Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]
  3. Chương 10 : Quỷ hút máu hay ... quỷ nghèo?
Trước /100 Sau

Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 10 : Quỷ hút máu hay ... quỷ nghèo?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Không khí lạnh lẽo và áp suất thấp trong phòng khách còn đang kéo dài, nhưng còn may hai kẻ cầm đầu không dự định tiếp tục khai chiến.

Hác Nhân than thở dọn dẹp ấm trà đông cứng thành một khối băng (hơn nữa còn bị nứt), nhìn cái bàn trà sắp báo hỏng, cảm giác nhân sinh đại thể đều như vậy: Cuộc sống một con người có 9/10 là không như ý muốn, còn 1/10 là hoàn toàn trái ngược mong muốn của mình...

Nhưng nói thế nào thì nói, nhìn qua Vi Vi An cùng Lily cuối cùng cũng coi như là tin tưởng lời giải thích của đối phương, được rồi, cũng không phải hoàn toàn tin tưởng, nhưng ít nhất các nàng đáp ứng tạm thời sẽ không tiếp tục đánh nhau —— chỉ cần đối phương không lộ ra "Sơ sót", các nàng liền tạm thời đem đối phương coi là đơn vị trung lập.

Đây là kết quả của việc Hác Nhân tận tình khuyên nhủ ròng rã một canh giờ, Hác Nhân đánh bạo đem một chút uy nghiêm của chủ nhà nơi đây (nếu có) phát huy đến cực hạn, miễn cưỡng để hai cô nương ngồi yên nghe xong lời giải thích của đối phương, đồng thời dùng phương thức của mình chứng minh mình không nói ngoa: phương thức Lily chứng minh mình không có cưỡng bức chủ nhà là đem "Lăn" gọi ra làm chứng, sau đó cho Vi Vi An xem tay của mình, ra hiệu trên tay mình không có tinh lực, cho nên nàng không nguyền rủa Hác Nhân được, Vi Vi An thấy Lily rất ngốc nên quyết định tin tưởng nàng; để chứng minh mình có thể khắc chế sự khát máu của mình, Vi Vi An nhờ Hác Nhân vào tủ lạnh lấy ra một bát tiết canh vịt, và nàng nhịn không ăn nó...

Nói thật Hác Nhân cảm thấy cách chứng minh này của Vi Vi An mới vô căn cứ, nhưng điều thần kỳ chính là Lily lại tin sái cổ... Bạn có tin đứa ngốc này tin thật không?

Chờ sau khi mọi việc tạm thời sóng yên gió lặng, Hác Nhân mới có cơ hội hỏi dò Vi Vi An sáng sớm hôm nay sao lại đến đây, bởi vì lúc sáng sớm Vi Vi An khi nhìn thấy hắn đã có một thoáng kinh ngạc, bởi không có khả năng nàng chuyên môn đến đây tìm người.

Vi Vi An gật đầu, nàng lấy ra một tấm giấy đầy màu sắc từ trong túi của mình: "Ta đi theo cái địa chỉ này , ta đang muốn tìm nhà trọ."

Cô nàng Lily đang ngồi cúi đầu sám hối xin lỗi cái bàn trà bỗng nhiên biến về dạng người sói, cặp tai thú dầy cộp kia bỗng nhiên dựng đứng lên: Nàng có một loại linh cảm gay go mãnh liệt!

Hác Nhân cũng sững sờ, cầm tờ giấy nhìn mới thấy đây là một mảnh nhỏ cắt từ một tờ báo xuống, chính là mẩu quảng cáo cách đây hai ngày mình đăng lên báo! Làm sao thế nhỉ? Hơn nửa năm không khai trương rồi, lúc này chuyện làm ăn lại liên tiếp tới cửa?

Nhưng tại sao người tới thuê phòng đều không phải bình thường!

"Ặc... Cái địa chỉ này đúng là không sai, " Hác Nhân vẻ mặt quái lạ, không biết cuộc đời mình đến cùng là có vấn đề chỗ nào, hắn đánh giá trên dưới Vi Vi An, "Ngươi muốn thuê phòng?"

"Đúng đúng." Vi Vi An gật đầu liên tục.

Hác Nhân cứng đầu cứng cổ hỏi một câu: "Tại sao cứ phải là chỗ của ta..."

