Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc
  3. Chương 66 : Tâm ý của Cảnh vương.
Trước /87 Sau

[Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc

Chương 66 : Tâm ý của Cảnh vương.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Tiểu thư, ba ngày sau chính là sinh nhật Thái Hậu, mấy ngày nay nô tỳ còn lo lắng không biết nên tặng cho Thái Hậu cái gì, bây giờ thì tốt lắm, Cảnh vương tặng nhiều lễ vật như vậy, lúc này không sợ không có đồ vật tặng người rồi!"

Hách Liên Thiến nhíu mày một cái: "Thủy Tâm, mấy ngày nay khiến ngươi lo nghĩ nhiều rồi!"

Hoá ra tiểu nha đầu này mấy ngày nay trà không nhớ cơm không nghĩ, trong đáy lòng vẫn luôn âm thầm lo lắng cho nàng.

"Tiểu thư đừng nói như vậy, tiểu thư đối tốt với Thủy Tâm như thế, Thủy Tâm có người chủ tử như vậy, làm cái gì cũng đáng giá! Vả lại nô tỳ không có giúp được cái gì cho người, những thứ này đều là Cảnh vương đưa tới, xem ra Cảnh Vương điện hạ rất để tâm tới tiểu thư, nô tỳ vì tiểu thư mà vui vẻ!"

Thủy Tâm thích thú từ bên trong rương gỗ lấy ra một hộp gỗ tinh xảo: "Tiểu thư, trong này là vật gì a?!"

"Cầm tới xem một chút!"

Thủy Tâm cầm hộp gỗ đi tới, Lam Tuyết cũng tò mò theo đuôi.

Đem hộp gỗ đặt lên bàn, Hách Liên Thiến mở hộp gỗ được đậy cẩn thận ra, lập tức thấy bên trong là một chiếc váy màu xanh nước, màu sắc lộng lẫy, váy được thiết kế làm ba tầng, bên trong tầng thứ nhất dùng gấm Thiên Sơn Tuyết tạo thành, áo ôm sát người nhưng rất thoải mái, cảm giác vô cùng tinh tế. Màu sắc tầng thứ hai so với tầng dưới cùng lợt hơn một chút, có thứ tự rõ ràng, do thiên tàm ti dệt thành hai đóa hoa hải đường, mỗi một đóa hoa hải đường trông sinh động như thật, ở giữa hai nhị hoa khảm đầy đá quý vô cùng tỉ mỉ, hào quang tỏa ra làm cho người ta lóa mắt. Tầng phía ngoài cùng cũng là tầng thứ ba, nhìn bằng mắt thường hầu như không nhận ra được, thế nhưng nhờ ánh sáng chiếu vào, tỉ mỉ xem xét lập tức có thể phát hiện được tầng này được những lớp lụa mỏng xếp lên nhau tạo thành, từ trên xuống dưới chia làm từng tầng."

Váy dài khảm ngọc quý nhìn hoa lệ nhưng không mất đi nét thanh quý, khiến người trước mặt không khỏi khen ngợi, thật sự là không thể tin được vào mắt mình.

"Oa, tiểu thư, y phục này thật sự là quá đẹp!"

Đời này Thủy Tâm còn chưa thấy qua bộ y phục nào xinh đẹp như vậy, cho dù là các vị phu nhân tiểu thư trong phủ Tướng quân cũng chưa từng được thấy.

Lam Tuyết cũng một bộ thần sắc hâm mộ, đứng ở trước mặt Hách Liên Thiến, mắt nhìn không rời bộ váy: "Chủ tử, Cảnh Vương điện hạ thật biết lấy lòng nữ nhân!"

Hách Liên Thiến sờ bộ y phục đẹp đẽ tinh xảo trong tay, khóe mắt đều là vẻ dịu dàng, đây là Bắc Bắc sợ bản thân nàng tiến cung không có y phục thích hợp để mặc nên cố ý đưa tới, thật là có tâm.

Có điều là thế này sẽ không rất phách lối chứ?!

Mặc vào người phỏng chừng còn khí phái hơn cả Hoàng Hậu đến lúc đó những nữ nhân bên trong hoàng cung kia lại bắt đầu ghen tỵ có thể ăn thịt người, rước lấy phiền toái không cần thiết sẽ không tốt.

