo, vội vàng vẫy vẫy tay với Tống Bình An: “Backpacke muốn đưa ra thông báo trả lời.”

“Nhanh đến thế sao?

Hai mắt của Tống Bình An lập tức sáng lên, trong đầu cũng nhanh chóng xâu chuỗi một số thông tin lại.

Rất nhanh sau đó, Đường Hạ Linh đã thấy được một thông cáo thanh minh từ Backpacke ra công chúng được đăng trên trang f******k chính thức của Tập đoàn.

Trên thông báo thanh minh này đã bày tỏ một cách rất rõ ràng về việc đã Backpacke ấn định xong danh sách dàn diễn viên sẽ được mời tham gia trong bộ phim điện ảnh hợp tác giữa Backpacke và New world, đồng thời cũng có yêu cầu “Người có ý tứ khác” muốn mượn lần hợp tác này giữa Backpacke và New world để đánh bóng tên tuổi cho chính mình phải tự thu xếp ổn thỏa, nếu không sẽ phải tự mình gánh lấy hậu quả.

Tuyên bố thanh minh của Backpacke chỉ lác đác, vỏn vẹn trong vòng vài câu văn, nhưng ý tứ đe dọa ở bên trong đó lại vô cùng rõ ràng.

Ở trong vòng giải trí luẩn quẩn này, từ trước đến nay vẫn chưa có ai dám trắng trợn lợi dụng danh tiếng của Backpacke, tạo ra tin đồn để tự đánh bóng tên tuổi cho chính mình như vậy.

Thực ra, nói chưa từng có một ai làm điều này trước đây thì cũng không phải là sự thật, mà là bởi vì, những người trước đó dám lấy Backpacke ra làm bàn đạp để tăng độ nổi tiếng cho chính mình đều nhận được một kết quả vô cùng thê thảm.

Những người trêu chọc, đắc tội với Backpacke, căn bản cũng chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là giã từ ngành công nghiệp giải trí!

“Ha ha ha, lần này đúng là rất biết cách chơi mà. Mau xem xem các bình luận khác ở bên dưới đang viết những gì rồi nào.”

Đường Hạ Linh mở phần bình luận lên, phía dưới là một đống lớn người đang hả hê cười nhạo Chu Phương Hoa không biết tự lượng sức mình, có người còn trực tiếp gắn thẻ Chu Phương Hoa vào bình luận, để cho cô ta có thể nhanh chóng thấy được những bình luận này hơn.

Màn tẩy trắng để quay trở lại làng giải trí đã được thực hiện công phu, tỉ mỉ, nay lại bởi vì sự hồi đáp của Backpacke mà trở thành một trò cười trước toàn thể công chúng.

“Dường như tớ có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ Chu Phương Hoa đang nổi trận lôi đình ở một góc nào đó rồi.”

Sau khi xem xong bình luận, Đường Hạ Linh mỉm cười, lên tiếng đánh giá.

Tống Bình An vui vẻ đến mức không khép được miệng: “Tớ thật sự là sùng bái Tổng giám đốc Lục nhà cậu đến chết mất thôi.”

Chương 74​1879 Words

Loảng xoảng...

Ngay tại thời điểm còn chưa đến năm phút từ khi Backpacke phát ra thông báo thanh minh, bên trong một gian phòng nghỉ riêng nào đó ở trong tòa nhà New world đã truyền tới một loạt âm thanh loảng xoảng của đồ vật bị đập vỡ.

Chu Phương Hoa tức giận chỉ tay vào mũi người quản lý của chính mình, sắc mặt vô cùng khó coi mà hét lên: “Đáng chết, là ai đã nói Backpacke sẽ không ra mặt đính chính lại một loại chuyện nhỏ như thế cơ chứ hả? Giờ thì nhìn đi, người quản lý xuất chúng của tôi ơi, nhìn cho rõ đi, xem xem hiện tại trên mạng người ta đang cười nhạo, đang bình luận tôi thành cái dáng vẻ như thế nào rồi?”

“Tôi cũng không thể nào ngờ tới được Backpacke lại sẽ nghiêm túc và trịnh trọng trong vấn đề lần này đến như thế.”

Vẻ mặt của người quản lý cũng không tốt hơn được là bao, lập tức lên tiếng giải thích.

“Đồ vô dụng!”

Chu Phương Hoa căm tức há to miệng mắng một câu, trong lòng thật sự là tức giận và bực bội đến mức không làm sao cho nguôi xuống được.

