Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]
  3. Chương 98 : Bắt cóc?
Trước /100 Sau

Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 98 : Bắt cóc?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 98: Bắt cóc?

Hác Nhân và Vi Vi An đợi đến mười hai giờ trưa, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Lily đâu.

Cô nương kia là một người có quan niệm thời gian rất tốt—— chí ít là quan niệm thời gian trong khâu giờ cơm. Làm một con Husky, nàng sẽ không cho người khác lưu lại bất kỳ cơ hội nào để có thể cướp khẩu phần lương thực của nàng, vì lẽ đó trong tình huống thông thường thì trước khi ăn cơm một giờ nàng nên về nhà rồi, đặc biệt là ngày hôm nay nàng còn đã khẳng định là trước buổi trưa sẽ về nhà, bởi vậy việc chậm chạp không về này khiến Hác Nhân khó hiểu.

"Đây là lần đầu tiên nàng lỡ giờ ăn cơm, " Vi Vi An đem thức ăn bưng lên bàn, kỳ quái nhìn về phía cửa lớn, "Có việc gì trì hoãn sao?"

"Để ta gọi điện thoại cho nàng, " Hác Nhân lấy điện thoại di động ra bấm số của Lily, một lát sau lắc đầu, "Không ai tiếp."

Vi Vi An cùng Hác Nhân mắt to trừng mắt nhỏ, rốt cục Vi Vi An mở miệng trước: "Ở chỗ này nàng còn có bằng hữu khác hoặc là chỗ ở khác không?"

"Không, nàng đến đây một mình giống ngươi, ở đây không có người quen, " Hác Nhân chậm rãi đứng lên, càng nghĩ càng không đúng, "Hơn nữa bình thường nàng có chuyện chưa bao giờ kìm nén, nếu như thật sự có việc nàng hẳn là trước tiên gọi điện thoại về thông báo một tiếng mới đúng. Chắc không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ?"

"Nàng có thể xảy ra chuyện gì? Cái sức chiến đấu kia lại không phải trang trí, " Vi Vi An thuận miệng nói rằng, "Ngươi quá sốt sắng phải không?"

"Ờ cũng đúng ha, nói thế nào nàng cũng coi như là một người sói... Chí ít là cái mãnh khuyển."

Hác Nhân tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng loại cảm giác bất an không lý do kia không bớt đi chút nào, hắn không biết loại bất an này từ đâu mà đến, theo lý thuyết lúc này Lily mới ra ngoài mấy giờ, hiện tại cũng chỉ có điều là điện thoại tạm thời không gọi được mà thôi, trình độ này hoàn toàn không có đạt đến mức có thể khiến người ta căng thẳng, nhưng Hác Nhân vẫn có cảm giác gì đó không đúng, tựa hồ cái giác quan thứ sáu đã có từ trước đây thật lâu của hắn lại đang rục rà rục rịch—— điều này khiến cho người ta hơi buồn bực, nhưng lại không thể làm gì.

"Ta thả mấy con dơi ra ngoài, tìm tòi ở đường phố phụ cận xem sao, " Vi Vi An nhìn thấy cái dáng vẻ đứng ngồi không yên kia của Hác Nhân liền đứng lên, tiện tay biến ảo ra vài con dơi màu đen, "Những địa phương bình thường nàng hay đi ta đại khái đều biết, nếu như không tìm được chúng ta liền ra ngoài tìm xem."

Hác Nhân vừa muốn gật đầu, điện thoại di động đặt bên cạnh tay vịn sô pha đột nhiên kêu lên như đòi mạng, hắn mau mau cầm cái điện thoại lên, kết quả trên màn ảnh điện thoại di động rõ ràng là chân dung Lily: Một con Husky màu trắng, đây là tối hôm qua Hác Nhân mới thay, không biết xuất phát từ mục đích gì, nguồn gốc hình ảnh chính là cắt từ video Lily biến thân hai ngày trước.

"Này, Lily hả?" Hác Nhân ngoắc ngoắc tay đối với Vi Vi An, ra hiệu là điện thoại của Nhị Cáp, "Ngươi ở đâu đấy? Buổi trưa làm sao không trở về?"

"Chủ nhà chủ nhà, ta gặp phải hai người bị bệnh thần kinh này, " bên kia Lily nhỏ giọng, thần thần bí bí nói rằng, "Là hai người nước ngoài, họ nói mình là 'Gia trưởng' gì gì đó của ta, muốn dẫn ta về gia tộc, hiện tại ta đang ở nơi nào lạ lắm."

