Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc
  3. Chương 53 : Ngu ngốc biết nghe lời.
Trước /87 Sau

[Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc

Chương 53 : Ngu ngốc biết nghe lời.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Ừm, dậy đi... Thiến Thiến..."

Trên cổ nàng xuất hiện một hơi thở ấm áp mang theo mùi thơm len lỏi vào, âm thanh dịu dàng của Bắc Đường Văn Cảnh dường như giống tiếng suối trời đinh đông vang bên tai nàng.

Hắn nhỏ giọng gọi tên Hách Liên Thiến, Hách Liên Thiến chỉ cảm thấy tên nàng được hắn kêu như thế đặc biệt rất xao động.

Hách Liên Thiến ngước dung nhan xinh đẹp lên, hai tròng mắt như mặt nước dịu dàng nhìn hắn.

Bắc Đường Văn Cảnh đã không còn nằm bên cạnh nàng nữa, mà hắn nửa người ngồi dậy, cúi người đối diện nhìn nàng.

Bốn mắt nhìn nhau, càng nhìn càng xuất hiện rõ ràng một loại chân tình mơ hồ rạo rực bừng lên.

Khuôn mặt tuấn mỹ không vết xước của Bắc Đường Văn Cảnh rõ ràng lộ ra hơi thở cao quý của đế vương.

Tuy rằng sắc mặt có phần nhợt nhạt, thế nhưng vẫn không thể che giấu được mị lực mà hắn tỏa ra xung quanh khiến cho người ta bị mê hoặc như một bản năng.

Hai người nhìn nhau một lúc, Hách Liên Thiến không nói lời nào, Bắc Đường Văn Cảnh nhìn sắc mặt của nàng, khóe môi cũng mím chặt lại không nói lời nào.

Cuối cùng Hách Liên Thiến vẫn nhịn không được thua trận, thấy dáng vẻ kiều nhược của hắn như thế thực sự là rất khó mà tức giận với hắn.

"Nếu như ngươi nói xin lỗi ta, hứa rằng sau này sẽ không bao giờ mạo hiểm như vậy nữa thì ta đây sẽ tha thứ cho ngươi lần này."

Con ngươi xinh đẹp của Hách Liên Thiến tập trung ở trên người hắn, nhưng sắc mặt lịa có chút cương lãnh, nhìn sơ qua đúng là muốn báo trước nàng sẽ nổi giận.

Bắc Đường Văn Cảnh cho là thật lâu sau nàng mới nói chuyện với hắn, không nghĩ tới chỉ là như vậy, hắn đương nhiên vội vàng gật đầu nói: "Thiến Thiến, ta sai rồi, lần sau ta không như vậy nữa. Ngươi đừng nóng giận!"

Nhìn bộ dáng nhu thuận của hắn, vừa ở trên người nàng cọ qua cọ lại, vừa lấy tay thỉnh thoảng lôi tay áo của nàng, ngu ngốc biết nghe lời khiến Hách Liên Thiến chỉ thấy càng thêm yêu thích, làm sao còn có thể nhẫn tâm mắng hắn chứ?!

Đây cũng là lần đầu tiên Bắc Đường Văn Cảnh 'làm nũng' với người khác, nếu như thuộc hạ Vô Tự Lâu nhìn thấy hắn làm như vậy tin chắc rằng sẽ lác cả mắt, tuyệt đối sẽ không thừa nhận cái người nam nhân ỷ vào trong lòng nữ nhân làm nũng cầu xin tha thứ này chính là chủ thượng mà bọn họ vẫn sùng bái!

Tuy rằng nam tử làm nũng có phần hơi lập dị, thế nhưng Hách Liên Thiến người ta thấy bộ dáng này như nuốt ăn vào bụng.

Nam nhân khác là nam nhân khác, đây chính là tiểu Bắc Bắc nhà nàng, người khác có thể so với tiểu Bắc Bắc nhà nàng sao?!

Nam nhân khác làm nũng khiến người ta buồn nôn, thế nhưng nếu như đổi thành tiểu Bắc Bắc nhà nàng thì Hách Liên Thiến lại cảm thấy yêu thích lạ thường.