Thế nhưng nếu như không mặc sẽ phụ lòng của Bắc Bắc, thực sự là khó xử a.

"Tiểu thư, người nên mặc bộ này tiến cung đi!" Thủy Tâm đề nghị.

Lam Tuyết cũng không ngừng gật đầu: "Ừ ừ, người nên mặc cái này!"

"Khuôn mặt ta lớn lên xấu xí như vậy, cho dù là mặc nó thì cũng bị người chế giễu mà thôi!"

Đôi mắt Hách Liên Thiến hiện lên một chút ảm đạm, nhìn chằm chằm bộ y phục trong tay cảm thấy vô cùng khó xử.

Cũng không phải là nàng không muốn mặc, nếu như nàng mặc sẽ bị đám người Hoàng cung kia biết đây là do Bắc Bắc đưa, như vậy Bắc Bắc có thể gặp nguy hiểm hay không?

Nàng cũng không thể vì muốn bản thân xinh đẹp mà để Bắc Bắc rơi vào hiểm cảnh.

Thủy Tâm thấy nàng nhíu mày, còn tưởng rằng Hách Liên Thiến vì vết bớt trên mặt mà thương tâm nên liền mở miệng nói: "Tiểu thư, cho dù người có giống bao bố bị rách thì trong lòng Thủy Tâm vẫn nghĩ người là xinh đẹp nhất."

Lam Tuyết trực tiếp giơ ngón tay cái lên, ý bảo nói rất hay!

Nàng cũng nghĩ như vậy!

Hách Liên Thiến sửng sốt, phì cười một tiếng: "Bao bố bị rách? Các ngươi lại có thể nghĩ ra được rằng ta không phải là không có y phục mặc nên nhìn giống bao bố bị rách à?! Tiểu thư nhà các ngươi thoạt nhìn giống như là người nghéo kiết xác sao? Hơn nữa, coi như là ta nghèo, Bắc Bắc nhà của chúng ta cũng không nỡ để cho mặc bao bố rách đâu!"

"Vâng, vâng, tiểu thư, Thủy Tâm nói sai rồi, Cảnh Vương điện hạ luyến tiếc người!"

"Ừ, lời này bản tiểu thư thích nghe, phần thưởng cho ngươi nhất định là kim nguyên bảo, cầm lấy đi!"

Lam Tuyết vừa nghe, mắt cũng sáng lên, vội vàng thân mật nói: "Chủ tử nô tỳ nô tỳ cũng cho rằng như thế, Cảnh Vương điện hạ luyến tiếc người... "

"Không phải là đã nói với ngươi lúc không có chuyện gì làm thì đọc sách nhiều hơn một chút à, lời ngươi nói Thủy Tâm đã nói rồi, thưởng ngươi một lượng bạc thôi!"

"A, tiểu thư, tại sao người lại bất công như vậy..."

...

Sinh nhật Thái Hậu, Ngọc thị từ bên trong kim khố chọn lựa hai cây Huyết San Hô làm lễ vật cho Hách Liên Nhu mang đi tặng cho Thái Hậu.

Đáng lẽ trường hợp những bữa tiệc dành cho Hoàng thất thì chỉ có đích nữ mới xứng đáng vào cung, thứ nữ là không thể vào cung.

Thế nhưng hai người Hách Liên Thiến và Hách Liên Xuyến, một là Vương phi tương lai của Cảnh Vương phủ, một là chính thất tương lai của Khang Vĩnh Hậu phủ, tồn tại cái thân phận này, cũng có thể tiến cung chúc thọ.

Vốn Hách Liên Xuyến đã chuẩn bị xong rồi, chẳng biết tại sao người của phủ Khang Vĩnh Hậu bỗng nhiên đón nàng đi, chỉ nói là Liễu Tiêu Hiền bị bệnh nên muốn gặp nàng, Hách Liên Xuyến bỏ lỡ cơ hội tiến cung, tuy rằng không tình nguyện nhưng phu xe của nàng chưa tới nên nàng chỉ có thể đi theo người của phủ Khang Vĩnh Hậu.

Hách Liên Thiến mang theo Lam Tuyết ra khỏi Bích Đường tiểu trúc, liền gặp Hách Liên Nhu cùng đi đến đại môn.

