Đại Lý Tự Khanh Tô Mạch Ức quang phong tễ nguyệt, luôn luôn là người trong mộng của nữ tử Thịnh Kinh.
Thiên nhân chi tư như vậy, nhưng ở trong quan trường Thịnh Kinh để lại hung danh thần quỷ không sợ, đệ nhất lãnh khốc.
Bình thường thẩm án tử, Tô Mạch Ức nghe nhiều nhất chính là câu "Đại nhân tha mạng" kia. Nhưng không thể ngờ có một ngày, đêm khuya chỗ không người, khi đèn mờ màn lay, có người có thể dùng câu "Đại nhân tha mạng" làm cho hắn mềm xương.
*
Mười hai năm nữ giả nam trang, mười năm gian khổ đèn sách.
Lâm Vãn Khanh khó khăn lắm mới đi được con đường Hình ngục, một lòng muốn lật lại bản án cho vụ án oan Tiêu gia năm đó.
Nhưng mà nàng gặp phải một nam nhân rất khó giải quyết. Một đêm giông tố chồng chất, Tô đại nhân bị người bỏ thuốc dựa vào một tia lý trí cuối cùng nhốt mình ở phòng tông án của Đại Lý Tự.
Nhưng mà một đêm kia, Lâm Vãn Khanh tìm đầu mối án oan của Tiêu gia năm đó trùng hợp cũng ở đó. ...
P/S :
Cốt truyện là chính. Trước lập mối quan hệ, sau là thịt Nam chủ lần đầu tiên bị hạ dược, nhưng nam nữ chủ lúc đó đều có hảo cảm Có một ít vụn vặt án tử, nhưng phá án không phải trọng điểm. Nam nữ chủ không có huyết hải thâm thù, có thể bình thường yêu nhau.