Người quản lý nhìn thấy vẻ hung dữ đang bao phủ lấy cả khuôn mặt của Chu Phương Hoa thì cũng không dám mạnh miệng nữa, chỉ có thể cố gắng lựa chọn những câu dễ nghe nhất để an ủi cô ta: “Phương Hoa, cô bớt giận trước đi được không? Vốn dĩ, tình huống hiện tại của cô cũng tương đối đặc biệt, nếu như Backpacke đã đưa ra thông báo đính chính rồi vậy thì chúng ta cũng nên buông bỏ đi thì hơn. Dù sao ít nhất thì, mục đích ban đầu cũng đã đạt được rồi, mặc dù bây giờ trên mạng và các phương tiện truyền thông đâu đâu cũng lan truyền tiếng xấu của cô, nhưng mà ít ra cũng đã thu hút được rất nhiều sự chú ý của công chúng. Vào thời điểm này, cô càng phải nên kiên định và bình tĩnh, nếu muốn quyết đánh đến cùng thì những thứ dư luận và đồn thổi này là không thể nào tránh khỏi được.”

“Tốt nhất nên là như thế!”

Chu Phương Hoa hung ác trợn mắt nhìn người quản lý một cái, trong hai con ngươi vẫn còn tràn ngập lửa giận.

Vốn dĩ đã chuẩn bị hết thảy để sáng sớm hôm nay có thể xử lý con đĩ Đường Hạ Linh kia, nhưng lại không thể ngờ tới được, vừa mới quay đầu lại đã bị người khác quăng lưới giăng bẫy, đẩy vào hố lửa. Vốn dĩ muốn mượn danh tiếng của Backpacke để làm bàn đạp nâng độ nổi tiếng, kết quả là người ta ngay lập tức đã lên tiếng thanh minh, phủi sạch mọi quan hệ, không hề chừa lại cho chính mình một chút đường sống nào.

Cả một buổi sáng đều không có chuyện gì được thuận lợi, Chu Phương Hoa chỉ cần nghĩ tới vào lúc này Đường Hạ Linh có lẽ đang ngồi ở đâu đó cười nhạo chính mình là trong lòng cô ta lại lập tức khó mà bình tĩnh trở lại được.

Lạc Giang Tâm bước vào từ phía bên ngoài, nhìn thấy Chu Phương Hoa đang mất bình tĩnh thì không nhịn được mà tiến lên nói: “Phương Hoa, cậu bình tĩnh trước đi đã, liên quan đến chuyện Backpacke đăng lên thông cáo thanh minh chính thức kia tớ có một suy đoán như thế này, nhưng mà không biết có nên nói cho cậu biết hay không.”

“Có suy đoán gì thế?” Đôi mắt tức giận của Chu Phương Hoa nheo lại, ánh mắt phẫn nộ trở nên cực kỳ sắc bén.

“Liên quan đến việc hợp tác giữa New world và Backpacke, từ đầu đến cuối vẫn là do Đường Hạ Linh phụ trách. Lần này cậu vì chuyện quay trở lại giới giải trí cho nên đã mượn danh tiếng của Backpacke để nâng cao tên tuổi, nhưng mà Backpacke lại vô cùng nhanh chóng đã đứng ra thanh minh, phủi sạch chuyện này, tớ đang suy nghĩ, không biết có phải là do Đường Hạ Linh đã đứng sau châm ngòi, gây cản trở gì đó đối với cậu rồi hay không?”

Những lời nói này của Lạc Giang Tâm thực ra thì cũng không được chắc chắn lắm, dù thế nào thì cô ta cũng không dám khẳng định giả thiết của mình là đúng, bởi vì cô ta luôn cảm thấy rằng, Đường Hạ Linh hẳn là không bản lĩnh lớn như vậy được.

Nhưng mà, lần này cô ta thật sự đã đoán trúng rồi.

Quả thật chính là Đường Hạ Linh đứng ở giữa cản trở Chu Phương Hoa!

Chu Phương Hoa hiển nhiên cũng rơi vào sửng sốt, nhưng sau đó cô ta lại lập tức bác bỏ suy đoán này của Lạc Giang Tâm: “Không thể nào đâu, cứ coi như việc hợp tác lần này là do cô ta đi đàm phán đi chăng nữa, nhưng mà cô ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé, làm sao cô ta có thể có được bản lĩnh lớn như vậy được, sao có thể khiến cho Backpacke vì một mình cô ta mà lên tiếng đính chính là những tin đồn không lợi không hại như thế này chứ. Những chuyện này nhất định chỉ là trùng hợp mà thôi!”

“Nhưng mà tôi lại cảm thấy những lời của Giang Tâm rất có lý.”

Ngay lúc này, người quản lý cũng lên tiếng: “Dựa vào tác phong trước giờ của Backpacke, đứng ra đính chính loại tin đồn nhỏ bé như thế này thật sự đúng là đã khiến cho chuyện bé xé ra thành to, nhưng mà hai người cũng đừng có quên, trước đây Lục Chấn Nam đã từng ngỏ lời, muốn mời Đường Hạ Linh đến Backpacke. Ngoài ra, thân phận của người bạn trai thần bí kia của Đường Hạ Linh chúng ta cũng không thể khinh thường được, người đàn ông kia không hề đơn giản, nói không chừng anh ta còn có thể là nhân viên nội bộ của Backpacke!”

“Cái gì?”

Nghe xong những lời phân tích của người quản lý, sắc mặt của Chu Phương Hoa đột nhiên biến đổi.