Hác Nhân đây trái tim nhất thời liền đề tới, hắn biến sắc mặt, bên cạnh Vi Vi An cũng lập tức tiến tới: "Chuyện gì xảy ra?"

Hác Nhân đối với Vi Vi An xua tay ra hiệu nàng đừng nói chuyện, sau đó ngữ khí gấp gáp hỏi: "Ngươi hiện tại ở nơi nào? Hai cái người nước ngoài kia trông ra sao? Bọn họ nói gì với ngươi? Ngươi hiện tại an toàn không?"

"Không biết nơi nào a, " âm thanh Lily nghe vào vẫn rất tinh thần, có vẻ như là không bị thương tích gì, chỉ là là giọng nói rất nghi hoặc, "Bọn họ cứ gầm gầm gừ gừ, cái gì cũng không nói rõ ràng. Đúng rồi, một trong hai người bọn họ rất cao, có chừng trên dưới một mét chín, to cứ như gấu ấy, một người khác thì là một nam nhân vóc người gần như chủ nhà ngươi, mũi ưng, sắc mặt rất kém cỏi như đang bị bệnh ấy..."

Lily bừa bãi kể linh tinh về tình hình bên kia, Hác Nhân hoàn toàn không bắt được yếu lĩnh,

Chỉ có thể phán đoán cô hai lúa kia thật sự bị người ta lừa đi, hắn nhất thời có chút tức đến nổ phổi: "Ngươi làm sao ngáo như thế hả! Bị hai người xa lạ lừa theo dễ vậy?"

"Ta không muốn đi cùng bọn họ!" âm thanh Lily nghe rất tức giận, "Ta là bị một trận khói đen mang đi! Cái gia hỏa to con kia biết ma pháp, một trận khói đen liền bọc ta lại, chờ sau khi khói đen tản ra ta đã ở trong một gian phòng xa lạ rồi. Nếu như là bình thường ta đã sớm đánh sấp mặt mấy tên gia hỏa này, nhưng mà hai người lần này hình như rất lợi hại, ta không biết có thể đánh thắng được họn họ hay không, không dám tùy tiện động thủ... Chủ nhà ngươi mau mau tới cứu ta!"

"Ta cùng Vi Vi An liền ra ngoài đây, ngươi đại thể nói một chút những thứ ngươi có thể nhìn thấy, ta có thể đoán xem ngươi ở chỗ . Đúng rồi, hai người nước ngoài bắt cóc ngươi đâu? Ngươi gọi điện thoại như thế có thể bị phát hiện hay không?"

"Bọn họ đi ra ngoài mua đồ ăn cho ta, nhưng một người trong đó không đi xa, ta có thể ngửi được mùi của hắn ở ngay gần, nhưng mà khoảng cách như vậy hơn nữa còn có bức tường ngăn cách, chắc là hắn không nghe được động tĩnh bên này đâu, " âm thanh Lily ép càng thấp hơn, thậm chí đến trình độ Hác Nhân miễn cưỡng nghe rõ, xem ra mặc dù là Husky cũng có đầu óc của chính mình, "Ta ở trong một căn phòng xem ra rất cũ nát, bức tường xi măng cũng loang lổ rất nhiều, tựa hồ là một ngôi nhà hoang phế, tên to con kia dùng khói đen bịt cửa lớn và cửa sổ lại, ta không đi ra được cũng không nhìn thấy tình huống bên ngoài. Nhưng mà vừa nãy lúc bọn họ mở cửa ta liếc mắt nhìn ra bên ngoài, bên ngoài là một địa phương giống như cái nhà kho."

Hác Nhân sững sờ: Có một tí tin tức thế, sao có thể phán đoán ra tình huống thế nào được? Toàn bộ thành phố T nhà kho bỏ hoang quả thực nhiều không thể nhiều hơn, điều kiện phù hợp phỏng chừng chí ít cũng có hai chữ số...

"Ngươi ở trong phòng tìm xem, xem có thể tìm tới cái vật tiêu chí gì không, " Hác Nhân phát hiện mình hoàn toàn không thể phát hiện tình báo có giá trị nào từ trong những manh mối Lily cung cấp, liền nhanh nhanh nghĩ biện pháp khác, "Nếu như là phòng trực nhà kho thì có lẽ hay giữ lại nhãn hiệu hoặc là giấy vụn lúc trước, ngươi tìm xem xem."

"Nhãn hiệu a..." bên kia Lily truyền đến một trận âm thanh ào ào, "Nơi này tuy rằng rất tồi tàn, nhưng hai tên bệnh thần kinh này hình như chuyên môn quét tước qua, sạch sành sanh không có thứ gì... A, tìm tới rồi! Bên này có cái biển sắt vụn, chữ bên trên này nhìn không rõ lắm, chỉ nhìn ra là 'Hào vận' cái gì ấy... Hữu dụng không?"

