Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc
  3. Chương 41 : Hủy bỏ danh hiệu nhất phẩm cáo mệnh phu nhân (2).
Trước /87 Sau

[Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc

Chương 41 : Hủy bỏ danh hiệu nhất phẩm cáo mệnh phu nhân (2).

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Các ngươi nghe nói gì chưa, Cảnh Vương phi trúng độc, e rằng ít ngày nữa sẽ bỏ mình."

"Cảnh Vương phi không phải là Tam tiểu thư xấu xí của Tướng quân phủ sao?! Nghe nói, người ra tay hạ độc hình như là người bên trong Tướng quân phủ, nghe nói là do Đại phu nhân gây nên."

"Rốt cuộc tại sao lại hạ độc chứ?"

"Ta có thân thích làm người hầu ở bên trong Tướng quân phủ, nói là Tam tiểu thư bắt được tại trận Tứ tiểu thư cùng nam tử hẹn hò cho nên bị phạt quỳ từ đường, bởi vì ngày thường Tam tiểu thư vẫn hay ăn nói ngu ngốc, sợ nàng đi ra ngoài nói lung tung làm hư danh tiếng của Tướng quâ phủ, cho nên mới ra tay ám sát nàng, trực tiếp muốn dùng độc kết liễu nàng."

"Trời ạ, còn có loại chuyện này sao. Thật là quá đáng, Tứ tiểu thư lén lút quan hệ với nam nhân sao? Dựa vào cái gì mà muốn phạt Cảnh Vương phi vô tội quỳ từ đường, Tướng quân phu nhân này làm sao ác độc như vậy!"

"Bên trong Cảnh vương phủ truyền ra tin tức nói rằng Cảnh vương vì Vương phi trúng độc mà khóc đến hôn mê, thật sự là quá đáng thương... "

"Cũng có người nói là có người không muốn để cho Tướng quân phủ và Cảnh Vương phủ kết thân, cho nên mới chia chim uyên ương khổ mệnh, người khác mượn tay Đại phu nhân gây án..."

"Ta còn nghe nói, thật ra lúc đầu Thánh Hoàng ở tự viện nhìn trúng Tam tiểu thư, thế nhưng Hoàng hậu nương nương tâm sanh đố kỵ liền hạ chỉ tứ hôn cho Cảnh vương, độc này rốt cuộc là là do ai hạ, thực sự là khó mà đoán được..."

"Suỵt... Lời như vậy cũng không dám nói lung tung, ngươi muốn mất đầu sao!"

...

Trên triều...

Sắc mặt Thánh Hoàng nghiêm túc nhìn chằm chằm văn võ bá quan phía dưới, hơn mười phong tấu chương rơi tán lạc dưới đất.

Con mắt Thánh Hoàng đỏ rực giận dữ hét: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Các ngươi nói mau! Thời điểm các ngươi viết tấu chương trình lên không phải nói rất nhiều sao, hiện giờ cho các ngươi mở miệng nói thì trái lại các ngươi không nói, thế nào? Mỗi một người đều câm hết rồi phải không?! "

"Bọn thần không dám!"

Đủ loại quan viên đều quỳ xuống, tiếp nhận cơn thịnh nộ của Thánh Hoàng.

Sắc mặt Đại Tướng Quân Hách Liên Khôn âm trầm, nội tâm lo sợ bất an.

Chuyện phát sinh ngày hôm trước, mới trải qua một đêm đã truyền ra nhiều lời đồn đại như vậy, còn liên lụy đến cả Hoàng thượng...

Hoàng thượng nhìn trúng Hách Liên Thiến, Hoàng Hậu đố kỵ hạ độc?

Hoàng thượng bắt chước Đường Minh Hoàng, cướp đoạt con dâu vào hậu cung?

Phụ tử tranh đoạt, Thái Hậu tức giận, liên hợp con dâu làm điều ác, ra tay hạ độc đoạt mệnh nữ nhi của Tướng quân...

Tấu chương rơi tứ tung dưới chân long ỷ, nội dung bên trong thật sự là khó coi, Hách Liên Khôn run rẩy, mồ hôi lạnh chảy giàn giụa.

"Hách Liên ái khanh, chuyện này ngươi thấy thế nào? "

Ánh mắt Thánh Hoàng âm u quét mắt nhìn Hách Liên Khôn, Hách Liên Khôn lập tức dập đầu hô: "Hoàng thượng, hạ thần bị oan."

"Trẫm đang hỏi ngươi làm sao lại phát sinh ra loại chuyện như vậy, ngươi la cái gì?! Chẳng lẽ chuyện này không phải là xảy ra từ trong phủ của ngươi sao?"

Thánh Hoàng ở trước mặt mọi người phẫn nộ quát Hách Liên Khôn: "Hách Liên ái khanh, ngươi quản giáo người không nghiêm gây ra sai lầm khiến Tướng quân phủ xuất hiện loại chuyện này! Hách Liên Ngọc thị không lo quản giáo thứ nữ, để cho nàng ta vụng trộm với nam nhân, hơn nữa lại làm liên lụy tới con dâu của trẫm!"

Hách Liên Khôn lau mồ hôi lạnh trên đầu, sợ đến không dám nói một câu.

