Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong trào lưu văn học mạng kiếm tiền trên qidian hiện nay thì CS - Biên thành lãng tử đã trở thành một ngoại lệ vì đây là một quyển sách mang tính văn học thuần túy không liên quan gì đến tính chất thương mại. Truyện lấy bối cảnh trò chơi Counter-Strike nhưng lại không phải một truyện viết về game mà chỉ mượn game CS để viết về cuộc đời, viết về tình yêu, viết về xã hội, viết về đam mê. Cảm động, sâu sắc và nhân văn, mời các bạn đón xem!
"Anh K, nó sẽ đến thật chứ?" Rain bất an hỏi.
Thời gian của ván này đã qua hai phút, trên lối đi hẹp dài chỉ nghe thấy tiếng gió lạnh thổi qua, không hề thấy bóng dáng tên cướp nào.
Tiếng gió thê lương vang vọng hành lang ga tàu, bầu không khí căng thẳng càng trở nên rét lạnh hơn, cả trời đất đều tỏ ra điêu tàn.
"Đến, nhất định nó sẽ đến, anh hiểu nó mà", K cầm lấy micro nhẹ nhàng trả lời, giọng nói mang theo vẻ kiên định và tự tin vô cùng.
Đến thời điểm này âm thanh của hắn đã không thể còn có một chút do dự nào, cho dù chỉ có một thoáng chần chừ, vì điều đó chắc chắn sẽ làm phòng tuyến tâm lý của toàn thể đội viên sụp đổ.
Cũng không biết là vì nguyên nhân gì, từ đầu trận đấu đến giờ hắn đều không suy đoán được ý đồ tiến công của đối phương, nhưng khi đến ván quyết định này K lại đột nhiên có một dự cảm, L nhất định sẽ dẫn bốn đồng đội của hắn tấn công khu B. Chính hắn cũng không hiểu vì sao nhưng hắn vẫn có cảm giác này, hắn tin chắc cảm giác của mình sẽ không sai.
Loại dự cảm thoáng qua trên chiến trường này chỉ có người thân kinh bách chiến, có vô số kinh nghiệm thi đấu mới có thể cảm nhận được, mà không thể nghi ngờ K chính là một trong số đó. Bởi vì bất kể ai, chỉ cần có thể đi tới sàn đấu chung kết WCG đều tuyệt đối không phải hạng người bình thường.
Sau khi để thua ván trước tình hình kinh tế bên mình liền lập tức rơi vào khó khăn. Hơn nữa ván này đã là ván cuối cùng quyết định thắng bại, hắn đã không có cơ hội làm lại lần nữa. Hắn phải đưa ra phán đoán chính xác nhất, phải đánh bạc, phải liều mạng.
Hắn đã đánh bạc L nhất định sẽ đến điểm B, đây chính là phán đoán của hắn, rất đơn giản và nhanh chóng. Hắn cũng không biết phán đoán này có chính xác hay không, nếu như sai lầm thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.
Bởi vì bây giờ hắn đã từ bỏ phòng thủ toàn bộ khu A ga tàu, một khẩu AWP, một khẩu M4, ba khẩu USP đồng loạt ngắm chuẩn hai hành lang cướp đi đến khu B. Thường thường kết quả của cách làm lớn mật và mạo hiểm loại này không phải đại thắng sẽ là thảm bại.
Lúc này tất cả người xem đều toát mồ hôi lạnh vì chiến thuận của họ.
Bởi vì kết quả ván này sẽ quyết định trực tiếp đến tấm vé vào trận chung kết WCG Trung Quốc năm 2003. Trong một trận đấu quan trọng như thế này không có ai dám mạo hiểm như thế, bởi vì kết quả trận này sẽ nâng cánh cho ước mơ vướn tới chức quán quân của một đội ngũ, nhưng đồng thời cũng sẽ hủy diệt hi vọng của một đội ngũ khác.
Trong thế giới của CS không có đúng và sai, chỉ có sống hay chết.
Trong thế giới của CS, không có bất phân thắng phụ, chỉ có thắng làm vua thua làm giặc.
Tất cả các đội viên chiến đội OPK đều nhìn chằm chằm lối đi khu B hết sức chăm chú, chỉ cần bọn cướp dám xuất hiện thì họ sẽ cho đối phương biết súng trong tay họ không phải dùng để trang trí.
