Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc
  3. Chương 45 : Xây y quán.
Trước /87 Sau

[Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc

Chương 45 : Xây y quán.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trải qua một hồi phân giải, Hách Liên Thiến đại khái là nắm rõ được một số chuyện.

Quốc sư Xích Nguyệt Quốc là sư huynh của Mạnh Tố Quân và cũng là sư phụ của Hách Liên Thiến.

Hai tỷ muội Lam Y Lam Tuyết trước đây chịu ân tình của Mạnh Tố Quân, cho nên sau khi Mạnh Tố Quân qua đời thì vẫn ở lại bên cạnh bảo vệ cho Hách Liên Thiến.

Bản thể thân thể này từ nhỏ được Mạnh Tố Quân huấn luyện chế thuốc, chế độc, sau lại nhận Quốc sư Xích Nguyệt Quốc làm sư phụ, truyền thụ khinh công, võ nghệ!

Có điều là sau khi Mạnh Tố Quân qua đời, Hách Liên Thiến bị đả kích, từ đó mất đi thần trí, trở nên si ngốc, biết Bắc Đường Mặc Dạ sau này là phu quân của nàng thì cả ngày xao lãng, si mê hắn.

Sau lại bởi vì si mê Bắc Đường Mặc Dạ, dưới cơn nóng giận cho nên sư phụ không thèm nhìn mặt nàng nữa, chỉ để lại Lam Y Lam Tuyết âm thầm chiếu cố nàng bắt đầu sống một cuộc sống bình thường.

Về phần thân phận của Mạnh Tố Quân là gì? Còn nữa, nếu như Mạnh Tố Quân có nhiều bản lĩnh như vậy vì sao còn muốn ở Tướng quân phủ làm một vị thiếp không muốn ai nhận ra, chấp nhận để đám người Đại phu nhân khi dễ cho đến chết?

Những chuyện này Lam Y Lam Tuyết đều không rõ, Hách Liên Thiến thì càng không rõ lắm.

"Nếu như các người được mẫu thân của ta giữ lại nên cũng có thể xem như là người một nhà, hiện tại ta quên rất nhiều chuyện, chẳng qua là việc ta không còn si mê Mặc Vương nữa cũng coi như là nhân họa đắc phúc, nếu như gặp lại được sư phụ ta, sư phụ chắc cũng sẽ vui mừng."

Hách Liên Thiến ngồi ở trên ghế thở dài, nghĩ thầm, trước kia rốt cuộc là Hách Liên Thiến ngu ngốc đến cỡ nào?

Bị kích thích lại quên nhiều chuyện như vậy, bị người khi dễ thảm như vậy, rõ ràng nàng ta còn là một nhân vật lợi hại nha!

Lam Tuyết vừa nghe thấy thế vội vàng gật đầu, viền mắt ửng đỏ: "Chủ tử, người có thể quên Mặc Vương thật là chuyện vui lớn nha!"

Khóe miệng Hách Liên Thiến giật giật: "Haha, cũng phải, ta cũng cho rằng như thế. Được rồi, các ngươi nói ta có khinh công đúng không?"

Lam Y gật đầu, nói rằng: "Đúng vậy, chủ tử, khinh công của người là do quốc sư tự mình truyền thụ, trên cả thuộc hạ và Lam Tuyết!"

"Hả? Lợi hại như vậy sao... Ta hiện tại quên mất chuyện ta còn có khả năng ....phi thân?"

Hách Liên Thiến tự mình bắt mạch, căn bản không có phát hiện thân thể mình khác với người thường, cho nên tương đối nghi ngờ.

Lam Y liền nói rằng: "Chủ tử, công lực của người là bị quốc sư dùng kim châm phong khởi huyệt đạo, lúc đó người khiến quốc sư rất tức giận cho nên..."

"Thì ra là như vậy, ta chọc sư phụ tức giận, sư phụ nghiêm phạt ta là phải!"

Tuy rằng ngoài miệng Hách Liên Thiến nói như vậy, thế nhưng trong lòng lại chảy một hàng lệ.

TMD! Nếu là như vậy, các ngươi nói cho ta biết làm gì? Thà rằng không nói cho ta biết, chí ít cũng không khiến ta hy vọng rồi lại thất vọng.

Khiến cho nàng tự đắc nghĩ mình rất lợi hại, hôm nay nàng vẫn còn giống như là một cây củi mục.