Thánh Hoàng nhìn hắn một cái lại nói: "Hách Liên Tướng quân, trẫm thấy ngươi mấy năm nay sống quá an nhàn sung sướng, nên không những mắt đã kém mà trong đầu ngươi cũng hồ đồ rồi. Ngay cả một chút chuyện nhà cũng quản không nổi!"

"Thần biết tội! "Hách Liên Khôn vội vàng dập đầu.

"Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, các khanh nghĩ nên xử lý như thế nào mới thỏa đáng đây?"

Thánh Hoàng lại lần nữa quét mắt nhìn đám quan viên.

Người gần đây hay có xích mích với Hách Liên Tướng quân là Ngự Sử Đài Thiểu Khanh tức khắc ra khỏi hàng: "Khởi bẩm Hoàng thượng, thần nghĩ chuyện này mặc dù nói là việc nhà của Hách Liên tướng quân, thế nhưng lời đồn của dân gian đã sớm tạo thành vô số hậu quả nghiêm trọng đối với Hoàng thất, chuyện này liên lụy đến Cảnh Vương phi, liên lụy đến danh dự Hoàng thất, rồi ảnh hưởng cả đến quốc sự! Chuyện này chính là do Ngọc thị của Tướng quân phủ quản giáo không, thứ nữ vụng trộm ở trong phủ, sau đó lại xử oan Cảnh Vương phi phải quỳ từ đường, cố gắng che giấu tai tiếng bên trong phủ mà cố tình dùng thuốc độc hại Cảnh Vương phi, Hách Liên Tướng quân khó mà phủ nhận trách nhiệm! Bên ngoài lại đồn đại nhiều lời gièm pha nghiêm trọng, hôm nay vì để làm lắng sự phẫn nộ của dân chúng, thần cả gan xin Hoàng thượng huỷ bỏ danh hiệu nhất phẩm cáo mệnh phu nhân của Hách Liên Ngọc thị để cảnh cáo, về phần Đại Tướng Quân... Đại Tướng Quân có công với triều đình, hay là trước tiên để Tướng quân hồi phủ xử lý tốt việc vặt bên trong phủ, hiện tạu tìm ra hung thủ hạ độc Vương phi mới là chuyện cấp bách, niệm tình Đại Tướng Quân có công, xin bệ hạ nể tình xét xử..."

Đám quan viên thấy Thánh Hoàng không có phản đối, từng người lập tức lên tiếng: "Bọn thần mong Hoàng thượng minh xét."

Thánh Hoàng đối với kết quả này tương đối hài lòng, dựa vào đó mà tiếp lời: "Không dạy con là lỗi của cha, Hách Liên ái khanh ngươi còn lời gì để nói không?"

"Thần nhận tội, thần nhất định hồi phủ quản giáo người nghiêm khắc!"

"Trẫm nghĩ chuyện này xảy ra là vì Tứ tiểu thư và tiểu công tử Khang Vĩnh Hậu phủ đã có tình ý với nhau, cho nên muốn chuyện này lắng xuống trẫm sẽ ban hôn cho bọn họ."

Thánh Hoàng cách chức thân phận nhất phẩm cáo mệnh của Hách Liên Ngọc thị, tiếp theo phạt một năm bổng lộc của Hách Liên Khôn, sau cùng dẹp loạn cuộc phong ba này mà ban hôn cho Tứ tiểu thư của Tướng quân phủ.

Sau đó lại an bài vài ngự y đi vào Cảnh Vương phủ xem xét, ban tặng dược liệu trân quý, thuốc bổ, kỳ trân dị bảo để bồi thường.

...

"Tiểu tiện nhân, đều là vì tiểu tiện nhân ngươi nháo thành như vậy."

Bên trong phủ, Đại phu nhân tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, đập vỡ từng món đồ quý báu trang trí bên trong phòng.

Hách Liên Nhu đứng bên cạnh cũng tức giận đến không ngừng giậm chân: "Mẫu thân, Hoàng thượng làm sao có thể tin vào lời đồn, hủy bỏ thân phận nhất phẩm cáo mệnh của người, còn phạt phụ thân, sau đó lại để cho xú nha đầu Hách Liên Xuyến kia lượm được tiện nghi chứ!"

Hách Liên Nhu cắn răng nghiến lợi quát: "Nữ nhi không tuân theo, mặc dù nói Liễu Tiêu Hiền là một tay ăn chơi, thế nhưng cũng là tiểu Hầu gia, Hoàng thượng tứ hôn, Hách Liên Xuyến chỉ là một thứ nữ ti tiện vậy mà lại thành chính thê của Liễu Tiêu Hiền! Mẫu thân, ở bên trong phủ có hai thứ nữ, một người làm chính phi, người còn lại làm chính thế, duy chỉ có ta... Mẫu thân, ta không muốn sống nữa...huhuhu..."

Lúc này Đại phu nhân bởi vì chuyện nàng vừa mới bị hủy đi thân phận cáo mệnh phu nhân mà lửa giận đầy một họng, lúc này lại thấy Hách Liên Nhu chỉ lo cho bản thân nàng, cho nên lại thêm tức giận trợn mắt: "Khóc khóc khóc, ngươi chỉ biết khóc!"

Quảng cáo
Trước /87 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thế Tử Hung Mãnh

Copyright © 2022 - MTruyện.net