Bọn họ tràn ngập tự tin với thuật bắn súng của mình, cũng như bọn họ tin rằng người cuối cùng đứng trên bục nhận giải quán quân sẽ là chính mình.
Tiếng gió thổi mạnh hơn, gió lạnh như dao.
Một đầu khác của hành lang khu B, năm tên cướp vũ trang đến tận răng lặng lẽ đứng trên tầng hai gần cầu thang đi xuống khu B. Bốn khẩu AK47, một khẩu AWP, mỗi người một vị trí. Chỉ cần đội trưởng L ra lệnh một tiếng bọn họ sẽ bắt đầu xung phong không thể ngăn cản. Chỉ cần thắng ván này chiến đội MDK của họ sẽ vượt ra khỏi quãng thời gian cùng các chiến đội lớn nhỏ khác tàn sát lẫn nhau mấy tháng nay, trở thành vương giả CS tiến vào trận chung kết, thậm chí còn có hi vọng tham gia giải chung kết WCG tại Seoul Hàn Quốc năm nay.
WCG!
Một ước mơ đẹp đẽ mà xa vời, một vòng sáng vinh dự vĩnh viễn rực rỡ, một bài thơ thổn thức do vô số giọt nước mắt tạo thành. Đó là ước mơ của bao nhiêu người chơi thể thao điện tử, bao nhiêu người chơi chuyên nghiệp, bao nhiêu người chơi Trung Quốc.
4S nhẹ nhàng thở dài một hơi, để đi tới đây ngày hôm nay hắn đã phải trả giá quá nhiều, đã mất quá nhiều và đã không thể quay lại.
Trong nháy mắt bão táp quyết chiến lập tức sẽ phải bùng nổ này hắn đột nhiên nhớ tới những ngày khổ cực rửa bát bưng đĩa trong quán ăn, nhớ tới cảnh cha mẹ cầm gậy đuổi mình ra cửa vĩnh viễn, nhớ tới ánh mắt đau khổ cô đơn của bạn gái khi chia tay mình, nhớ tới những lúc luyện tập thuật bắn súng trong căn phòng nhỏ cũ nát thuê được hàng đêm...
Tất cả là vì cái gì? Đến cùng là vì cái gì? Đội trưởng L từng hỏi hắn như vậy.
"Em không biết!" 4S lắc đầu, "Em thật sự không biết là vì cái gì, bởi vì em đã đi đến nước này rồi".
Nghĩ tới đây mắt trái 4S chợt giật giật một chút như bị kim đâm.
"Chẳng lẽ phía trước có mai phục?" Mỗi lúc có nguy hiểm 4S luôn có dự cảm trước, chính là loại dự cảm này đã góp phần giúp MDK đi thẳng tới trận bán kết này.
"Không phù hợp!" 4S kêu một tiếng vào micro.
Nghe thấy vậy tất cả đội viên MDK lập tức chuyển ánh mắt về phía L.
"Ném lựu khói lựu mù ra ngoài, giữ lựu nổ lại. Xuống cầu thang tới khu A", mệnh lệnh của L tỉnh táo và quyết đoán.
Hắn tín nhiệm 4S, hắn biết 4S luôn rất nhạy cảm với mọi loại bẫy. Trình độ ngầm hiểu của bọn họ trong kề vai chiến đấu từ trước tới nay có thể so với cảm ứng tâm linh, vì vậy hắn thay đổi kế hoạch tác chiến đã xác định trong thời gian ngắn nhất.
Lựu mù lựu khói lập tức ném vào khu B rợp trời ngập đất, sau đó tất cả đội viên MDK đều ngầm hiểu cầm súng quay lại nhanh chóng từ tầng hai xuống cầu thang đến khu A.
Trung tâm thể thao điện tử WCG thành phố Bắc Kinh.
Cung thể thao có sức chứa mấy chục ngàn người không còn chỗ ngồi, tất cả mọi người đều căng thẳng nhìn chăm chú vào màn hình điện tử trong đại sảnh. Trận quyết đấu đỉnh cao đại biểu cho trình độ CS cao nhất của Trung Quốc này đang đến giai đoạn căng thẳng, ai sẽ là người cười cuối cùng? Kết quả sắp rõ ràng. Lúc này nhìn song phương di chuyển trên màn hình tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, thậm chí ngay cả bình luận viên cũng đã yên lặng.
Trận đấu này thật sự quá đặc sắc, quá kích thích, quá hồi hộp.