"Hào vận?" Hác Nhân lập tức liều mạng cướp đoạt ký ức trong đầu của mình, nỗ lực nhớ lại xem bên trong thành thị này có cái nhà kho bỏ hoang nào dính dáng đến hai chữ "Hào vận" không, mà ngay lúc này hắn đột nhiên nghe được bên phía Lily truyền đến một trận tiếng va chạm cửa sắt lúc ẩn lúc hiện, tựa hồ là động tĩnh khi cửa lớn nhà kho bị người ta đẩy ra, tiếp theo là thanh âm Lily vang lên: "Bọn họ về rồi, ta cúp máy trước a."

"Chú ý an toàn!" Hác Nhân cuối cùng chỉ kịp nói một câu, "Tận lực đừng đánh nhau với bọn họ, bọn họ biết ma pháp!"

Lily bên kia ừ một tiếng, liền cắt đứt điện thoại.

"Tình huống ra làm sao?" Vi Vi An ghé đầu qua hỏi, đừng nhìn lúc bình thường nàng suốt ngày mau thuẫn với Lily, nhưng hiện tại nàng cũng rất lo lắng.

"Cô nàng hai lúa bị bắt cóc rồi... Ta nghe có vẻ như là bắt cóc, " Hác Nhân đã trấn định lại, nhưng cảm giác vi diệu trong lòng hoàn toàn không áp chế nổi, "Nàng lợi hại như vậy mà cũng bị bắt cóc... Thế giới này thật nguy hiểm."

Tiếp theo Hác Nhân liền đem đại thể tình huống của Lily nói cho Vi Vi An, sau khi nghe xong người sau lại lộ ra dáng dấp thở phào một hơi: "Đừng có gấp, đại cẩu không có việc gì. "

Hác Nhân kỳ quái nhìn Vi Vi An một chút, người sau nhắc nhở hắn: "Còn nhớ kỹ cái người tên là Casa · Aben ngươi đã gặp gỡ không?"

Hác Nhân nhất thời cảm giác da gà trên lưng nổi liên tiếp: "Tên gay lọ uy mãnh kia á? !"

"Ngươi làm sao chỉ nhớ kỹ hai chữ 'Gay lọ' thế?" Vi Vi An dùng sức trừng Hác Nhân, "Nếu như ta đoán không sai, Lily chính là bị tên Casa · Aben kia mang đi, nàng là bị 'Đồng tộc' phát hiện ra."

"Đồng tộc?" Hác Nhân lập tức phản ứng lại, "Ngươi nói tên gay kia là người sói? !"

"Là Aben gia tộc, nếu như không sai hẳn chính là bọn họ, " Vi Vi An thở phào, trên mặt lộ ra một tia ảo não, "Hứ, thật sự không nên bất cẩn như vậy, có vẻ như 100 năm gần đây quá thư thả rồi, ta đã mất đi lòng cảnh giác, khi mà nghe được hai chữ Aben ta nên nghĩ đến là bọn họ."

Hác Nhân nháy mắt: "Nếu là người sói, bọn họ bắt cóc Lily làm gì?"

"Còn có thể làm gì? Đem đồng tộc mang về chứ sao, " Vi Vi An một nhún vai, "Aben gia tộc là một trong những gia tộc Dị Loại hiếm hoi còn sót lại cái ảo tưởng phục hưng 'Thời đại thần thoại', cũng là thị tộc người sói duy nhất chú ý tới ' Quan niệm Gia tộc ', bọn họ vẫn luôn không ngừng tìm kiếm đồng bào thất tán trên toàn thế giới, lúc mới đầu chỉ là tụ tập những thành viên trong gia tộc của chính mình hoặc là những chi thứ có quan hệ máu mủ với họ, nhưng gần hai trăm năm sau đó bọn họ đem phạm vi lôi kéo phóng to đến toàn bộ quần thể người sói, chỉ cần là người sói là sẽ bị bọn họ lôi kéo, giống như Lily vậy... Ngươi nói xem trừ phi tận mắt thấy, ai sẽ nghĩ tới nàng là một con Husky?"

Hác Nhân: "..."

Hiển nhiên hai cái người sói xui xẻo "Bắt cóc" Lily là bị hãm hại.

Quảng cáo
Trước /100 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Thần Đạo Đan Tôn

Copyright © 2022 - MTruyện.net