Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Đế Bá
  3. Chương 57 : Dược sư chỉ là chút hứng thú thôi (Thượng)
Trước /132 Sau

[Dịch] Đế Bá

Chương 57 : Dược sư chỉ là chút hứng thú thôi (Thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cuối cùng, Tôn trưởng lão cũng áp dụng biện pháp của Lý Thất Dạ, không dùng Hỏa Long Thảo nữa. Thay vào đó, lão dùng giá cao mua Dịch Hà Hỏa Thụ để bỏ vào lô thần.

Quả nhiên một tháng sau, Tôn trưởng lão kích động đi tới đỉnh Cô Phong. Bây giờ lão đã quên thân phận trưởng lão của mình, bộ dạng như một tên nhóc vô cùng hưng phấn, lớn tiếng nói:

- Thành công, thành công thật rồi. Hiện tại, khí huyết trôi chảy, dược tính của dược thần cũng mạnh hơn trước.

Nghe được kết quả, Lý Thất Dạ chỉ cười thoáng qua. Dược tính, lô thần, dược đạo... Xét về phương diện này, hắn xưng thứ hai, chỉ sợ trên đời không ai dám xưng thứ nhất!

Nhìn Lý Thất Dạ trấn định mà Tôn trưởng lão không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Nếu những đệ tử của lão được tán thưởng như thế, hẳn sẽ vô cùng cao hứng. Nhưng với Lý Thất Dạ mà nói, sự tán thưởng này chỉ xem như là chuyện thường ngày mà thôi.

- Lúc ngươi gia nhập Tẩy Nhan Cổ Phái, đã từng tu luyện dược đạo?

Tôn trưởng lão bỗng nảy lên lòng ái mộ người tài. Lúc này, lão chợt nghĩ tới Đại trưởng lão. Đại trưởng lão những năm gần đây luôn nản lòng thoái chí lại đột nhiên trỗi dậy hùng tâm, một mực ủng hộ Lý Thất Dạ. Xem ra, Lý Thất Dạ thực đáng được bồi dưỡng. Trước đó bọn họ xem thường Lý Thất Dạ, nói đúng ra là không hy vọng gì vào một tên đệ tử mang Phàm Thể, Phàm Luân, Phàm Mệnh này!

Lý Thất Dạ cười nói:

- Chỉ xem qua một ít sách vở mà thôi, chưa đủ thành đạo.

- Thế này còn chưa đủ thành đạo?

Tôn trưởng lão lập tức im lặng. Lý Thất Dạ hiểu rõ dược tính mười phần, có những kiến giải mang phong cách riêng về lô thần, ngay cả lão cũng phải mặc cảm.

Tôn trưởng lão nhịn không được bèn nói:

- Nếu ngươi tu đạo khó khăn, có thể suy nghĩ một chút về tu luyện dược đạo. Ta rất coi trọng những kiến giải về dược tính của ngươi. Nói không chừng ngươi có thể trở thành Dược Thần thứ hai đó!

Tôn trưởng lão đúng là coi trọng Lý Thất Dạ. Cho dù Lý Thất Dạ là phế vật tu đạo đi nữa, nhưng một khi hắn nguyện ý đi theo con đường dược đạo thì tuyệt đối là một thiên tài!

- Dược Thần ư?

Nghe được cái tên quen thuộc lần nữa được người nhắc tới, Lý Thất Dạ không khỏi tươi cười.

Tôn trưởng lão sợ Lý Thất Dạ không biết được "Dược Thần" là ai, vội vàng bổ sung:

- Dược Thần có thể xưng là thủy tổ của dược sư chúng ta. Có thể nói, đa số những quy tắc về luyện đan nấu thuốc đều do ông ta chế định. Thậm chí nghe nói danh xưng lô thần cũng do hắn chế định ra. Thời đại Hoang Mãng, là lúc ông ta bắt đầu tạo một hệ thống luyện đan nấu thuốc hoàn chỉnh. Những cống hiến của ông cho dược đạo không ai có thể sánh được. Thậm chí có thể nói, từ xưa tới nay, Dược thần là người đạt được thành tựu cao nhất trên con đường dược đạo!

Nghe Tôn trưởng lão nói tới Dược Thần, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra ý cười. Dược Thần, hắn rất quen thuộc, đây cũng là một đoạn hồi ức rất đẹp của hắn. Lão tiểu tử kia đúng thật là thiên tài dược đạo, điều này thì bất luận đã bao nhiêu thời gian trôi qua, Âm Nha Lý Thất Dạ cũng phải công nhận.

Lý Thất Dạ cười cười. Tôn trưởng lão đề cao Dược Thần, làm hắn hồi tưởng lại khoảng thời gian rất đáng nhớ ở thời đại Hoang Mãng. Lúc ấy hắn từng dẫn lão tiểu tử kia xâm nhập Cửu Giới, đi ngang qua các Táng Địa Tiên Thổ, đã từng nếm thử và làm vô số thí nghiệm về luyện đan, tinh dược, sáng chế ra vô số thủ pháp luyện đan. Bọn hắn đã từng sáng tạo ra rất nhiều đan phương kỳ dược, từng chế biến ra rất nhiều hồn thảo mà người khác chỉ nghĩ cũng không dám nghĩ...