Trong thời gian mấy tháng diễn ra WCG này mọi người chơi CS của Trung Quốc đều đã không còn xa lạ với hai đội ngũ OPK và MDK.
Mấy tháng trước OPK và MDK vẫn là hai tiểu đội gần như không có tên tuổi, tuy nhiên cùng với giải đấu bọn họ lại quét ngang tất cả các đội ngũ mạnh mẽ tham gia thi đấu như gió cuốn mây tan, cho đến khi hai đội gặp nhau trong trận bán kết toàn Trung Quốc.
Đây nhất định là một trận đại chiến động trời, không chỉ là tranh đoạt vinh dự, tranh đoạt khoản tiền thưởng bằng nhân dân tệ với sáu con số mà quan trọng hơn là phong cách, thuật bắn súng và trình độ kỹ chiến thuật hai đội ngũ này biểu diễn cho người đời xem đã không phải độ cao mà hai đội ngũ cao thủ trong nước có khả năng với tới.
Sự xuất hiện của họ làm cho tất cả người xem yêu thích CS có cảm giác mới mẻ, làm cho giới CS Trung Quốc khiếp sợ, làm cho ánh mắt của thế giới bắt đầu chú ý đến Trung Quốc. Bởi vì bọn họ hoàn toàn khác những chiến đội CS trong dĩ vãng.
OPK tựa như một chiếc xe bọc thép tung hoành đạp mọi chông gai, nơi đi qua không ai có thể ngăn cản.
Thuật bắn súng cương liệt, sự phối hợp chặt chẽ, ý thức xuất sắc và kĩ năng cơ bản vững vàng của các đội viên OPK đã làm cho tất cả các đội ngũ tham gia thi đấu cảm thấy bản thân yếu ớt và nhỏ bé, đây là đội ngũ đầu tiên hầu như được tất cả các CSer Trung Quốc đều sùng bái và tôn trọng.
Mà phong cách của MDK lại hoàn toàn trái ngược, MDK giống như một người bệnh ốm yếu, mỗi lần gặp đối thủ bọn họ đều tỏ ra mềm yếu thờ ơ mệt mỏi, không có quá nhiều biểu hiện kinh người, tuy nhiên bọn họ luôn có thể chuyển nguy thành an hữu kinh vô hiểm. Đến tận lúc bọn họ loạng choạng mò vào đến bán kết mới không có người nghi ngờ bọn họ dựa vào vận may nữa. Bọn họ gặp yếu thì yếu, gặp mạnh thì mạnh, luôn trình diễn màn đại nghịch chuyển càn khôn vô cùng đặc sắc vào giây phút cuối cùng.
Mà mười lăm ván đầu của trận này OPK và MDK có điểm số 9:6, nửa trận cuối MDK thúc trống tiến quân đánh tan cạm bẫy OPK thiết kế kĩ càng trong ba ván đầu, ngay sau đó hai đội ngũ liều mạng bắn giết, đánh thẳng tới hiệp phụ. Bây giờ điểm số đã là 24:24, theo quy tắc đấu thì bất kể là OPK hay là MDK chỉ cần thắng trận này sẽ giành thắng lợi cuối cùng.
Trong lòng vô số người đều đang xúc động, thậm chí còn có người run rẩy.
Ai sẽ thành vua, còn ai làm giặc?
4S lao ra trước hết, hắn không hề dừng lại mà trèo thẳng lên trên đỉnh xe lửa quan sát động tĩnh cả khu A.
L lao tới bên cạnh giao lộ đường nhỏ khu A.
Ba đội viên còn lại chia ra ẩn nấp dưới gầm xe và trên đỉnh thiên đài trung ương.
Khu A yên lặng không có một chút âm thanh nào, thậm chí ngay cả bóng dáng một CT cũng không nhìn thấy.
Trong lúc tất cả mọi người đang chần chừ thì từ trong cửa giữa của căn cứ CT đồng loạt bay ra ba quả lựu nổ, không nghiêng không lệch nổ bay 4S đang ngồi trên xe lửa xuống đất.
Ngay sau đó một tiếng AWP kéo dài du dương trở thành tín hiệu khai hỏa quyết chiến, tiếng xé gió của súng ngắm đã đưa đội viên MDK vừa trèo lên thiên đài về quê nhà.