Kiếp trước bên người nàng không có gì ai đáng tin cậy, cũng không có thử qua thế nào là yêu một người hoặc là được người khác yêu thương thật sự.

Đời này nàng thật vất vả mới coi trọng được một người, nàng đã nghĩ làm sao yêu thương hắn thật tốt, trong lòng Hách Liên Thiến không phải là tìm một người yêu thương mà là dự định nuôi dưỡng hắn thật tốt!

Tuy rằng Bắc Đường Văn Cảnh lớn hơn nàng vài tuổi, nhưng điều này hiển nhiên không nằm trong lo lắng của Hách Liên Thiến.

"Biết sai là tốt rồi, về sau còn như vậy ta cũng sẽ không đơn giản mà tha thứ cho ngươi đâu biết không?"

"Ừ...ừ.."

Bắc Đường Văn Cảnh vội vàng gật đầu cười, vô cùng láu lỉnh.

"Hôm qua ngươi làm sao lại chạy tới cửa của Ngự An Đường? Y quán này ngày hôm nay mới khai trương mà?!"

Hách Liên Thiến đứng dậy, Bắc Đường Văn Cảnh cũng để cho Hách Liên Thiến mặc quần áo, đang lấy quần áo cho Thiến Thiến thì chợt nghe nàng hỏi như vậy, trong ánh mắt một tia xảo quyệt chợt lóe lên, hắn trả lời ngay: "Ta không biết, ta nghe Lý quản gia nói ngươi đến tiệm thuốc bốc thuốc cho ta, ta tới từng nhà tìm nhưng lại không thấy ngươi, nghe người ta nói ở đây cũng có một tiệm thuốc cho nên định tới nơi này thử vận khí một chút, quả nhiên liền thấy ngươi..."

Hách Liên Thiến nghe hắn nói như vậy, quả nhiên liền buông xuống nghi ngờ trong lòng, chỉ nghe hắn nói đội mưa đi từng nhà tìm nàng, trong lòng lại đột nhiên đau nhói, nàng nhào vào trong ngực hắn, hai tay vòng qua ôm hông của Bắc Đường Văn Cảnh, dịu dàng nói: "Tiểu Bắc Bắc, ngươi đối với ta thật tốt!"

"Ta không đối tốt với ngươi còn có thể đối tốt với ai? Chẳng lẽ ngươi không đáng giá để ta đối tốt với ngươi sao?"

Bắc Đường Văn Cảnh nói một lời nhưng hai ý nghĩa, nhàn nhạt vừa cười vừa nói.

Hách Liên Thiến nào biết rằng trong ngực hắn lúc này rất mâu thuẫn, nghe được hắn nói như vậy nàng lập tức nghiêm túc trả lời: "Ta vẫn đối xử rất tốt với tiểu Bắc Bắc."

"Đây là ngươi nói nha, ngươi phải đối xử tốt với ta, không thể nuốt lời!"

Ánh mắt thâm túy của Bắc Đường Văn Cảnh thoáng hiện lên nét cười, nhàn nhạt trả lời.

Hách Liên Thiến lại sợ hắn không tin nên lập tức đưa tay thề nói: "Ta xin thề, đời này ta khẳng định chỉ tốt với một mình tiểu Bắc Bắc, ta sẽ luôn yêu ngươi, sẽ không để cho bất luận kẻ nào thương tổn ngươi vĩnh viễn không rời bỏ ngươi, nếu như ta làm trái với lời thề, vậy ta..."

"Đừng, ta tin lời ngươi."

Bắc Đường Văn Cảnh đưa tay ngăn chặn lời thề độc kế tiếp của Hách Liên Thiến, cười nói: "Thiến Thiến, trên người ta làm sao lại mặc một bộ quần áo khác vậy?"

Hách Liên Thiến bị hắn hỏi xinh đẹp khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lập tức biến thành hoa tường vi trắng nõn, vừa lúc Bắc Đường Văn Cảnh đã đem y phục cho nàng mặc, Hách Liên Thiến lập tức nhảy xuống giường: "Ta...ta đến phòng bếp tìm xem có gì ăn không, ngươi... ngươi mau mặc quần áo đi. Chuyện kia... quần áo ở chỗ đó..."