Lạc Giang Tâm vỗ vỗ bả vai của Chu Phương Hoa: “Phương Hoa, cậu đã liên tiếp bị Đường Hạ Linh cho ăn nhiều vố đau rồi, có một vài chuyện không thể không đề phòng được. Tớ cảm thấy trong chuyện này vẫn nên chú ý cẩn thận một chút thì vẫn hơn.”

Người quản lý cũng đồng ý với ý kiến của Lạc Giang Tâm, suy nghĩ một chút rồi lại nói thêm: “Nếu không thì làm như thế này đi, một lát nữa tôi sẽ tìm phóng viên đi theo dõi Đường Hạ Linh, xem xem có thể thuận tiện điều tra một chút về thân phận của người đàn ông thần bí kia hay là không.”

“Chuyện này giao cho hai người làm, bất kể là như thế nào đi chăng nữa, lần này tôi không muốn thấy những chuyện không hay lại tiếp tục xuất hiện nữa!”

“Được, đã hiểu rồi!”

...

Trong lúc ba người Chu Phương Hoa tụm lại một chỗ lập mưu theo dõi Đường Hạ Linh, thì thân là người trong cuộc nhưng Đường Hạ Linh lại không hề hay biết bất cứ điều gì, cô vẫn theo lẽ thường, nên làm cái gì thì làm cái đó, ban ngày đi làm, buổi tối tan tầm thì quay trở về nhà.

Qua hai ngày, tin tức Chu Phương Hoa quay lại giới giải trí đã dần dần lắng xuống một chút, nhưng mà điều khiến cho Đường Hạ Linh cảm thấy bất ngờ nhất đó chính là trong hai ngày này, người phụ nữ kia lại không hề đến tìm cô để gây phiền phức.

Sau khi thoáng nghe ngóng một chút, Đường Hạ Linh mới biết được, hóa ra là Chu Phương Hoa đang bận rộn với việc lôi kéo cho vị trí người đại diện và cướp đoạt kịch bản phim.

Dùng cách diễn tả của Tống Bình An thì chính là: “Người phụ nữ kia bây giờ đã hoàn toàn dùng cách lấy tiền để lấp vai diễn, bỏ hiện vật để đổi lấy được cơ hội lên sân khấu.”

Đối với vấn đề lần này, Đường Hạ Linh không đưa ra bất cứ một bình luận nào.

Cách vận hành của xã hội vốn dĩ chính là như vậy, có tiền thì chuyện gì cũng rất dễ làm. Cho dù Chu Phương Hoa tiếng xấu đồn xa, nhưng điều này vẫn giống như cũ không thay đổi được việc chị ta ở trong giới giải trí hỗn tạp này giống như là cá gặp được nước vậy.

Tuy rằng nói, Đường Hạ Linh không phải là không có biện pháp nào để có thể ngăn cản được điều này, nhưng mà cô cũng không hề có ý định đó.

Chu Phương Hoa có ý định muốn trở mình một lần nữa, muốn đạp cô xuống dưới chân, những điều này Đường Hạ Linh đều biết rất rõ ràng.

Nhưng mà, Đường Hạ Linh cô cũng không phải là người dễ chọc như vậy.

Nếu như Chu Phương Hoa dám xúc phạm đến trên đầu của cô rồi, vậy thì cô nhất định cũng sẽ đáp trả lại cho người phụ nữ đó gấp đôi!

Cuộc sống bình tĩnh và yên ả như thế mới chỉ trôi qua được mấy ngày, vào buổi sáng ngày hôm nay, sau khi cuộc họp ban sớm kết thúc thì nhịp điệu bình thản đó cũng chấm dứt, bằng chứng là Liêu Linh Chuyên vừa mới tới tìm Đường Hạ Linh nói chuyện.

Trong phòng họp rộng rãi và yên tĩnh chỉ còn lại hai người bọn họ, Liêu Linh Chuyên vẫn trực tiếp và thẳng thắng như thường lệ, không hề vòng vo mà lên tiếng đi vào vấn đề trước: “Hạ Linh, những đánh giá mà người ngoài giới dành cho công ty của chúng ta chắc hẳn cô cũng đã thấy được rồi đúng chứ? Bởi vì quan hệ của Chu Phương Hoa, danh tiếng của New world gặp phải rất nhiều lời đánh giá và nghi ngờ, hai ngày nay, tầng lớp Quản lý cấp cao của công ty đã họp liên tục, cuối cũng đã đưa ra được một quyết định, có muốn nghe thử một chút xem sao không?”

Hiển nhiên là Đường Hạ Linh cảm thấy có chút khó hiểu, ngơ ngác hơi nhíu mày: “Không lẽ điều mà Giám đốc muốn nói là, công ty thành ra như vậy, tất cả là do tôi gây ra đấy chứ?”

Chương 75​

Quảng cáo
Trước /149 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trùng Sinh Đô Thị An Nam

Copyright © 2022 - MTruyện.net