Cùng lúc đó các đội viên MDK cũng nhanh chóng phát hiện bài binh bố trận của OPK, cửa giữa ném HE có ba người, sau khi ném một người trong đó lui về căn cứ.
Trong ba đoàn xe lửa tại điểm đặt bom có hai CT, trong đó có một khẩu AWP.
Đồng thời với việc phát hiện trận hình này, xạ thủ bắn tỉa và đội trưởng L của MDK trong nháy mắt tiêu diệt hai CT ném HE ở cửa giữa.
Giao chiến diễn ra cực nhanh, nhìn qua cps vẻ tầm thường nhưng tất cả người xem bên ngoài đều ngây người: Đây là chuyện gì? Tại sao lại nhanh như vậy. Chưa kịp nhìn rõ ràng đã có 4 người tèo rồi.
Nhưng trong số 4 người bị chết này thì rõ ràng MDK thiệt hại hơn, OPK chỉ trả giá hai khẩu USP yếu ớt đổi lấy hai khẩu AK, còn lại ba người chống ba người, chênh lệch về trang bị giữa OPK với MDK đã giảm xuống rất nhiều.
Sau khi giao chiến hai bên lập tức lặng súng, trên màn hình lớn các đội viên MDK không có hành động gì mà chỉ đứng yên quan sát còn các đội viên OPK thì lặng lẽ tiến lên tìm kiếm theo ba đường ray xe lửa. Chiến thuật phòng thủ không lùi mà chủ động tiến tới của CT trong bản đồ này làm tất cả mọi người đều bất ngờ.
"Gã đội trưởng K này quả thật là một nhân vật lợi hại", tất cả mọi người quan sát đều nghĩ như vậy, "Nếu như là mình chỉ huy thì mình nhất định sẽ chỉ đạo tạm thời lui lại".
Trong lúc mọi người đang cảm thán thì một chuyện ngoài dự đoán của mọi người lại xảy ra.
Đội trưởng L của MDK lẳng lặng đi ra từ đường nhỏ khu A rồi bắn phá một trận đinh tai nhức óc vào vách tường trước mặt.
"Điên à? Sao tự nhiên để lộ vị trí của mình thế?" Người xem kêu la.
L không hề điên, một trận bắn phá tưởng như lung tung vậy mà đục chết hai gã CT đang lò dò tiến lên, trong đó có một người đúng là đội trưởng K.
"Không thể!" K thán phục nói, "Làm sao nó biết vị trí của tao chứ, chúng ta vẫn đi không tiếng mà, hơn nữa nó không thể biết chúng ta đang chủ động xuất kích được, nói gì đến phán đoán vị trí chính xác như vậy?"
K còn chưa tỉnh táo lại từ chấn động, hắn nhớ lại giờ phút gần chết đó, tiếng súng AK của đối phương vang lên, ánh đỏ lóe lên liên tiếp trên người mình, đó là tình hình chỉ xuất hiện khi mình bị bắn trúng vị trí yếu hại như ngực hay bụng.
Vậy mà L có thể phán đoán chuẩn như thế!
K lập tức thoáng qua một bóng tối, bởi vì hắn biết nếu như là mình thì chắc chắn không thể làm được như vậy.
Đây là hiện trường trận bán kết WCG Trung Quốc, có thể đi đến đây không biết bao nhiêu tuyển thủ ưu tú đều đã ngã xuống nòng súng của hắn, còn loại tuyển thủ không thể tưởng tượng nổi như L này vẫn là lần đầu tiên hắn gặp.
Đối thủ như vậy thật sự không phải cao thủ thông thường, K đã xem Demo góc nhìn cá nhân, thuật bắn súng và phán đoán của L làm cho hắn thán phục. Trung Quốc hôm nay những CSer có thể làm cho K thán phục cũng không nhiều, nhưng L chắc chắn chính là người làm cho hắn cảm thấy hưng phấn nhất.
Loại cảm giác hưng phấn này đã rất lâu hắn chưa được cảm nhận, bây giờ hắn cảm thấy sự xúc động đã rất lâu chưa cảm nhận được.
Tuy nhiên trong nháy mắt K và đồng đội ngã xuống xạ thủ bắn tỉa Rain của OPK lại nổ súng, hai tiếng nổ hầu như không có khoảng cách thời gian vang lên, xạ thủ bắn tỉa và một đội viên khác của MDK đã ngã xuống trong vũng máu.
"Không tâm", bình luận viên kinh hô.