"Tam muội!"

Hách Liên Nhu mặc một bộ váy màu đỏ, mang vài cây trâm kim ngọc khảm đá trên đầu, đám nha hoàn chuẩn bị cũng đang tiến tới.

Nàng đi đến gần phía sau, nhìn lướt qua Hách Liên Thiến, cao ngạo giễu cợt nói: "Tam muội, ngươi định ăn mặc thế này mà đi ra ngoài sao? Đây chính là tiến cung, không phải đi chợ chơi đùa đâu!"

Hách Liên Nhu cao quý hất cằm lên, trong ánh mắt lóe ra tia sáng khinh thường.

Hách Liên Thiến nhìn thoáng qua y phục màu lam nhạt của mình, đây cũng là bộ y phục do nàng chọn lựa từ trong hai rương lễ vật mà Cảnh vương đưa tới, có điều là Hách Liên Thiến chọn bộ này chỉ là kiểu dáng đơn giản, nàng cũng không giống như khoe khoang, Hoàng cung là nơi ăn thịt người, mọi thứ quá mức tốt đẹp sẽ không có lợi với nàng.

Nàng mặc như vậy rất tốt, vô cùng đơn giản, phù hợp với thân phận thứ nữ.

Về phần Hách Liên Nhu, ăn mặc hoa lệ như vậy, sợ là không cẩn thận sẽ thành tội nhân.

Dáng vẻ nàng ta cao cao tại thượng như vậy, Hách Liên Thiến lại một chút cũng không hâm mộ, nàng nghĩ thầm, một nữ nhân không thể sinh con như ngươi thì ở trước mặt ta đắc ý cái gì chứ?!

Coi chừng ta hủy hết cuộc đời ngươi!

Hai người đi tới bên ngoài phủ, lúc này Hách Liên Khôn và Ngọc thị cũng đã ra tới cửa.

Hách Liên Khôn thấy trang phục Hách Liên Thiến như vậy, cau mày có chút không vui nói: "Thiến nhi, làm sao ngươi lại ăn mặc như vậy? Hôm nay thọ yến của Thái Hậu, Tướng quân phủ thiếu đồ ăn và y phục cho ngươi sao? Ngươi mặc giản dị như vậy quả thực chính là làm mất hết thể diện của Tướng quân phủ của chúng ta, quên đi, ngươi vẫn là không nên đi!"

Ngọc thị nhìn Hách Liên Thiến và Hách Liên Nhu đứng ở trước mặt, con gái của nàng tuyệt mỹ xuất trần, giống như một đóa hoa mẫu đơn kiều diễm, đồ trên người nàng là do bà ta hao tâm tổn trí chuẩn bị, mỗi một thứ đều có thể nói lên thân phận đích nữ tôn quý của nàng, hôm nay nàng tươi đẹp như vậy nhất định có thể áp đảo những hoa thơm cỏ lạ ngoài kia.

Lại nhìn Hách Liên Thiến một chút, hừ, những đồ vật Cảnh vương đưa tới thì được coi là gì chứ?!

Cảnh vương rốt cuộc là một nam tử, hắn ngoại trừ tặng vàng bạc ra thì làm sao có thể chuẩn bị tốt những thứ này chứ!?

Cứ coi như là Hách Liên Thiến có bạc cũng sẽ không thay đổi thành bộ dạng khác được, hơn nữa, cho dù nàng ta có ăn mặc đẹp thì vết bớt trên gương mặt nàng ta cũng sẽ khiến cho người khác sợ hãi.

Làm thành cái bộ dạng gì thì cũng chỉ là gà mái, không thể biến thành phượng hoàng được!

Hách Liên Khôn nhìn vết bớt trên gương mặt của Hách Liên Thiến, sắc mặt càng thêm thâm trầm: "Ngươi tốt nhất ở bên trong phủ mà ngây ngô đi!"

"Phụ thân, vì sao ta không thể vào cung?!" Hách Liên Thiến lạnh lùng nhìn Hách Liên Khôn hỏi.

Quảng cáo
Trước /87 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tương Tựu (Chấp Nhận)

Copyright © 2022 - MTruyện.net