Đó là những năm tháng đầy tính kích thích. Ở thời điểm đó, chỉ quan tâm đến chuyện phải sáng tạo nhiều hơn nữa, nếm thử càng nhiều hơn nữa, nghiên cứu tìm tòi càng nhiều hơn nữa!

Về sau, Âm Nha hắn đã từng vô số lần tính toán Thiên Địa, không biết đã bao nhiêu lần đánh lén cự đầu, rồi biết bao lần huyết tẩy cửu thiên thập địa! Nhưng không có hồi ức nào có thể khiến hắn hoài niệm nhiều như những năm tháng ấy.

Trong những năm đó, phần nhiều là học hỏi sáng tạo, rất ít khi trải qua gió tanh mưa máu.

Vạn cổ đến nay, dù là dược sư hay tu luyện giả, thì đều cho rằng Dược Thần là đại biểu cho đỉnh phong của dược đạo. Không phải chỉ bởi tài năng của ông ta, mà quan trọng là ông đã sáng tạo ra hệ thống dược đạo hoàn chỉnh, kiến tạo nên một nền móng vững chắc cho dược đạo.

Thật ra, xưa nay không ai biết rằng, hệ thống nền móng của dược đạo không phải do một mình Dược Thần sáng chế ra. Sáng tạo cái mới, xây dựng hệ thống cho được đạo còn có công sức rất to lớn của Âm nha – kẻ không được người đời biết tới.

Thậm chí có thể nói, nếu không có Âm Nha cũng không có Dược Thần. Tất nhiên, hậu thế không một ai biết được bí mật này.

Nghĩ đến khoảng thời gian ấy, trong lòng Lý Thất Dạ khẽ thở dài. Nếu như có tiếc nuối, thì tiếc nuối lớn nhất chính là hắn bị mất đi ký ức về một bộ dược điển trân quý nhất thế gian. Kể từ khi ký ức này bị bôi xóa thì không tìm về được nữa. Nguyên nhân rất đơn giản, là sau này hắn chưa từng được thấy lại bộ dược điển đó, ngay cả tàn phiến cũng không thấy.

Nghĩ tới chuyện này, Lý Thất Dạ thầm lắc đầu. Năm đó, lão tiểu tử này đúng là một tên điên. Sau khi lão thành Dược Thần, Âm Nha hắn đã từng nhắc nhở lão phải tìm một đồ đệ giỏi, truyền thụ lại y bát. Không ngờ lão tiểu tử lại nổi điên, mặc dù truyền cho hậu nhân không ít đan phương dược điển trân quý, nhưng lại sót mất bộ dược điển khiến muôn đời hậu thế cũng phải thèm thuồng này.

Lý Thất Dạ biết rõ, lão điên này chắc chắn là cố ý. Hết lần này tới lần khác cũng không chịu truyền lại bộ dược điển này.

Trong lúc Lý Thất Dạ chìm vào hồi ức, thì Tôn trưởng lão lại nghĩ lầm rằng Lý Thất Dạ có hứng thú đối với Dược Thần, cho rằng Lý Thất Dạ đã bị lão thuyết phục.

- Chuyển qua tu dược đạo nhé? Nếu như ngươi nguyện ý chuyển tu dược đạo, ta nguyện đem sở học một đời truyền hết cho ngươi! Tương lai, ngươi hẳn sẽ là dược sư cao thâm nhất từ trước đến nay của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta. Về sau ngươi có muốn lên làm trưởng lão, thậm chí là chưởng môn cũng sẽ dễ như trở bàn tay.

Tôn trưởng lão nhịn không được muốn lôi kéo Lý Thất Dạ. Bởi vì lão thấy được tiềm chất của hắn.

Đổi là người khác, vừa nghe trưởng lão muốn thu mình làm đồ đệ chắc chắn sẽ rất hưng phấn, hận không thể lập tức dập đầu bái sư. Nhưng Lý Thất Dạ chỉ cười nói nhẹ nhàng:

- Đa tạ sự nâng đỡ của trưởng lão. Dược đạo chỉ là chút hứng thú, là trò tiêu khiển của ta mà thôi.

Nghe hắn nói như vậy, Tôn trưởng lão chỉ biết câm nín, khói đen bốc lên đầy đầu. Nếu người khác nghe được nhất định sẽ cho rằng Lý Thất Dạ nói lời ngông cuồng, nhưng Tôn trưởng lão lại không nghĩ như vậy. Lòng dạ lão như muốn điên lên, đây là Lý Thất Dạ đang lãng phí thiên phú của bản thân.

Lão đúng là phát điên, thậm chí còn nghĩ tới sẽ nổi trận lôi đình, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, cất giọng hòa ái:

- Ngươi cứ suy nghĩ cẩn thận, lúc nào nghĩ thông suốt đều có thể tới tìm ta.

Đáp lý ý tốt của Tôn trưởng lão, Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười. Tôn trưởng lão thấy thái độ của hắn như vậy, cũng chỉ có thể thở dài rời đi.