"Không tâm! Không tâm!", Người xem hưng phấn hò hét.
Vừa rồi ngoài màn đục tường của L thì hai phát súng không tâm liên tục của xạ thủ bắn tỉa Rain OPK cũng lập tức kéo OPK lại từ kề cận cái chết, nhanh đến mức ngay cả hai đội viên cũng chưa kịp nổ phát súng nào.
"Đặc sắc, kinh điển, tuyển thủ gọi là Rain đến từ OPK này đã trình diễn màn tuyệt sát tốt nhất của xạ thủ bắn tỉa trong vòng WCG này, hai phát không tâm, hai phát không tâm chuẩn xác đã kéo lại cả cục diện của OPK", âm thanh của bình luận viên tỏ ra run rẩy vì xúc động.
Nhưng trong trận đấu L và Rain lại cực kì tỉnh táo, trong lòng hai người đều nghĩ như nhau, một loạt tiếng AK vang lên và hai tiếng AWP nổ súng đã bán rẻ vị trí của chính mình cho đối phương. Cục diện hiện nay là 1V1, thời gian đến lúc kết thúc trận đấu chỉ còn 15 giây.
Rain nhẹ nhàng nhảy lên lên hòm gỗ cạnh điểm đặt bom, nòng súng ngắm dần dần đưa về phía đường nhỏ.
Hắn biết lúc này hắn có thể lựa chọn giữ súng chạy trốn để kéo dài thời gian giành được thắng lợi, nhưng hắn không hề làm như vậy, bởi vì hắn một thành viên OPK. Đến nay người của OPK đều mang tác phong quang minh chính đại, tuyệt đối khinh thường kiểu dùng phương pháp vô lại này để giành thắng lợi.
Cùng lúc đó thân hình L cũng lặng lẽ di động tới căn cứ CT.
Hắn cũng biết trừ giết chết đối phương thì lúc này không còn có phương thức khác có thể thủ thắng, bởi vì thời gian đã không đủ để đặt C4, hơn nữa gã CT kia đang ở điểm đặt bom A, lối thoát duy nhất chính là lập tức ra ngoài giết chết hắn.
Tất cả người xem đều trợn mắt nín thở, có lẽ hai đội viên trong trận đấu không hề biết bọn họ đang lặng lẽ di động tới vị trí của đối phương, hơn nữa khoảng cách chỉ gần trong gang tấc.
Nguy hiểm cũng gần trong gang tấc.
Nhảy ra hay là lắc người ra? Trong đầu Rain nhanh chóng xuất hiện hai lựa chọn này. Chính hắn cũng rất rõ ràng, không phải mình sợ chạy ra không thể kết liễu đối phương với một viên, nhưng đối phương thì sao? Mình có thể bảo đảm AK trong tay đối phương không thể giết gọn mình sao?
Người có thể đi tới bán kết WCG lại là người tầm thường sao? Hắn đã nghe quá nhiều đồn đại về sự lợi hại của gã L này.
Đối với bất cứ cao thủ CS tuyệt đỉnh nào thì cho dù USP cầm ở trong tay cũng là thần binh lợi khí vỡ đầu.
Có lẽ lúc này nên đi ngược thói thường khiến đối phương trở tay không kịp.
"Đúng, nhảy ra!" Rain quyết định.
Tiengs gió càng rít gào, tim đập như sấm.
Rain từ hòm gỗ nhảy lên cao, giữa không trung rốt cục hắn phát hiện L cầm AK trong tay đang lặng lẽ áp sát góc tường đi tới phía mình.
"Xong rồi", Rain kinh sợ . Hắn vốn cho rằng đối phương nghe thấy bước chân mình rơi xuống đất sẽ lập tức lắc ra, khi đó chắc chắn đối phương sẽ trúng ám toán của mình, bởi vì nòng súng ngắm của mình đã mở sẵn chờ hắn lao vào. Nhưng tính toán ngàn vạn lần hắn cũng không tính đến nước kẻ thù đã ở trước mặt mình.
Chuyện một xạ thủ bắn tỉa cảm thấy đáng sợ nhất chính là kẻ thù cầm súng trường trong tay xuất hiện gần ngay trước mắt mình.
Giữa không trung Rain đã phát hiện khoảng cách từ mình đến đối phương sẽ không vượt qua ba mét, thậm chí hắn nhìn thấy nòng súng AK màu đất trong tay đối phương di động ngắm chuẩn theo quỹ tích nhảy của mình.