Ý của hắn là tại sao những sự việc bất thường này lại xảy đến với mình, nhưng Vi Vi An hiển nhiên hiểu sai ý, thiếu nữ quỷ hút máu nháy mắt mấy cái: "Bởi vì chỗ này rất rẻ nha, ta không có tiền, tìm trên báo nửa ngày, thấy chỉ có chỗ này là thuê nổi —— ta thật sự không muốn ngủ trong phế tích vùng hoang dã hay trong nghĩa địa như trước đây nữa."

Hác Nhân lỡ há mồm rồi không ngậm lại được, trong lòng hắn đối với trạng thái sinh hoạt thê thảm của thiếu nữ quỷ hút máu này kinh ngạc không ngớt: Không phải quỷ hút máu luôn là quý tộc đầy tao nhã của bóng đêm sao, vị trước mắt này làm sao lăn lộn thành ra thế này?

"Nơi này xác thực rất rẻ, nếu ngươi không sợ hẻo lánh thì ở lại đây đi, " Hác Nhân sững sờ vài giây vẫn gật đầu, khóe miệng xẹt qua một tia dở khóc dở cười, thôi thì rận nhiều không sợ ngứa, đã có một người sói, có thể dự kiến cuộc sống này của mình ở tương lai e sợ đã không bình thường nổi nữa rồi, thêm cái quỷ hút máu thì cứ thêm, coi như giúp sinh hoạt thêm rực rỡ, "Nhưng mà ta nói trước,

Ngươi không thể gây sự... Đương nhiên ta cũng sẽ không đem sự tình của ngươi cùng Lily nói ra ngoài, ta còn sợ các ngươi giết người diệt khẩu đây."

Nói đến giết người diệt khẩu, Hác Nhân lại không lo lắng làm gì: Hiển nhiên hai cô nàng trước mặt này không giống trong truyền thuyết, trước tiên, bất kể các nàng ở bên trong bộ tộc của có phải là Dị Loại hay không, ngược lại ở chỗ này, nhìn qua các nàng rất là an toàn.

Nhưng mà ngay khi Hác Nhân cùng Vi Vi An đã sắp thỏa thuận xong, Lily đột nhiên vỗ bàn đứng lên: "Chờ một chút! Con chuột mọc cánh này cũng muốn ở nơi này? Cùng ta sống dưới một mái hiên?" Đấy, bạn xem cái độ trì độn của con hàng này.

Rầm một cái, cái bàn trà vốn đã đầy vết rạn nứt rốt cuộc bỏ mình.

"Ngươi cho rằng ta đồng ý cùng dã thú ở chung một chỗ? !" Vi Vi An hỏa khí cũng không nhỏ, nhưng tốt xấu cô nàng còn nhớ đến thỏa thuận đình chiến, không thả loạn khí lạnh khắp nơi, "Nếu không phải nghèo sắp chết rồi thì ai thèm đến ở chỗ này!"

Hác Nhân đột nhiên cảm giác mình nên từ chối Vi Vi An mới là chính đạo: Để người sói và quỷ hút máu ở cùng dưới một mái hiên rõ ràng là muốn chết mà, tính khí của hai người bọn họ hoàn toàn không có khả năng tuân theo thỏa thuận đình chiến! Với lại hắn cũng không cần thừa ra một phần tiền thuê nhà...

Nhưng vừa nãy mới gật đầu nong, lúc này đột nhiên muốn đổi giọng, tựa hồ cũng hơi mất mặt, nên hắn chỉ có thể nỗ lực động viên cô nàng khó ở Lily: "Không có chuyện gì không có chuyện gì, ta thấy Vi Vi An cũng không giống người xấu, đã đồng ý với người ta...Thôi thì cho cô ấy ở lại đi... Ơ mà không đúng! Mình là chủ nhà, đây là nhà mình mà! Ta thương lượng với ngươi làm khỉ gì!"

Thời khắc cuối cùng Hác Nhân coi như là nhớ tới điểm quan trọng: Đây là địa bàn của chính hắn, hai cô nàng này làm như mình là chủ hộ ấy?

Hắn chỉ có thể coi như việc này là vì cảm giác tồn tại của hai con hàng này cao hơn bình thường, hơn nữa sau khi bị vài sự kiện lung ta lung tung trùng kích, bộ óc vốn không quá xuất chúng của mình đã hỗn loạn mất rồi.

Lily cũng ngượng ngùng nở nụ cười, cô nàng người sói dễ nói chuyện khác hẳn truyền thuyết này rụt cổ gật gù: "Vậy thì ngươi quyết định đi, nhưng mà ta vẫn không thích cái tên mọc cánh này."