"Chủ tử không cần phải lo lắng, quốc sư dùng kim châm điểm huyệt chúng ta có thể không giải được, hiện tại chủ tử đã thông suốt, quốc sư biết nhất định sẽ khôi phục lại công lực ban đầu cho chủ tử, chủ tử yên tâm, Lam Tuyết và Lam Y nhất định sẽ bảo hộ tốt cho người."

Hách Liên Thiến nghe vậy gật đầu: "Nói cũng phải, hai người các ngươi cũng giống như nhau."

Hách Liên Thiến có được hai người trợ lực là Lam Y Lam Tuyết, sự việc có thể dễ dàng mà tiến hành hơn rồi.

Lam Tuyết giỏi về dụng độc, nàng phân phó Lam Tuyết mang theo một bao độc đi về phía Tướng quân phủ, về phương diện khác mang theo Lam Y, nữ giả nam trang đi Ngự An Đường.

Ngự An Đường do Hách Liên Thiến tự mình thiết kế ra, tìm người có tay nghê giỏi căn cứ vào bản vẽ một chút là có thể làm được.

Tổng cộng thiết kế có ba tầng, tám gác, cũng không quá tráng lệ.

Tại đây trước kia là mở một tửu lâu, nền rất tốt, chỉ cần sửa chữa lại một chút thì có thể lập tức khai trương.

Lam Y theo nàng đến chỗ này, có chút kinh ngạc, khuôn mặt có chút nhăn lại, nhìn Hách Liên Thiến như không biết nàng đang làm cái gì.

"Chủ tử, người muốn mở y quán sao?"

"Không sai, Ngự An Đường này ba ngày sau sẽ có thể khai trương, hôm nay ngoại trừ việc ta đến kiểm tra xem tiến độ công việc ra sao còn muốn chọn một chưởng quỹ thích hợp, thời gian của ta không nhiều lắm, may là ngươi và Lam Tuyết trở về, mấy ngày này ngươi thay ta tới nơi này quan sát một chút, chọn lựa một người làm thích hợp!"

"Vâng, chủ tử, thuộc hạ nhất định làm tốt, có điều là đại phu của Ngự An Đường..."

"Từ từ sẽ đến, nhưng mà đại phu thì có sẵn, ta không phải là một đại phu sao?!"

Hách Liên Thiến rất đắc ý gạt gạt đôi mi thanh tú, vừa cười vừa nói.

Ánh mắt Lam Y lộ vẻ sùng bái: "Y thuật của chủ tử thiên hạ vô song! "

Hách Liên Thiến cười to một tiếng: "Lam Y, cái miệng nhỏ nhắn của ngươi vậy mà rất ngọt nha!"

Hách Liên Thiến đưa tay khẽ chạm vào môi của Lam Y, Lam Y cả kinh lập tức lùi mấy bước, nghĩ thầm chủ tử sau khi thông suốt, phong thái của nàng tại sao lại trở nên....lỗ mãng như vậy?!

Hách Liên Thiến ngồi xuống, chọn lựa mấy vị chưởng quỹ nhưng đều không hài lòng.

"Chủ tử, Lam Y nghĩ Ngự An Đường là sản nghiệp của ngài, hay là dùng người của chính mình sẽ yên tâm hơn một chút, những người ngoài này cũng không thể một lòng với chúng ta, đến lúc đó xảy ra sự tình sẽ khai ra thân phận của chủ tử, tóm lại là không tốt."

"Ngươi nói những lời này ta có thể hiểu được, nhưng mà tìm người của chúng ta ở nơi nào?"

Hách Liên Thiến có chút nhụt chí: "Hình như là ta tiến triển quá nhanh, nếu như thật sự không tìm được người, ta nghĩ...."

"Chủ tử, thuộc hạ nghĩ người nhất định không nhớ ra được, chúng ta còn có Diêm Vương Điện mà, trong điện có bốn vị

Đường chủ đều là người mình..."

"Diêm Vương Điện? Là cái gì?"

Hách Liên Thiến không hiểu hỏi.

Lam Y thấy nàng hoàn toàn nghĩ không ra, nhắc nhở: "Diêm Vương Điện lúc trước tiểu thư, cũng chính là mẫu thân của chủ tử tạo nên, bên trong có bốn vị Đường chủ, còn có nhân lực đến hôm nay đã có gần nghìn người, làm tình báo thu thập tin tức từ các nước, buôn bán tình báo... "

Thần sắc Hách Liên Thiến ngưng trọng: "Thì ra là như vậy!"