"Thôi!" K thở dài, ba đội viên còn lại và tuyệt đại bộ phận người xem cũng không hẹn mà cùng nhắm hai mắt lại.
OPK một mạch ca khúc khải hoàn luôn được người xem cả nước xem trọng có lẽ sẽ bị chôn vùi vì cú nhảy đầy kích động này của Rain, có lẽ số kiếp OPK nhất định phải bại trận nơi ga tàu.
"Đoàng!"
Một tiếng AWP kinh thiên động địa xé rách sự yên tĩnh của ga tàu, tiếng vỗ tay hoan hô như núi hú biển gào lập tức nổ tung toàn trường.
"Tốt!"
"Chúng ta thắng rồi!" Rain ném chuột xuống từ chỗ ngồi nhảy dựng lên điên cuồng hò hét.
Một tiếng hét này làm tất cả đội viên OPK tỉnh lại.
Xem lại màn hình trước mặt mình mọi người lập tức nhảy dựng lên ôm nhau, hoan hô, rống giận, xúc động, khóc.
Giây phút cuối cùng súng ngắm của Rain vang lên, chính xác đánh trúng ngực L.
K lại nhìn màn hình của chính mình, phía trên bên phải màn hình hiển thị dòng chữ bắt mắt: OPK|Rain súng ngắm giết MDK|L.
K sửng sốt ngồi ngơ ngác.
Vì sao? Vì sao lại như vậy?
Vừa rồi mình nhìn hết sức rõ ràng, L rõ ràng có thể bắn rụng Rain giữa không trung, nhưng giấy phút cuối cùng L lại không hề nhúc nhích. Dường như hắn đã bị sợ hãi đến ngơ ngẩn, giống như nhìn thấy chuyện gì hay người nào cực kì đáng sợ. Hắn ngẩn ra giữa góc tường, thậm chí ngay cả AK trong tay hắn cũng quên nổ súng, đến tận lúc Rain rơi xuống đất bắn chết hắn với một viên AWP.
Quá trình này chỉ diễn ra trong không phẩy mấy giây, cho dù có thể giấu được ánh mắt của người xem cả nước nhưng tuyệt đối không giấu được K.
Không biết hắn đã nghiên cứu Demo của L bao nhiêu lần, gã L này phản ứng nhanh, ý thức tốt, thuật bắn súng chuẩn, có thể nói hoàn toàn là trình độ hạng nhất quốc tế.
Hắn rất hiểu trình độ của Rain, một đấu một Rain cũng không phải đối thủ của tên L này.
Chẳng lẽ vừa rồi hắn thật sự kinh hãi vì cú nhảy của Rain?
Không thể!
Bất cứ một CSer trình độ đỉnh cao nào cũng sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này, càng huống chi đây là bán kết WCG.
"K, chúng ta thắng rồi!" Rain chạy tới ôm chặt lấy,, viền mắt đỏ ửng.
"K, vừa rồi nếu như không phải anh đổi sang thủ A thì sợ là chúng ta không thắng nổi bọn họ".
"K, em yêu anh!"
"K..."
Đội viên OPK chạy tới ôm chặt K, trong lòng bọn họ, là một đội trưởng thực sự, vô số lần chiến dịch gian khổ và ngược dòng kinh điển đều là kiệt tác do K chỉ huy, sự kiên định và chín chắn của hắn vĩnh viễn là cây định hải thần châm trong lòng bọn họ.
K cười nhạt không hề xúc động như bọn họ, bất cứ lúc nào hắn đều tỏ ra đã tính trước kỹ càng, gặp loạn cũng không sợ hãi.
Trận thắng lợi này vốn nên là đồ trong túi.
Bởi vì kết quả hôm nay, hắn cũng giống như ức vạn CSer Trung Quốc, thắng lợi được đổi bằng trí tuệ và mồ hôi xương máu.
Có điều bây giờ vẫn cảm thấy nghi hoặc, hắn nhìn lại sàn đấu đối diện.
Sự mất mát của các đội viên MDK hình thành đối lập rõ nét với sự vui vẻ của OPK.
Không ai có thể hình dung sự vui vẻ trong giờ khắc này, cũng không ai có thể hình dung sự đau buồn giờ khắc này.
Ánh mắt K quét đi quét lại năm người MDK, hắn đang cố gắng tìm ra L.