"Thế còn tạm được." Hác Nhân ôm cánh tay gật gù, trong cuộc sống tương lai hắn phải tìm cách làm sao để cho hai vị khách trọ thấy thế nào cũng không bình thường này ở chung hòa thuận... Ở chung hòa thuận là không được rồi, cứ làm sao tận lực tránh cho các nàng không dỡ nhà là được. Kỳ thực hắn có một sự sợ hãi với loại sinh hoạt hỗn loạn này, nếu như có thể, hiện tại hắn thật sự muốn lập tức đem hai tôn đại thần trong phòng mời đi, nhưng có hai vấn đề: Đầu tiên, hai cái nữ siêu nhân này không dễ đắc tội, tuy rằng nhìn các nàng rất dễ nói chuyện, nhưng nếu như không có cái lý do thuyết phục mà đuổi người chỉ sợ sẽ có sự cố, Hác Nhân không dám mạo hiểm như vậy; thứ hai Hác Nhân cảm giác mình đánh không lại bất kì ai trong hai cái nữ siêu nhân trong, lỡ như lúc đấy nói không lại, sức mạnh không đủ, vậy thì triệt để luống cuống, hắn cưỡi hổ khó xuống a.

Nói tóm lại kỳ thực hai nguyên nhân trên có thể tập hợp thành một cái: Mẹ nó nhân loại làm sao cò kè mặc cả cùng với hai cô nàng quái vật a!

Nhưng mà mặc kệ xoắn xuýt như thế nào đi nữa, hắn vẫn là muốn dùng sức mạnh non nớt giữ gìn một thoáng cái sinh hoạt "Bình thường" mắt thấy sắp kết thúc của mình, mà trong lúc hắn đang tâm hồn trên mây, một trận tiếng kinh hô hầu như kinh thiên động địa đột nhiên truyền tới từ phía bên cạnh.

"A A A A A ! Ví tiền của ta!"

Cả người Vi Vi An hầu như bắn lên từ trên ghế sa lông, vị thiếu nữ quỷ hút máu này bình thường miễn cưỡng còn duy trì chút khí chất tao nhã, nhưng hiện tại chút khí chất tao nhã ấy đã không còn sót lại chút gì: Nàng mất ví tiền.

"Nhất định là tối ngày hôm qua... Tối ngày hôm qua bị tên khốn kiếp này đập váng đầu, ví tiền của ta không biết rơi đi đâu rồi!" Vi Vi An lục lọi cái bao nhỏ bên người gần nửa ngày, cuối cùng tuyệt vọng + tức giận nhìn Lily, "Ngươi con cún ngốc này! Đó là sinh hoạt phí cuối cùng của ta! Ngươi bồi thường cho ta!"

Sắc mặt Lily lúng túng, nhưng nàng vẫn quay mặt qua chỗ khác: "Chính ngươi không bản lĩnh cũng đừng oán người khác, không có tiền thuê phòng càng tốt, ta cũng không cần nhìn cái mặt ngốc của ngươi nữa."

Nhưng mà sau một chốc nàng vẫn quay đầu trở lại: "Ngươi tìm ở hai bên đường cạnh cửa chưa? Có khi rơi ngoài đường lúc nãy."

Sự thực chứng minh tâm địa của cô nàng sói này tốt đến kì lạ.

" Ngày hôm qua ta bay đi rất xa, tìm một chỗ ánh trăng sáng sủa để hồi sức , " Vi Vi An vẻ mặt đưa đám, "Ta nào có biết nó rơi ở chỗ nào...Hu Hu, tiền sinh hoạt cuối cùng của ta, tiền sinh hoạt ta tích cóp bao lâu... Tháng này rơi tiền 4 lần, đây là số tiền cuối cùng rồi!"

Hác Nhân lông mày nhảy một cái đi nhảy một cái nữa: Cô quỷ hút máu này đến cùng làm sao sống thảm như vậy? ! Đã nói nàng là quý tộc bóng đêm cơ mà?

Nhưng mà rất nhanh hắn liền ý thức được một chuyện thật tốt khác: Có vẻ như không cần lo lắng ngày sau đối mặt cục diện đại chiến người sói X quỷ hút máu, hiện tại hắn có đầy đủ lý do để cho Vi Vi An rời đi.

Có thể duy trì hòa bình mới là vương cmn đạo!

Quảng cáo
Trước /100 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Xuyên Qua Cực Phẩm Sắc Công Chúa

Copyright © 2022 - MTruyện.net