Thu thập tình báo buôn bán tình báo cũng là nghề nghiệp của nàng, đó là những việc nàng hay làm trước khi xuyên qua đây, bồi dưỡng sát thủ thu thập tình báo, từ đó mưu lợi, nàng đã sớm nghĩ ở cổ đại thành lập ra một tổ chức như vậy, nhưng nàng lại không nghĩ rằng từ mười năm trước Mạnh Tố Quân cũng đã thành lập rồi.

Hay lắm, hiện tại nàng giống như là cá gặp nước, không những có hai trợ thủ là Lam Y Lam Tuyết mà còn có hậu thuẫn vững vàng ở phía sau.

"Hiện tại trí nhớ của ta không rõ ràng lắm, trước khi ta còn có bộ dạng như vậy, bọn họ có thể nghe ta sao?!"

"Chủ tử yên tâm, bốn vị Đường chủ bên trong Diêm La Điện trung thành và tận tâm, đối với chủ tử tuyệt không hai lòng, bọn họ đều là do tiểu thư ban đầu lưu lại, chỉ khi gặp được Diêm La lệnh, bọn họ sẽ thuận theo lệnh của chủ tử mà làm việc!"

"Không biết Diêm La lệnh ở..."

Hách Liên Thiến lại mê man, tuy rằng nghe rất lợi hại, thế nhưng cái lệnh bài kia căn bản nàng chưa thấy qua nàng, nàng không biết...

Chỉ nghe Lam Y lại nói: "Tiểu thư, Diêm La lệnh khối Tử Thủy Ngọc hay đeo bên cạnh chủ tử, chủ tử phải nhỏ một giọt máu lên phía trên nó, Tử Thủy Ngọc sẽ biến ảo thành màu lửa đỏ sau đó hiện lên dấu vết, người cứ truyền mệnh lệnh của bản thân ra là được."

Hách Liên Thiến liên tục gật đầu, nàng biết trong ngực nàng có một khối ngọc bội lúc đầu chỉ cảm thấy đẹp nên đeo trên người, không nghĩ tới nó còn là một bảo bối.

Nàng lấy ra Tử Thủy Ngọc, nhỏ một giọt máu, trong nháy mắt Tử Thủy Ngọc huyễn hóa ra diễm hỏa, giống như là muốn đem ngọc bội kia thiêu huỷ.

Ngọc ở trong tay nàng, nhìn lửa nóng, trong lòng bàn tay lại cảm thấy thấm lạnh, nàng đem ngọc bội kề sát vào lòng bàn tay của Lam Y, lòng bàn tay Lam Y nhanh chóng hình thành từng vết hoa văn.

Đợi Tử Thủy Ngọc khôi phục như lúc ban đầu, Diêm La lệnh đã rót vào lòng bàn tay Lam Y, Lam Y lĩnh mệnh đi vào Diêm La Điện.

Hách Liên Thiến chuẩn bị quay về phủ, thời gian dài như vậy, sợ là Bắc Đường Văn Cảnh đã sớm tỉnh lại.

Nàng từ Ngự An Đường trở về, đi không bao xa liền rất nhanh bị người cản lại.

"Thiếu gia, thiếu gia, người nhìn tiểu tử này một chút, lớn lên nhỏ nhắn, thế nhưng nhìn rất tốt."

Một giọng nói hèn mọn vang lên.

Hách Liên Thiến nhìn những gia đinh đang bao vây xung quanh nàng, xông tới trước mặt nàng là người quen cũ, sắc mặt nàng trở nên nghiêm nghị.

Nghĩ thầm, xem ra ngày đó nàng ra tay quá nhẹ, bây giờ người này còn có thể tung tăng ở đây, sớm biết như thế nàng nên trực tiếp phế hắn đi.

Người tới chính là Liễu Tiêu Hiền mấy ngày trước lén lẻn vào hậu viên Tướng quân phủ!

Nghe nói Hoàng thượng không chỉ không xử phạt trái lại còn muốn biểu muội nàng gả cho hắn, hôm nay hắn không cố kỵ gì mà xuất hiện tìm đường chết, vừa lúc đụng phải Hách Liên Thiến.

"Đúng là mặt hàng tốt, đến đây cho bổn thiếu gia nhìn một cái..."

Quảng cáo
Trước /87 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh

Copyright © 2022 - MTruyện.net