Hách Liên Thiến hốt hoảng chạy ra khỏi gian phòng, con ngươi thâm thúy của Bắc Đường Văn Cảnh lóe lên một chút vui vẻ, khóe môi giương lên một nụ cười nhạt như có như không: "Đã đáp ứng ta rồi, vậy sẽ phải phụ trách tới cùng, nếu như có một ngày ngươi xin lỗi ta thật, ta đây tự nhiên sẽ không lưu ngươi, ta sẽ đích thân kết liễu tính mạng của ngươi!"

...

Hôm nay là ngày Ngự An Đường chính thức mở cửa kinh doanh, Diêm Nhật chọn tám gã là đại phu 'Tại thế hoa đà' ngồi trên ghế, chiêng trống ngoài cửa vang lên ầm ĩ, đoàn người bắt đầu khởi động vô cùng náo nhiệt vô cùng náo nhiệt.

Lam Y thừa dịp Hách Liên Thiến ra khỏi phòng liền đem tình hình nói đại thể cho nàng biết, người Diêm La Điện phái tới chính là Diêm Nhật, y thuật người này tinh xảo có danh xưng là 'Quỷ y', hắn là người thay mặt Hách Liên Thiến quản lý Ngự An Đường là lựa chọn thích hợp nhất.

Hách Liên Thiến không thấy Diêm Nhật, Diêm Nhật ở phòng khách vội vàng thu xếp việc khai trương, Hách Liên Thiến mang theo Bắc Đường Văn Cảnh từ cửa Bắc rời khỏi.

Cửa sau đã có người chuẩn bị xe ngựa, hai người lên xe ngựa chạy thẳng tới Cảnh Vương phủ.

Trên đường, xe ngựa chẳng biết tại sao không khống chế được mà đụng bị thương người qua đường.

"A... Đau chết mất huhuhu, đau quá, huhuhu..."

Hách Liên Thiến ở bên trong xe ngựa nghe phía bên ngoài có tiếng la lên, nàng chau mày lại, âm thanh này làm sao lại nghe quen tai như vậy, dường như đã nghe qua ở nơi nào rồi.

"Bắc Bắc, ta đi xuống xem một chút!"

"Thiến Thiến..." Bắc Đường Văn Cảnh vội vàng nắm được cổ tay của nàng, Hách Liên Thiến cho hắn một ánh mắt trấn an: "Yên tâm, không có chuyện gì."

Hách Liên Thiến nhảy xuống xe ngựa, người phu xe có chút khó xử nhìn nàng: "Tiểu thư, dây không phải là lỗi của ta, là do tiểu nha đầu này bỗng nhiên lao ra ngoài, ta cũng không phải..."

"Các ngươi đụng người bị thương, làm sao có thể ăn nói như thế chứ? Rõ ràng chính là ngươi đụng ta bị thương, huhuhu..."

Một nữ tử bẩn thỉu trên người mặc quần áo bằng vải thô đang ngồi co quắp trên mặt đất, nhưng là Hách Liên Thiến phát hiện cánh tay nàng chỉ vào người phu xe lại tinh tế trắng noãn, có thể thân thế nàng ta không giống như là bộ quần áo đang mặc.

"Tiểu cô nương, ngươi bị đụng ở chỗ nào? Đau không? Ta đưa ngươi đến y quán!" Hách Liên Thiến hỏi.

"Tỷ tỷ, huhu, tỷ tỷ là người tốt, ta lẻ loi một mình, từ nhỏ đã không có mẫu thân, mấy ngày trước cha cũng phát bệnh mà chết nên cũng chỉ còn lại có một mình ta, huhu... Hiện tại ta bị đụng trúng cũng không biết sau này có thể phát sinh ra tâm bệnh hay không, tỷ tỷ ngươi vừa nhìn đã biết là người tốt, ngươi mua ta đi tỷ tỷ, cái gì ta cũng có thể làm, chỉ cần cho ta ba bữa ăn no, đời này ta làm nô tỳ nhất định hầu hạ ngươi thật tốt!"

Quảng cáo
Trước /87 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sống Lại Không Đào Than Đâu

Copyright © 2022 - MTruyện.net