Trên thực tế, Tôn trưởng lão chưa thật sự từ bỏ ý định. Không tới vài ngày, Mạc hộ pháp cũng chạy đến đỉnh Cô Phong. Sau khi thấy Lý Thất Dạ liền ăn nói lắp ba lắp bắp, muốn nói lại thôi, cả nửa ngày cũng chưa nói xong.

- Tôn trưởng lão muốn ngươi tới khuyên ta chuyển tu dược đạo đúng không?

Nhìn thái độ của Mạc hộ pháp, Lý Thất Dạ đã đoán ra được, liền cười hỏi.

Mạc hộ pháp hơi xấu hổ, cười khan nói:

- Đúng là sư phụ ta có ý như vậy. Chỉ là tu hay không thì tự ngươi quyết định, không ai dám miễn cưỡng.

Thật ra trong lòng Mạc hộ pháp rất rõ ràng, Lý Thất Dạ là một người vô cùng có chủ kiến. Chỉ là ông ta không có cách nào thoái thác yêu cầu của sư phụ mà thôi.

- Dược đạo chỉ là chút hứng thú mà thôi, có thời gian ta sẽ suy nghĩ một chút.

Lý Thất Dạ cười nói.

Mạc hộ pháp đã sớm biết kết quả sẽ như vậy, cho nên cũng không khuyên nhủ Lý Thất Dạ thêm câu nào, chỉ trở về báo cáo lại cho sư phụ của hắn.

Ba tháng trôi qua rất nhanh, Lý Thất Dạ đã không cần quá quan tâm đến việc tu hành của ba trăm đệ tử ở Tẩy Thạch Cốc nữa, mà đạo hạnh của Lý Thất Dạ đã đạt tới cấp độ Tôi Thể đại viên mãn của cảnh giới Uẩn Thể. Sau xảnh giới đại viên mãn này, Lý Thất Dạ sẽ đặt chân vào cấp độ thứ ba của cảnh giới Uẩn Thể - Tẩy Lễ!

Đối với tu sĩ, cấp độ Tẩy Lễ vô cùng trọng yếu. Đặc biệt với những đệ tử có Tiên Thiên Thể, thiên tài có Hoàng Thể thì cấp độ này càng quan trọng hơn nữa.

Bởi cấp độ này, cũng chính là cơ hội để các tu sĩ đúc thể lần thứ nhất. Cấp độ Tẩy lễ không chỉ dựa vào việc tu luyện, mà muốn đúc thể tốt thì cần có một thứ quan trọng, chính là Thể cao.

Đương nhiên đối với một tu sĩ, theo nguyên tắc mà nói thì cấp bậc của Thể cao càng cao càng có lợi cho việc đúc thể. Có điều trong quá trình tu luyện lại có vô vàn hạn chế.

Ví như, một người có Tiên Thiên thể thì dùng Tiên Thiên Thể Cao để đúc thể lần đầu là tốt nhất. Một là sẽ dễ dàng hấp thụ tinh hoa của nó, hai là bởi vì khi đúc thể lần đầu, thể cao cùng cấp bậc sẽ thích hợp với thể chất của người đó hơn.

Nhưng trên thực tế, ở Tẩy Nhan Cổ Phái, khi đệ tử đạt tới cảnh giới này thì tuyệt đại đa số chỉ có thể lựa chọn Hậu thiên thể cao để đúc thể lần thứ nhất.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi mọi người không có lựa chọn khác. Tẩy Nhan Cổ Phái đã xuống dốc, về phương diện tài lực có rất nhiều hạn chế, đệ tử có thể sử dụng Tiên Thiên thể cao, e là chỉ có đệ tử thân truyền của trưởng lão mới được.

Lý Thất Dạ tính toán thời gian một chút, thời điểm hắn phải dùng thể cao để đúc thể cũng sắp đến rồi. Cho nên hắn liền tìm Đại trưởng lão.

Thật ra, Lý Thất Dạ đã sớm có thể đúc thể. Chẳng qua hắn muốn ổn định Thọ Luân bên trong Âm Dương huyết khí mới hoãn lại thời gian đúc thể mà thôi.

Lúc gặp Đại trưởng lão, vừa nghe nguyên nhân Lý Thất Dạ đến, ông ta không khỏi giật mình, nhìn Lý Thất Dạ nói:

- Ngươi đã đạt đến cấp độ Tẩy lễ của cảnh giới Uẩn Thể rồi?

Tính toán thời gian, từ khi Lý Thất Dạ bái nhập Tẩy Nhan Cổ Phái bắt đầu tu luyện tới nay vẫn chưa tới một năm, vậy mà hắn đã đạt đến cấp Tẩy lễ của cảnh giới Uẩn Thể rồi.

Thành tựu như vậy, dù ở bất kỳ môn phái nào đều là một thiên tài. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại mang Phàm thể, Phàm luân, Phàm mệnh, đây là chuyện không thể nào.

Cho nên Đại trưởng lão mới phản ứng như vậy, ông nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

- Ngươi tu luyện Nguyệt Qua Dương Luân Công sao?

Quảng cáo
Trước /132 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thí Thiên Kiếm Tiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net