Bốn đội viên MDK dùng một loại ánh mắt mất mát vô tội nhìn một đội viên còn lại, trong mắt bốn đội viên này đều tràn đầy nước mắt lấp lánh.
Cùng là khóc, chỉ có điều trong nước mắt đội viên MDK tràn ngập quá nhiều không cam lòng và đắng chát.
Từ góc độ của K hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng đội viên kia, bằng trực giác, người kia chính là L.
L không đau buồn như trong tưởng tượng của K, hắn chỉ nhìn màn hình xuất thần như đang suy xét chuyện gì.
K lập tức có một cảm giác: L không thất bại, hắn chỉ làm ra sai lầm vì một nguyên nhân đặc biệt nào đó trong giấy phút quyết định thắng bại. Có lẽ kẻ thất bại thực sự hôm nay là hắn, hắn bị người ta đục chết còn mà không biết vị trí của đối phương ở đâu.
Đối với kẻ tâm khí cao ngạo như hắn thì đây quả thực là vô cùng nhục nhã.
Nghĩ tới đây lại ngẩng đầu nhìn L, K chỉ nhìn thấy bóng lưng một người tuổi trẻ gầy yếu một mình cô đơn chậm rãi đi tới lối ra, để lại bốn đội viên MDK ngồi đó như mất hồn.
Trong lòng K lập tức cảm thấy cô đơn: Sau này tại Trung Quốc ta còn có thể tìm đâu ra một đối thủ xứng tầm như ngươi? L, chúng ta nhất định còn có thể gặp lại, đến khi đó ta nhất định phải tự tay đưa ngươi lên đường. Ta nhớ kỹ tên ngươi rồi, MDK|L!
Một cảm giác phiền muộn mơ hồ lập tức tràn ngập trong lòng K.
Nhưng không khí trong ngoài trung tâm thể thao đều đã bùng nổ, bình luận viên la lên với âm thanh cỡ 8 decibel, "Trận bán kết WCG Trung Quốc năm 2003, người thắng là chiến đội OPK đến từ khu vực Thượng Hải. Chúng ta hãy nhớ kỹ cái tên OPK này, nhớ kỹ cái tên Rain này, bởi vì..."
Trong ngoài sân đấu lại tiếp tục sôi trào...
%%%%%%%%%%%%
- Chào anh, anh cho hỏi CS, CSer, T, CT là gì!
- Counter Strike, một trò chơi bắn súng đối kháng góc nhìn người thứ nhất, một bản mod của game Halflife. CSer là người chơi CS, T là Terrorist, kẻ khủng bố, tên thường gọi là cướp. CT là Counter-terrorist, lực lượng chống khủng bố, tên thường gọi là cảnh.
- Các loại súng được nhắc đến trong chương này, USP, AWP, AK47?
- USP là súng lục mặc định của phe cảnh sát, thường gọi lục cảnh. AK47 còn gọi là AK Cụ Hồ, súng đặc chủng của cướp, cái này chắc khỏi nói. AWP là súng ngắm tầm zoom lên đến 9x, mỗi viên một mạng, tên thông dụng là 46.
- Ga tàu?
- De_train, một trong những map thi đấu chính của game CS. Khung cảnh một ga tàu chở vũ khí hạt nhân. Nhiệm vụ của cướp là đặt bom cho nổ vũ khí, nhiệm vụ của cảnh là ngăn không cho cướp đặt bom hoặc gỡ được bom sau khi cướp đặt bom.
- Vậy luật đấu của CS như thế nào?
- Thông thường thì đấu 2 hiệp, mỗi hiệp 15 ván. Sau 15 ván sẽ đổi bên, tổng cộng 30 ván. Bên nào lên đến 16 trước sẽ thắng trận, nếu hòa 15:15 thì sẽ đấu hiệp phụ, mỗi hiệp phụ 6 ván, sau 6 ván nếu vẫn hòa thì tiếp tục theo luật, thường thì đội nào đến 25 trước sẽ thắng.
- Anh có thể giới thiệu một clip về bản đồ này cho bạn đọc dễ hình dung không?
- OK, chuyện nhỏ. Giới thiệu với các bạn một clip rất bình thường. Sau này sẽ có nhiều clip khác cực kì đặc sắc:
- Cảm ơn anh!
http://youtube.com/watch?v=41Gum1Z3oVQ